Một Mình Tôi Chấp Hết

Chương 78


_ Ông Triệu Hoàng vừa nghe tiếng quản gia nói thì nhíu mày...!hình như ông không biết Hoàng Tử Williams của nước A gì đó.

Từ khi nào Triệu Gia của ông danh tiếng trải rộng khắp 5 châu 4 biển rồi.

Sao ông không biết gì hết vậy.

Ông nhìn Triệu Tử Long rồi nói.

" Tử Long...!Con qua chào Diệp Vương đi ".

Ông Triệu Hoàng kéo anh lại nói.
 
 
_" Hừ....!Chào ".

Triệu Tử Long liếc mắt nhìn Diệp Lâm Anh 1 cái nói.

Anh còn liếc mắt nhìn tay Diệp Lâm Anh còn đang nắm chặc lấy tay Tiêu Nhã kỳ.

Cả khoang miệng của anh chua lè rồi đây còn bắt anh chào anh ta.

Diệp Lâm Anh nhếch môi cười nhìn Triệu Tử Long.
 
 
_ Bạch Thiếu Thiên cũng kéo Bạch Thiên Tuyệt lại chào Diệp Lâm Anh.

Cả Lý Minh Triết, Phương Mỹ Lệ cũng được các phụ huynh kéo đến chào hỏi.

Hiếm hoi Diệp Vương mới xuất hiện ở đây làm quen với nhân vật lớn chỉ có lợi chứ không có hại.

Nhóm người Bạch Thiên Tuyệt, Vương An Nguyên, Hàn Thần, Lý Minh Triết, Triệu Tử Long chẳng ai vui vẻ gì mà chào Diệp Lâm Anh.

Giấm chua bốc lên nồng nặc.

Nhưng phụ huynh còn cho Diệp Lâm Anh mặt mũi nhiều như vậy thì bọn anh biết giờ không phải là lúc khai chiến với Diệp Lâm Anh nên phải nhịn xuống thôi.
 
 
_ Phương Mỹ Lệ cứ mãi nhìn Diệp Lâm Anh làm Tiêu Nhã kỳ nhíu mày...!từng cử chỉ của nữ phụ này lúc nào cũng được cô chú ý đến.

Cô đi lướt qua Tiêu Nhã kỳ rồi bỏ lại 1 câu.
 
 
_ " Tiêu Nhã kỳ.

Đừng nói tôi không nhắc nhở cô.

Tin hay không thì tùy cô.

Tránh xa 5 người Triệu Tử Long, Bạch Thiên Tuyệt, Hàn Thần, Lý Minh Triết, Vương An Nguyên ra...!bọn họ không dành cho cô đâu nếu muốn chết thì cứ dây dưa với bọn người họ đi ".

Phương Mỹ Lệ nói rồi bước đi.

Cô cũng không muốn Tiêu Nhã kỳ làm 1 nữ phụ xui xẻo nên nhắc nhở 1 câu.

Trong lòng cô chỉ chắc chắn là 5 người Triệu Tử Long chỉ dành cho Vương Tâm Lan thôi.

Nhưng cả cô cũng không biết cốt truyện vì Tiêu Nhã kỳ mà banh chành lâu rồi.
 
 
_ Diệp Lâm Anh chào hỏi vài câu xã giao rồi kéo Tiêu Nhã kỳ lại ghế VIP mà ông Triệu Hoàng dành riêng cho anh.

1 trong tứ đại Thiên vương dưới trướng của anh nhanh chóng cuối người cung kính đưa cho anh 1 điếu cigarette.

1 người khác lại cuối người bật lửa cho anh.

Dáng người cao to lực lượng khoanh chân lười biếng ngồi đó nhưng khí chất Vương giả làm người khác muốn ngộp thở không dám lại gần.
 
 
_ Tiêu Nhã kỳ suy nghĩ những gì Phương Mỹ Lệ nói mà mỉm cười.

Rồi quay qua nhìn Diệp Lâm Anh nói.

" Gớm...!bày đặt hút điếu thuốc còn to như hàng của anh như vậy làm cái gì.

Thấy tim gan phèo phổi của anh còn tốt quá phải không.

Anh ráng hút lấy chết hay cái gì ".

Cô bịt mũi lại nói khói thuốc làm cô khó chịu.

 
 
_ Nghe vậy anh cười ghé miệng sát vào tai của cô nói nhỏ.

" Nhã kỳ...!nể mặt anh chút đi.

Anh ở đây là Diệp Vương chứ không phải Diệp Lâm Anh ở Cục Tổng Bộ Hình Cảnh Quốc Tế.

Anh không có 1 chút khí thế sao được chứ.

Anh cầm cho có thôi chứ anh có hút đâu.

Ngoan....!lát nữa về anh thương.

Anh nhớ em muốn chết đi được đây....!".

Anh cười nói.

