Một Lần Bỏ Lỡ Là Bỏ Qua Nhau Cả Đời

Chương 12

Lúc đi học về, Băng Tâm và Quỳnh Dao đi chung một xe Quỳnh Dao là đứa chở còn Băng Tâm thì ngồi phía sau ngắm mây trời xe của hai đứa dẫn đầu, rồi tới Đông Quân đi một mình nối tiếp phía sau còn Lạc Sa và Thiện Ngôn thì đi xe riêng và chạy song song nhau cuối cùng.

Băng Tâm và Quỳnh Dao đang nói về bài học vừa rồi thì đột nhiên Đông Quân đạp xe lên song song với xe của Quỳnh Dao rồi mỉm cười nói với cô: “ Nè bạn chở vợ tôi về thì phải chạy cho đàng hoàng đó nha!!!”.

Quỳnh Dao tỏ vẻ ngạc nhiên vì trong buổi học Quỳnh Dao không ngồi gần Băng Tâm nên không biết trò đùa của hai đứa, cô nàng ngu ngơ hỏi:“Ủa sao tự nhiên nói với tui như vậy? mà vợ bạn là ai?”.

Đông Quân đưa mắt nhìn Băng Tâm cười ranh mãnh rồi nói với Quỳnh Dao: “Là… Băng Tâm đó”.

Máu điên của Băng Tâm dâng lên tới não không kiềm lại được nên liền lên tiếng: “ Nè tui là vợ của bạn hồi nào mà tui không biết luôn vậy?”.

Đông Quân nhún vai tỏ ra vô tội: “Thì hồi nãy trên lớp nói làm vợ tui rồi mà…”.

Băng Tâm liền cãi lý với Đông Quân: “Chỉ nói vậy thôi chứ có nói đồng ý đâu”.

Đông Quân bày ra vẻ mặt ngây thơ như đúng rồi tỏ vẻ mình là kẻ bị hại:“Thôi không biết đâu chơi kỳ quá à, hồi nãy đã nói rồi mà”.

Sau một hồi cãi lý với nhau Băng Tâm không nói lại Đông Quân nên nói lảng sang chủ đề khác để Đông Quân dừng lại trò đùa không vui này.

Nhưng đến lúc Đông Quân rẽ vào ngã về nhà mình thì lại nói với Băng Tâm: “ Nè Băng Tâm, đồng ý làm bạn gái của tui không? Tui hỏi thiệt đó không có giỡn đâu bạn về suy nghĩ rồi trả lời tui biết nha”.

Băng Tâm làm mặt lạnh rồi đáp: “Không cần suy nghĩ gì hết, tui không có giỡn với bạn nữa đâu”.

“Tôi không biết… bạn cứ về suy nghĩ đi tui nói nghiêm túc đó” nói rồi Đông Quân chạy xe đi trước.

Băng Tâm thở dài có chút quạu than thở với Quỳnh Dao: “Á chắc điên lên quá người đâu mà giỡn nhay thấy ớn luôn à”.

Quỳnh Dao liền phì cười: “Hahaha hai đứa bây vui tính thiệt nhưng tao nghĩ... nó không có thích mày thật đâu”.

Băng Tâm liền nói: “Tao biết là nó chỉ giỡn thôi tao đâu có ngu đến nỗi không phân biệt được cái gì là đùa cái gì là thật”.

Quỳnh Dao liền tán dương Băng Tâm: “Uh thông minh như vậy là tốt hahaha”.

Hôm sau, có tiết thể dục học ở ngoài sân, lúc được thầy cho ngồi nghỉ Băng Tâm, Thụy Du, Lạc Sa, Quỳnh Dao, Uyển Uyển,Linh Đan tụm lại một góc nhỏ ngồi nói chuyện, đang vui vẻ bỗng nhiên Băng Tâm thấy Đông Quân từ xa đi tới chỗ mình.

Băng Tâm liền lấy hai tay che mặt lại thầm cầu nguyện lẩm bẩm ” Làm ơn đừng có đi qua đây!…Làm ơn…” nhưng có vẻ như mong ước chẳng bao giờ thành sự thật...

Đông Quân bước đến ngồi xuống cạnh Băng Tâm: “ Băng Tâm”, cậu reo lên với vẻ mặt hớn hở.

Băng Tâm im lặng quay đi chỗ khác không trả lời, Thụy Du cố tình đụng tay Băng Tâm và nói:“ Đông Quân nó gọi mày kìa Tâm”.

Băng Tâm lắc đầu xua tay: “Tao không phải tên Băng Tâm đâu lộn người rồi”.

Ừ lộn người rồi đi chỗ khác chơi đi!!!

Đông Quân lại nở nụ cười đáng ghét: “ Rồi không phải tên Băng Tâm cũng không sao, những gì tối hôm qua tôi nói bạn có về suy nghĩ không vậy, có câu trả lời chưa? tôi đang chờ đó”.

Băng Tâm quay qua nhìn Đông Quân và nói chuyện với Đông Quân bằng tất cả lý lẽ mình có hy vọng có thể chấm dứt trò đùa này tại đây: “ Nè bí thư à, tui cũng là một người rất thích đùa và giỡn nhay nhưng cái gì cũng có giới hạn của nó hết, đùa quá trớn thì sẽ không vui đâu ha, cho nên tui nghĩ bạn dừng lại được rồi đó”.

Đông Quân đứng dậy chỉ mỉm cười rồi bỏ đi.

Băng Tâm ngồi nhìn theo lẩm bẩm: “ Vậy là sao có đồng ý với những gì mình vừa nói không ta…bực mình ghê luôn cứ im lặng vậy là có ý gì????”.

Lúc tan học, lấy xe ra về tự nhiên Đông Quân nói với cả nhóm: “Xe tui đâu mất rồi tìm hoài mà không thấy giờ sao?”.

Lạc Sa hỏi: “ Hồi sáng lúc vô trường để xe ở đâu mà giờ kêu không thấy?”.

Đông Quân chỉ về phía mấy chiếc xe đạp của Lạc Sa, Thiện Ngôn rồi nói: “Thì để gần chỗ mọi người mà sao giờ không thấy xe tui đâu hết á”.

Quỳnh Dao và Thụy Du đã lấy xe ra khỏi trường trước rồi nên Băng Tâm phải chạy ra ngoài nói với Quỳnh Dao: “Ê không thấy xe của Đông Quân đâu hết mày đứng đây chờ tụi tao tìm phụ nó một chút nha!!!”.

Quỳnh Dao liền gật đầu: “Ừ đi đi”.
Bình Luận (0)
Comment