Một Lần Gặp Gỡ Một Đời Bên Anh

Chương 129

Nghe vậy, trong nháy mắt, bước chân định rời đi của Thẩm Vọng Tân dừng lại, thậm chí có hơi cứng đờ, không thể tưởng tượng được xoay người nhìn qua, anh thăm dò mà gọi một tiếng, "Tinh... Tinh Tinh?”

Người trên giường có hơi bất mãn vì chăn bị vén lên, đưa tay kéo chăn lại lần nữa, chắc là do vừa mới tỉnh giấc nên vẫn còn hơi choáng váng, "... Anh xốc chăn em lên làm gì?”

Cô lên tiếng như vậy, Thẩm Vọng Tân có thể xác nhận 100% người trên giường là cô, anh lập tức bước nhanh trở về, đưa tay ấn mở đèn ngủ ở đầu giường, đèn ngủ màu cam chiếu sáng căn phòng và anh cũng nhìn thấy rõ ràng người đang chôn mình trong tấm chăn, để lộ ra nửa khuôn mặt nhỏ xíu vẫn còn dáng vẻ buồn ngủ.

Tô Tinh Dã vốn định đợi anh về rồi cho anh một bất ngờ, nhưng cô thật sự đã đánh giá bản thân mình quá cao, đến gần giường là không thể chống lại cơn buồn ngủ ập đến. Hôm nay cô chạy lịch trình cả một ngày, sự kiện ra mắt của thương hiệu LV lại còn kéo dài, nên sau khi kết thúc không kịp nghỉ ngơi một tí nào thì đã phải gấp gáp chạy đi để đuổi kịp chuyến bay.

Thẩm Vọng Tân thấy dáng vẻ ngái ngủ của cô thì trong lòng cảm thấy m3m mại, lập tức lên giường ôm cô vào lòng, mà cô cũng dịu dàng ngoan ngoãn tựa mình vào người anh, khuôn mặt nhỏ bé dán vào cổ anh, hai tay ôm chặt eo anh, hít thở mùi hương mà cô quen thuộc.

Anh vuốt v3 gáy cô, giọng nói tựa như biển sâu khiến người ta chìm đắm, "Sao em lại tới đây?”

Tô Tinh Dã nhắm mắt, nhỏ giọng lẩm bẩm, "Không phải anh nói thiếu em sao?”

Nghe được câu trả lời này, Thẩm Vọng Tân thoáng sửng sốt một chút, anh nhớ rõ những lời này, đây là lời họ nói trong lúc gọi video tối hôm qua. Anh vốn cho rằng cô chỉ là đùa giỡn mà thôi, có ai ngờ hôm nay cô thật sự đưa mình tới.

"Làm sao em vào được đây?" Sau khi hỏi xong, Thẩm Vọng Tân từ từ nhận ra, thẻ phòng của anh ngoại trừ anh cũng chỉ có Đường Viên có.

"Lấy ở chỗ Tiểu Viên."

“Em tới đây có nói với em ấy à?"

"Ừm."

Thẩm Vọng Tân đang cân nhắc xem có nên khấu trừ tiền lương của cô ấy hay không...

“Chị Vân có biết em tới đây không?”

"Ừm, biết, chị Vân cho em hai ngày nghỉ, ngày mai em đi." Tô Tinh Dã vừa nói vừa không nhịn được ngáp một cái.

"Buồn ngủ à?"

Tô Tinh Dã gật gật đầu, "Ừm, mệt quá.”

Thẩm Vọng Tân cúi đầu hôn sống mũi cô, nâng cả người cô lên người mình, "Vậy ngủ đi.”

Tô Tinh Dã điều chỉnh vị trí thoải mái mà nằm trên người anh, an tâm nhắm mắt lại, phát ra một tiếng "Ừ" nho nhỏ.

Thẩm Vọng Tân đưa tay nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng cô, cảm giác được hô hấp của cô càng lúc càng đều đặn nằm sấp trên người mình, qua một hồi, lúc này mới giơ tay tắt đèn ngủ vừa mới mở ban nãy, căn phòng lại rơi vào bóng tối. Trong hơi thở là hương thơm ngập tràn từ trên người cô, trái tim vững vàng chìm trong lồng nguc, mang theo sự khăng khít thân mật khó nói thành lời.