Nghe vậy Tiêu Nhã kỳ lấy tay rờ rờ cằm biến thái suy nghĩ 1 chút rồi nói.
 
 
_" Hahaha....!Em mới chế thuốc mới.

Chưa có lấy ai thí nghiệm đâu...!Anh thấy sao....!nà ".

Cô thì thầm nói.

Cô nháy mắt rồi liếm môi nhẹ 1 cái.

Làm Diệp Lâm Anh thấy ớn lạnh nói.
 
 
_" Nhã Kỳ anh đi đường xa đến thăm em.

Chuyện đó tính sau được không.

Anh rất mệt nha...!".

Anh cười lấy lòng nói.

4 năm nay anh ăn không ít khổ dưới tay cô rồi.

Cứ nghĩ đi....!Từ lúc cô là 1 thực tập sinh đến thành giáo sư tiến sĩ thì anh ăn bao nhiêu khổ nhắm mắt cũng đoán ra được....!Chắc tại vì Ba của cô mất nên Ba của anh mới cưng chiều cô giống như cô là con gái vàng của ông vậy.

Mà anh như là con ghẻ hay nói cách khác anh là con hàng xóm trong mắt ba anh vậy đó.
 
 
_Từ cái lần cô cho cự Long của anh dựng đứng 24 tiếng.

Sau 1 mũi thuốc của cô làm nó thôi chào cờ thì sự cố lại đến.

Nó muốn đứng cũng không đứng dậy được.

Làm cứ 1 tuần anh phải ghé cô mắng vốn mấy lần làm anh đau cả đầu.

Sau khi biết cô là con gái của Tiêu Trấn vũ.

Lại là em của Tiêu Gia Bảo anh muốn đánh không được.

Muốn chửi cũng không xong.

Gặp ba của anh Diệp Chính Thần hết lòng bên vực cô.

Nói anh ỷ lớn ăn hiếp nhỏ không biết nhường nhịn em nhỏ.

Làm anh có khổ mà không ai hiểu.
 
 
_ Cô mới 18 tuổi đã là Tiểu Ma Vương rồi.

Nói không ngoa chứ....!Cả Cục Tổng Bộ Hình Cảnh Quốc Tế hễ tên nào cái mặt xem được mắt 1 chút đều bị cô lừa đảo đem đi thử thuốc hết.

10 người hết 9 rồi.

Tính ra cô còn có lương tâm là người già và trẻ em cô tha cho.

Làm mấy chú mấy bác già già không biết khen cô không tiếc lời.

Nói bọn anh hùa nhau bắt nạt cô bé như cô.


Giờ nói đến tên cô thằng nào chạy được bao xa thì chạy bấy nhiêu xa.
 
 
_Tiêu Nhã kỳ tính nói gì nữa thì cô không tin vào mắt mình khi thấy gương mặt đẹp trai mà cô không còn lạ gì nữa.

Anh đi cùng mẹ của Vương An Nguyên...!Hoàng Tử Williams.

" Mẹ kiếp...!Anh ta vậy cũng làm được Hoàng Tử sao.

Nói vậy người bị mình cưỡng hiếp là 1 Hoàng Tử sao...!Woa...!Woa....!Tiêu Nhã kỳ chuyện mày tự hào nhất kiếp này chắc là chuyện này đi...!Hoàng Tử thì sao cũng bị mày chà đạp như vậy...!mình là Number one rồi ".

Cô nói.
 
 
_ Nhìn Williams cô nuốt nước miếng 1 cái.

Vì anh như lột xác thành người khác vậy.

Cởi bỏ lớp quần áo thường ra.

Mặc vào quần áo hàng hiệu vào thì anh đẹp trai đến nỗi làm đến cô miệng đắng lưỡi khô.

Máu sắc nữ sôi lên sùng sục.

Mơ màng cô còn nhớ lại dáng người của anh dưới thân của cô.....!" ây da thực ngượng chết đi được mà....".

Còn đang mơ màng eo của cô bị Diệp Lâm Anh nhéo 1 cái mới làm cô hoàng hồn lại.

Diệp Lâm Anh bao tử chua lè rồi đây.

Anh nheo mắt lại nguy hiểm nhìn Williams.
 
 
_ Cả nhóm người Triệu Tử Long, Hàn Thần, Vương An Nguyên, Lý Minh Triết, Bạch Thiên Tuyệt đều ngạc nhiên nhìn Williams.

Cái người bọn anh chửi là Trai Bao, nghèo kiếp xác cách đây không lâu lại là Hoàng Tử Williams.

Tình địch của bọn anh mạnh đến vậy rồi sao " Nhã Kỳ...!cô thật là biết tìm người chọc ghẹo....!con đường truy thê còn dài đây ".

Đây là tiếng lòng của 4 người.

Bọn anh ai nhìn Williams và Diệp Lâm Anh không thuận mắt.
 
