Một Thai 6 Tiểu Bảo Bảo - Tổng Tài Daddy Bị Tra Tấn

Chương 942

Tư Hải Minh ngồi trên ghế sofa, đôi mắt Phương Như sáng trong, lo lắng đi tới rót rượu, ngồi xổm trước bàn trà.

Người có thể tới đây phục vụ, không chỉ tay phải đẹp, người thông minh mà còn phải xinh đẹp nữa.

Ba mặt này Phương Như đều có.

Đôi mắt đen của Tư Hải Minh nhìn Phương Như, anh cầm lấy điếu thuốc bỏ vào miệng, châm lửa.

Phương Như rót rượu xong thì đứng sang một bên.

Tư Hải Minh cầm cốc rượu lên, uống một hơi cạn sạch.

Phương Như lại tiến lên rót rượu, cô ta thầm nghĩ, anh uống rượu mạnh như thế này mà sắc mặt vẫn không đổi, cô ta càng sùng bái hơn, dường như không có việc gì là anh không làm được vậy.

“Cậu muốn tìm thú vui gì thì tuỳ ý, tôi bao.” Tư Hải Minh nói.

Chương Vĩ đổ mồ hôi hột: “Cảm ơn ý tốt của ngài Hải Minh, tôi không có hứng thú.” “Đi đi, tìm phụ nữ cho cậu ta.” Tư Hải Minh lên tiếng căn dặn.

Vẻ mặt Chương Vĩ nghiêm túc: “Ngài Hải Minh, không cần phải thế đâu.”

Sau đó nhân viên phục vụ bên cạnh đi tìm phụ nữ tới.

“..” Chương Vĩ.

Cậu ta tìm một người phụ nữ gợi cảm cá tính tới ngồi bên cạnh Chương Vĩ, Chương Vĩ tỏ vẻ như chịu áp lực rất lớn. Anh ta nghĩ người cần tìm phụ nữ nhất là ngài Hải Minh mới phải chứ không phải là mình.

Người phụ nữ đã chinh chiến trăm trận nên biết mình phải làm gì. Cô ta rót rượu cho Chương Vĩ: “Chào anh, em là Vũ Cơ, rất vui vì được phục vụ anh.”

Cô ta cầm lấy ly rượu đưa đến bên miệng anh ta.

“Để tự tôi uống.” Chương Vị cướp lấy ly rượu, anh ta từng nhìn thấy nhiều việc của xã hội rồi nhưng hôm nay tới đây anh ta mới hiểu rõ ràng không phải như thế.

Người phụ nữ hơi xích lại gần, cổ áo sâu chữ V khiến Chương Vī không cần quay đầu cũng có thể nhìn thấy rõ ràng, mục đích quyến rũ rất rõ.

Tuy giá trị con người của Chương Vĩ không bằng Tư Hải Minh, nhưng anh ta thường xuyên đi theo Tư Hải Minh nên từ trong ra ngoài cũng tỏa ra phong thái quyến rũ chết người.

Hơn nữa anh ta còn chú trọng tới quần áo, giá cả cũng không thấp, tự nhiên cũng khiến cho phụ nữ rung động.

Quan trọng là có thể vào được phòng VIP này, ai mà không biết ở đây tiếp đón những ai chứ.

Chương Vĩ và “đại thần quân cơ” của người nắm giữ tập đoàn Vương Tân, quyến rũ không lớn nhất nhưng cũng không tệ.

Tư Hải Minh tay cầm ly rượu, bình tĩnh nhìn đôi nam nữ ngồi đối diện.

Trong lòng Chương Vĩ âm thầm thở hắt ra một hơi, anh ta cam chịu số phận ôm lấy vòng gợi cảm của người phụ nữ kia, rồi đưa ly rượu tới bên miệng của Vũ Cơ, hỏi: “Ly rượu tôi từng uống, em có để ý không?”

Vũ Cơ xém chút bật cười, một người đàn ông biết thả thính như thế này sao cô ta có thể để ý được chứ, cô ta vui như mở cờ trong bụng. “Cảm ơn anh…” Nói xong cô ta bèn cầm lấy ly rượu uống hết rượu còn thừa trong ly.

Chương Vĩ Cười vô hại.

Gặp dịp thì chơi anh ta vẫn làm được.

Uống xong rượu Vũ Cơ càng chủ động hơn, cô ta kéo lấy cánh tay của Chương Vĩ, cả người đều dính lên đó, trông vô cùng thân mật.

“Có phải lâu lắm rồi anh không tới đây không!” Vũ Cơ vừa thẹn thùng lại vừa phóng đãng.

“Em quen tôi sao?” Chương Vĩ hỏi.

“Lúc trước anh từng tới, em nhớ rõ anh mà.” Cô ta nói như mình yêu Chương Vĩ từ cái nhìn đầu tiên vậy.

“Vậy tại sao em không chủ động tới tìm tôi hả?” Chương Vĩ nói như anh ta rất mong ngóng vậy.

Vũ Cơ dựa đầu vào vai anh ta, cười càng phóng đãng hơn.

Sau đó nói thầm bên tai Chương Vĩ một câu, như là nhẹ nhàng nói vậy, không cần nghĩ cũng biết cô ta nói gì.

Chương Vĩ gật đầu cười cười: “Em có bạn trai chưa?”

Được khách hàng hỏi một câu như vậy Vũ Cơ cũng không bất ngờ lắm, đây cũng không phải lần đầu tiên cô ta bị hỏi như thế, cô ta nói: “Có bạn trai rồi thì anh có để ý không?”

“Bạn trai em không để ý, tôi để ý gì chứ.”

“Không sao đâu, anh ấy rất ủng hộ em làm việc này, dù sao thì cũng thế thôi.” Vũ Cơ không để ý nói.

Chuẩn bị kết hôn chưa?” Chương Vĩ nói.

“Kết hôn ư? Kiếm tiền hai năm nữa rồi mới tính đến kết hôn.” Vũ Cơ nói rồi cô ta cầm lấy ly rượu trên bàn: “Em mời anh một ly.”

Chương Vĩ không từ chối, uống rượu với cô ta, ánh mắt anh ta vẫn nhìn người phía trước, lúc này anh ta mới phát hiện ra sắc mặt của ngài Hải Minh ngày càng đáng sợ hơn.

Bình Luận (0)
Comment