Sau đó, Tô Tinh Dã bị nóng nên tỉnh lại, người đang ôm cả cơ thể cô vào trong lồng nguc nóng rực như một bếp lửa cháy hừng hực, cũng không biết đã mấy giờ, ngoài cửa sổ vẫn còn tối đen. Sau khi tỉnh táo được một chút, cô ngắm nhìn người đàn ông vẫn đang ngủ say, không nhịn được nên đưa tay quấy rối anh.

Ngón tay ấm áp nhẹ nhàng vuốt v3 lông mày anh, lông mày của anh rất đẹp, sờ vào có hơi cứng, sau khi sờ lông mày lại đi chọc đến sống mũi cao thẳng của anh, trong đầu cô đột nhiên vang vọng một câu nịnh bợ mà các chị em fan trong nhà thường hay nói, muốn chơi cầu trượt trên sống mũi của anh trai, xúc cảm tốt thật, chơi đùa với sống mũi xong lại đi chơi đùa tới miệng anh, ngón tay nhẹ nhàng ấn xuống, buông ra thì sẽ phồng lên lại, giống như kẹo mềm QQ.

Đang chơi đến quên cả trời đất thì bàn tay nhỏ bé đang làm loạn đột nhiên bị người ta nắm lại, người đàn ông vốn đang ngủ không biết đã thức giấc từ khi nào, giọng nói của anh khàn khàn, "Chơi đủ rồi sao?”

Tô Tinh Dã bị anh dọa giật nảy mình, vừa mới tỉnh dậy, anh mang theo một loại cảm giác bức bách khó tả, làm cho cô có hơi sợ hãi muốn rút tay lại, "Chơi... Chơi đủ rồi.”

Nhưng tay cô không chỉ không rút về được, ngược lại bị nắm thật chặt, cả người bị ép đến sát gần anh, mà cô cũng cảm nhận rõ ràng sự thay đổi của anh, hai gò má cô đỏ lên trong nháy mắt, đang giãy giụa muốn đứng dậy thì sau ót đột nhiên lại bị ấn de xuống, sau đó toàn bộ hô hấp bị chiếm giữ.

"Ưm..."

Một trận điên đảo, vị trí của hai người thay đổi, tấm chăn bị kéo lên đến đỉnh đầu hai người, không khí trong chăn giảm xuống bớt, mang theo ái muội, cô căng thẳng lên trong nháy mắt, nỗ lực hỏi "Anh... Sáng mai anh không đến trường quay à?”

Thẩm Vọng Tân chặn môi cô lại lần nữa, trước khi chặn, trả lời lại cô, "Chiều mới quay.”

Sau đó, Tô Tinh cũng hỏi không ra nữa, rất nhanh đã bị anh ném lên mây, sau đó điên cuồng đến mức hôm nay là hôm nào cũng quên sạch sẽ, đầu óc gần như là trống rỗng.

Ánh nắng buổi sáng mờ mờ bên ngoài cửa sổ, trong phòng lờ mờ sáng lên, hai người trên giường kề nhau quấn quýt, Tô Tinh Dã không muốn nói chuyện. Cho dù không mở miệng, cô cũng biết giọng nói của mình nhất định là đã khàn đến không nghe ra tiếng, cô có hơi hối hận, nếu mình không tỉnh giấc sớm như vậy thì tốt rồi.

Thẩm Vọng Tân hôn mái tóc ướt đẫm mồ hôi của cô, "Đi tắm nhé?”

Tô Tinh Dã mệt đến mức không muốn cử động, không còn tí sức lực nào, chỉ gật gật đầu.

Thẩm Vọng Tân kéo một tấm chăn sạch sẽ qua quấn lấy cô, bế lên đi vào phòng tắm.

Sau khi tắm rửa xong thì ôm cô đặt trên sô pha, sau đó nhanh nhẹn thay khăn trải giường đã bị họ làm bẩn đổi thành tấm khác, lúc anh thu dọn, cô nhìn thấy một góc bị cô bóp nhăn nhúm, vô thức dời mắt đi chỗ khác. Anh thay khăn trải giường sạch sẽ xong, lúc này mới tới ôm cô.