 
_ " Nhã Kỳ...!Em ở đây rồi ".

Williams chào hỏi mọi người xong thì nhanh chóng đi lại chỗ của Tiêu Nhã kỳ nói.

Đi theo sau anh cũng là 4 ám vệ xuất sắc nhất của Hoàng Gia đào tạo được.

Vừa đến gần chỗ Tiêu Nhã kỳ và Diệp Lâm Anh thì không khí nóng lên thấy rõ.

Không có mưa nhưng sấm sét vang dội làm Tiêu Nhã kỳ lạnh cả người.
 
 
_" Đứng lại .....".

Tứ Đại Thiên Vương dưới trướng của Diệp Lâm Anh nhanh chóng chĩa súng vào người của Williams.

Bên người Williams cũng không kém cũng không ngán chĩa súng lại.

Lập tức mọi người đều hoảng sợ hét lên tránh ra xa.

Cả bữa tiệc vì 2 người mà nóng lên hừng hực.

Phương Mỹ Lệ nhíu mày nhìn xem kịch vui....
 
 
_ " Fuck....!lại nữa rồi.

2 người làm cái gì vậy hả.

Có gì thì nói.

chưa nói được câu nào đã chĩa súng rồi.


2 người muốn làm gì đây ".

Cô chửi 1 câu nhìn 2 người nói.
 
 
_" Nhã Kỳ...!Vợ yêu qua đây với anh nhanh lên.

Diệp Vương...!Tiêu Nhã kỳ là người phụ nữ của tôi ".

Williams cười thật tươi nói làm như không xem mấy khẩu súng đang chĩa vào người anh ra cái gì cả.

Miệng anh cười nhìn bên ngoài không nhìn ra anh buồn vui thế nào.

Nhưng có ai biết anh 1 bụng chua lè khi thấy cô ngồi cạnh người mà anh ghét nhất...!Diệp Vương.
 
 
_" Nhã Kỳ....!em mà dám qua đó thì đừng trách anh.

Williams...!Tiêu Nhã kỳ là vợ sắp cưới của tôi.

Từ khi nào là người phụ nữ của cậu ".

Diệp Lâm Anh khí thế cũng không thua kém nói.

1 tay ôm chặc lấy eo của Tiêu Nhã kỳ 1 tay đưa điếu thuốc cigarette bỏ vào miệng hít 1 hơi rồi thổi ra 1 làn khói mỏng.

Anh không xem ai ra gì hất mặt khiêu khích Williams.
 
 
_ Triệu Tử Long sợ còn chưa đủ loạn nói thêm vào.

" Nhã Kỳ mới là vị hôn thê của tôi 2 người dành cái quái gì ".

Anh vừa lên tiếng thì bị ba của anh kéo anh lại.

Hàn Thần, Vương An Nguyên, Bạch Thiên Tuyệt tính nói thêm thì ai cũng bị phụ huynh kéo lại xem diễn biến trước đã.
 
 
_ " Diệp Vương....!Anh muốn chống đối với tôi....!Mẹ tôi nhường anh nhưng tôi thì không đâu.

Tiêu Nhã kỳ là người phụ nữ của tôi.

Anh khôn hồn thì biết điều 1 chút.

Nếu không tôi không khách sao với anh đâu.

Ai sợ Diệp Vương anh chứ không bao gồm Williams tôi đâu.

Nhã kỳ...!em còn ngồi đó qua đây đi ".

Anh cười nói mắt liếc nhìn qua Tiêu Nhã kỳ 1 cái.

Nước A và nước M đều là 2 nước mạnh như nhau anh mới không sợ Diệp Lâm Anh.
 
 
_ Diệp Lâm Anh không trả lời chỉ nhếch môi cười rồi kéo Tiêu Nhã kỳ lại hôn lên má của cô thay như câu trả lời của anh.

Môi anh khẽ mấp máy " Nhã kỳ...!hoa đào của em đang uy hiếp anh kia...!cần anh giải quyết đám rác này cho em không.

Thật chướng con mắt mà....!".

Anh nói rồi mới buông cô ra.

kéo 1 hơi thuốc anh thổi thật dài cho đến khi phà vào mặt của Williams khiêu khích.

Với anh nhóm người Triệu Tử Long anh còn chưa để vào mắt.

Xứng tầm đấu với anh chỉ có Williams thôi.
 
 
_ Tiêu Nhã kỳ đau đầu chưa biết phải giải quyết chuyện này ra làm sao thì Tiêu Gia Bảo và mẹ của anh đều đi lại xem.

2 người nhanh chóng nhíu mày.

Tiêu Nhã kỳ thấy vậy nháy mắt ra hiệu cho Tiêu Gia Bảo cứu mạng.

" Nhã kỳ....!qua đây với anh đi chúc mừng sinh nhật Bác Triệu nhanh...".

Tiêu Gia Bảo hiểu ý lên tiếng nói.

Tiêu Nhã kỳ như được cứu tinh đứng dậy bước đi.

Diệp Lâm Anh và Williams ai cũng không cản cô lại vì nể mặt Anh Hai Quyền lực Tiêu Gia Bảo này.

2 bên mới thu súng lại.
 
 
_ " Diệp Vương....!Chuyện của chúng ta chưa xong đâu.

Nhã Kỳ về tay ai còn phải xem anh cao tay hay tôi cao tay rồi...!nói anh nghe luôn...!cơ thể của Nhã Kỳ là 1 cực phẩm đó ".


Williams cười vô sỉ nói.

Hất mặt khiêu khích lại...
 
 
_" Hahaha....!Thích đấu với tôi...!Williams Cậu tôi còn chưa để vào mắt.

Cho dù Cậu xuất phát trước thì người thắng vẫn là tôi thôi ".

Diệp Lâm Anh cười nói.

Đứng dậy anh mặc kệ Williams nhanh chóng đi lại chỗ của Tiêu Nhã kỳ.

Williams tức giận liếc mắt nhìn Diệp Lâm Anh 1 cái.
 
 
_ Triệu Hoàng thương thằng nhóc con của mình nhanh chóng vì Triệu Tử Long tranh thủ.

Ông kéo Bà Phương mẹ của Tiêu Nhã kỳ ra ngoài nói nhỏ.

" Chị dâu à....!hôn ước giữa Triệu Tử Long và Nhã Kỳ vẫn tính chứ...!hay chúng ta lựa dịp nào làm đính hôn cho bọn nhỏ được không.

2 đứa cũng lớn rồi nên có thời gian bồi dưỡng tình cảm...!chị dâu nói phải không ".

Ông cười nói.

Bà Phương nhỏ hơn ông nhưng là vợ của Tiêu Trấn Vũ nên ông gọi là chị dâu.
 
 
_" Chuyện này....!hôn ước vẫn tính nhưng còn phải hỏi ý Nhã Kỳ đã.

Anh cũng biết rồi đó...!Trấn Vũ mất đi....!Tôi với Nhã Kỳ tình cảm cũng nhạt dần.

Tôi không muốn nó hận tôi ".

Bà Phương thở dài nói.
 
 
_" Chị dâu à...!Triệu Tử Long nó mặt nào cũng rất tốt.

Chị cũng nhìn ra Tử Long nó thích Nhã Kỳ phải không...!ý em là tạo cơ hội cho hai đứa nó nhiều thời gian tìm hiểu về nhau nhiều hơn chị thấy thế nào.

Chị cũng thấy Diệp Vương và Hoàng Tử Williams ai cũng là nhân vật không thể chọc...!lỡ 2 người tranh chấp nhau thì không hay.

Hay là chúng ta công bố quan hệ của Tử Long và Nhã Kỳ cho 2 người kia biết khó mà rút đi.

Chị cũng không đau đầu vì chọn ai làm con rể ".

Ông Triệu Hoàng cười nói.

" Tử Long à...!Ba vì con làm hết rồi đó.

Nếu không thành công cũng đừng trách ba không giúp con ".

Ông thầm nghĩ.
 
 
_" Anh nói cũng phải...!nhưng nếu công bố xong mà 2 người không rút thì thế nào...!Tử Long và Nhã Kỳ không ai chịu nhau thì sao ".

Bà Phương nói.
 
 
_" Chị dâu....!em có ý này hay để 2 đứa nhỏ gạo nấu thành cơm thì 2 người kia rút thôi.

Họ là người có địa vị chắc chắn sẽ không vì nhã kỳ mà mất đi phong độ đi tranh giành...!Chị thấy sao...!em này là nghĩ cho chị đó ".

Triệu Hoàng nói nhỏ.
 
 
_" Chuyện này......!".

Bà Phương nhíu mày suy nghĩ.

Thấy vậy ông nói thêm.
 
 
_ " Chị dâu....!trước sau 2 đứa nó cũng là vợ chồng thôi.

Coi như chị an ủi linh hồn của Anh Tiêu Trấn Vũ đi...!Anh có linh thiên cũng mỉm cười.

Tử Long nó là thằng đàn ông có trách nhiệm...!thương Ba mến Mẹ.

Chị cứ yên tâm giao Nhã Kỳ cho nó.

Nó mà dám ăn hiếp Nhã Kỳ em đánh gãy chân nó ".

Ông uốn cong 3 tấc lưỡi nói.

Nghe nhắc đến Tiêu Trấn Vũ thì Bà Phương siêu lòng.

Bà gật đầu 1 cái rồi 2 người xì xào to nhỏ 1 chút...!Ông Triệu Hoàng nhanh chóng hiến kế..

Bình Luận (0)
Comment