Khăn trải giường của Thẩm Vọng Tân đều được mang từ trong nhà đến, bột giặt cũng thế, bởi vậy tấm khăn trải giường vừa được thay cũng mang theo mùi hương quen thuộc trong nhà.

Tô Tinh Dã quấn chăn nằm lì trên giường, nhìn anh cầm khăn trải giường vừa thay đi ra ngoài, rất nhanh, máy giặt ở ban công vang lên tiếng máy chạy. Sau khi anh đi vào rồi đóng cửa phòng lại, tiếng động bị ngăn cách ở bên ngoài nên trong phòng yên tĩnh hơn rất nhiều.

Hai người lại ôm nhau lần nữa, Thẩm Vọng Tân hỏi cô, "Còn ngủ nữa không?”

Tô Tinh Dã nhìn thoáng qua ngoài cửa sổ sáng ngời, vốn muốn nói là ngủ no rồi, nhưng nghĩ đến đêm qua anh trở về muộn như vậy, lại còn bị mình đánh thức rồi lại vận động một phen, thế là đỏ mặt dán lên lồng nguc anh, "Còn chưa đủ, ngủ thêm một lát nữa nhé?”

"Được, ngủ đi."

"Ừm."

Tô Tinh Dã nhắm mắt lại trước, nhưng lần này người ngủ trước lại là anh.

***

Lúc Thẩm Vọng Tân tỉnh lại thì mặt trời đã lên cao, bên gối không còn nhiệt độ, trên giường cũng chỉ có một mình anh, anh xoay người ngồi dậy gọi một tiếng, "Tinh Tinh?”

Không có tiếng đáp lại, nếu không phải nhìn thấy chăn mới đổi thì anh còn phải hoài nghi tối qua mình có phải đã nằm mơ hay không. Xốc chăn lên rời giường, sau khi mở cửa một cái thì đã nhìn thấy Tô Tinh đang nằm trên sô pha.

Thẩm Vọng Tân cười cười đi về phía cô, "Ừm, em tỉnh từ khi nào vậy?”

"Cũng không dậy sớm hơn anh được bao lâu."

Thẩm Vọng Tân hơi cúi người ôm chặt cô, vùi mặt vào cổ cô, ngửi hương thơm trên người cô, hỏi: "Ăn cơm chưa?”

Tô Tinh Dã lắc đầu, "Chưa, nhưng em ăn một ít đồ ăn nhẹ rồi.”

Quả nhiên, Thẩm Vọng Tân nhìn thấy vỏ mấy gói đồ ăn đã được ăn hết ở trong thùng rác bên cạnh, anh giơ tay nhẹ nhàng vỗ vỗ gáy cô, "Chờ anh vài phút, anh thu dọn một chút rồi dẫn em ra ngoài ăn cơm.”

Bốn giờ chiều mới có cảnh quay, chỉ cần đến trường quay trước ba giờ rưỡi là được rồi, hiện tại chưa tới mười hai giờ nên có thể dẫn cô ra ngoài ăn một bữa thật ngon.

Tô Tinh Dã trợn to hai mắt, "Thế này chắc không ổn lắm?”

"Tại sao không ổn?"

Dương Vân nói không thể để cho người khác biết cô tới Thành Đô, nếu bị chụp dính thì không được.

Thẩm Vọng Tân đã mơ hồ hiểu ra, anh cười một tiếng, nói: "Yên tâm đi, anh quen thuộc chỗ này, sẽ không bị chụp được đâu.”

"Thật sao?" Cô vẫn muốn đi ra ngoài ăn cơm.

"Thật đấy." Anh vuốt vuốt mũi cô.

Chờ Thẩm Vọng Tân chuẩn bị xong, hai người che chắn thật kỹ đi ra ngoài kiếm đồ ăn.

Thẩm Vọng Tân dẫn cô đi ăn cá nướng, sau khi cá nướng được dọn lên bàn, anh nghĩ đến chuyện ngày hôm qua Đường Viên thúc giục nên đăng bài viết lên weibo, đương nhiên không có chụp ảnh tự sướng, chỉ có một tấm ảnh cá nướng thôi.

YLQSL-Thẩm Vọng Tân: Bữa trưa

Sau khi anh đăng weibo, chỉ một giây sau đã thấy có fan vào bình luận.

Lượng Tân Tân lấp la lấp lánh: A a a a a a anh trai phải ăn nhiều một chút nha

Bầu trời đầy những ngôi sao nhỏ: Trông ngon quá đi!!

Tân Tân búng ra sữa: Một mình anh trai có thể ăn hết không?

Anh trai cưới em đi: Không nhìn thấy bát đũa ở phía đối diện, có thể là đi với anh Viên.

Đường Viên là trợ lý của Thẩm Vọng Tân, hai người họ thường xuyên cùng nhau ăn cơm cho nên fan cũng không cảm thấy có gì không đúng, nhất trí cảm thấy người đối diện là Đường Viên.

Đường cõng nồi Viên: Không phải tôi, tôi đây bày tỏ mình không được ăn cá nướng

Sau khi Thẩm Vọng Tân đăng weibo xong thì cũng không quản nữa, sau đó chuyên tâm lọc xương cá cho Tô Tinh Dã, và Tô Tinh Dã cũng an tâm thoải mái tiếp nhận việc mình được đút cho ăn.

Dẫn cô ăn cơm xong, đi dạo một vòng, cuối cùng đưa cô về khách sạn thì cũng đã gần đến giờ anh phải xuất phát đến trường quay, trước khi đi còn không quên dặn dò cô: "Buổi tối đói bụng nhớ bảo Tiểu Thuần ra ngoài mua đồ ăn cho em, đừng ăn đồ ăn vặt nữa có biết không?”

Tô Tinh Dã ngoan ngoãn gật đầu, "Được, biết rồi.”

......

Tô Tinh Dã đến cũng coi như khéo, hai ngày cô tới Thẩm Vọng Tân đều chỉ diễn vào buổi chiều, buổi tối tuy là trở về muộn nhưng hai người còn có thể cùng nhau ngủ cả một buổi sáng, ngày hôm sau tỉnh dậy sớm còn có thể cùng nhau nằm xem phim, buổi trưa đi ra ngoài ăn cơm rồi lại đi dạo một vòng. Sau khi anh đi quay phim, Tô Tinh Dã phải khởi hành đến sân bay, kỳ nghỉ của Dương Vân cho cô đến hôm nay là hết, lại thêm tối mai cô có lịch trình xem show ở Paris cho nên hôm nay phải đi trước, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì mười mấy giờ sau cô sẽ luôn ở trên máy bay.

"Đến Paris gửi tin nhắn cho anh."

“Dự là em đến Paris thì anh vừa mới ngủ không được bao lâu."

"Không sao, anh có thể chờ em."

"Vậy thôi đi, em sẽ gửi tin nhắn wechat cho anh, anh tỉnh dậy nhìn thấy là được."

Thẩm Vọng Tân cười xoa xoa mái tóc của cô, cúi người hôn đỉnh đầu cô, "Vậy chúc cô gái của anh xem show thuận lợi.”

Hai người lưu luyến không rời, cuối cùng vẫn phải tách nhau ra, một người xuất phát đến trường quay, một người xuất phát đến sân bay. Trên đường đi, Tô Tinh Dã nhắn tin wechat với Thẩm Vọng Tân, thẳng đến khi hai người, một người đến phim trường bắt đầu làm việc, một người đến phi trường đợi bay.

Lúc Tô Tinh Dã đến Paris đã là gần tám giờ tối giờ địa phương, mà Thành Đô lúc này hẳn là hơn ba giờ sáng. Theo lời anh nói, cô chụp một bức ảnh tự sướng gửi cho anh, cũng không đợi anh trả lời, đi theo nhân viên tổ chức phái tới đi đến khách sạn đã được sắp xếp trước.

Cách khách sạn một đoạn đường, cô lấy điện thoại di động ra, đổi tài khoản weibo, sau khi đổi xong, trên trang chủ đều là bài viết được chia sẻ lại của các chị em, là chia sẻ từ weibo hôm nay của Thẩm Vọng Tân. Hôm qua Thẩm Vọng Tân đăng một con cá nướng, hôm nay đăng một miếng mặt nạ.

YLQSL-Thẩm Vọng Tân: Kết thúc công việc, đắp một cái mặt nạ chuẩn bị đi ngủ

Mặt nạ được đắp chính là mặt nạ hổ con mà cô mang đến cho anh.

Tân Tân búng ra sữa: A a a a mặt nạ của anh trai thật đáng yêu, get cùng loại!!

CP tôi đu là thật: Nhỏ giọng thì thầm, mặt nạ này là loại Tinh Tinh làm đại diện nè.

Tân Tân nhập vào trái tim em: CP lầu trên tự trọng, mặt nạ này rất nhiều ngôi sao đã từng làm đại diện rồi! Tự manh trong vòng thôi không hiểu sao?

Đương nhiên Tô Tinh Dã không dám đi múa CP, tuy rằng cô là chính chủ nhưng cô vẫn sợ, nhưng lại nghĩ đến mặt nạ này của anh là do cô tặng, anh đăng weibo âm thầm show ân ái thì cô cũng hơi thỏa mãn rồi, thế là nhịn không được, cũng ‘A a a a a a anh trai thật đáng yêu’ một tràn giống như những fan khác. Mặc dù câu chữ không có dinh dưỡng như thế, nhưng bởi vì cô là fan lớn của Thẩm Vọng Tân nên cả nhóm Lượng Tân Tân dựa vào thực lực của mình, rất nhanh đã đưa cô lên top bình luận hot, ngay cả fan CP cũng có không ít người cũng tình nguyện like cho cô.

......

Sáng nay Thẩm Vọng Tân mới nhìn thấy tin nhắn của Tô Tinh Dã, trả lời tin nhắn lại, chắc là đêm khuya cô mới đến Paris cho nên anh cũng không nhận được tin nhắn trả lời của cô ngay, lướt qua weibo hôm qua, vừa lúc nhìn thấy ID weibo hot ‘Tinh Tinh muốn gả cho anh trai’: A a a a a a anh trai thật đáng yêu

Bởi vì biết chủ tài khoản này là ai, anh bất đắc dĩ nở nụ cười, hiện tại anh hy vọng cô có thể nghiêm khắc giấu kín lớp áo giáp* của mình, nếu ngày nào đó áo giáp của cô rơi xuống, tài khoản clone này của cô tuyệt đối là hot, dù sao bên trong tất cả đều là "A a a a a a anh trai đẹp trai quá", "Anh trai mỹ lệ khiến em phát khóc", “Lại là một ngày vì anh trai xinh đẹp tuyệt trần mà khóc lóc”. Cái phong cách này quả thực đi ngược lại với weibo chính chủ của cô.

Anh suy nghĩ một chút, cắt hình ảnh này gửi wechat cho Tô Tinh Dã: Về thì gọi một trăm lần.

Gửi tin nhắn wechat cho cô xong rồi trở lại weibo, không thể nhịn được mà trả lời lại bình luận của cô: Không đáng yêu.

Sau khi trả lời xong thì anh lại cảm thấy có hơi lộ quá, vì thế nên trả lời thêm hai ba fan hâm mộ hot nữa. Trả lời xong xuôi anh mới buông điện thoại xuống đi rửa mặt, sau đó cũng không đăng nhập vào weibo nữa, nên đương nhiên không biết vòng fan của anh vì anh trả lời như vậy mà sắp khóc vì ganh tị rồi.

Thẩm Vọng Tân trước kia cũng sẽ thường xuyên trả lời lại bình luận của fan, nhưng sau này càng ngày càng bận rộn, weibo thật sự giống như kinh doanh, đăng xong là thoát ra ngay nên dần dần cũng không trả lời lại fan nữa.

Nhưng anh trai trả lời lại cho ‘Chị gái có tiền’ là "Không đáng yêu" là thế quái nào, tuy rằng có hơi chua* nhưng cũng thật là buồn cười, phối hợp với khuôn mặt mặt hổ con ở trên rồi tưởng tượng ra dáng vẻ anh nói không đáng yêu, tưởng tượng thế thì thấy thật là moe quá đi, thế là vòng fan của Thẩm Vọng Tân phát điên rồi, mỗi một thiếu nữ đang độ tuổi hoa tươi tắn cũng bắt đầu mẹ**!

*chua: ghen, ganh tị

**ý ở đây là quay sang làm fan mẹ

*áo giáp: ý là lớp mặt nạ/tên giả/nick clone

- -----oOo------
Bình Luận (0)
Comment