Một Thai Ba Bảo Bảo Con Trai Siêu Sao Làm Mai Mối

Chương 14

Các bạn đang đọc truyện Một Thai Ba Bảo Bảo Con Trai Siêu Sao làm Mai Mối (TruyenGG) – Chương 14 miễn phí tại ngontinhhay.com. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!

****************************

Một Thai Ba Bảo Bảo Con Trai Siêu Sao làm Mai Mối (TruyenGG) – Khương Lam Hạ mới nhất tại Ngôn Tình Hay

Advertisement

Chương 14

Advertisement

Năng sớm xuyên qua cửa sổ sát đất, soi sáng cả căn nhà. Tiếng còi xe tắc đường vô cùng ồn ào. Lam Hạ chậm rãi mở mắt, vội vàng cầm di động lên xem giờ Vừa lúc là tám giờ, vẫn còn kịp. Cô chưa bao giờ ngủ nướng, chỉ cần đến giờ thì sẽ thức dậy. Cô nhanh chóng xuống giường, đi vào nhà vệ sinh, rửa mặt rồi trang điểm nhẹ cho minh, chẳng qua son môi lại dùng màu đỏ nữ vương,

Lan da của cô rất đẹp, trang điểm khiến cô càng thêm xinh đẹp quyến rũ. Có thay đồ công sở, do sự mi trắng, váy ôm màu đen làm tòn lên đường công trên thânthể. Cô xách túi da màu đen, âm tư liệu cần dùng hôm nay, sau đó đến cửa thay giày cao gót 8 cm màu đen, lập tức tỏa ra khi chất công sở tự tin, chín chắn và kín đảo. ‘Cô cười tự tin, bước chân ra khỏi nhà.

Tổng công ty của tập đoàn Lục thị có hai mươi lăm tầng. Công ty đã thu xếp chức vị cho cô từ trước. Cô vào công ty, đến quầy lễ tân nhận thẻ, chấm công rồi thuận lợi vào thang máy, trực tiếp lên phòng họp tầng 25.

Advertisement

Cô tiếp nhận chức vị của giám đốc thiết kế Lâm Huệ Mỹ. Ở nơi này, cô chỉ cần phụ trách thiết kế tác phẩm, những chuyện còn lại không cần quan tâm, đi thang máy cũng là dành riêng cho các quản lý cấp cao mới được.

Ngay khi cửa thang máy sắp đóng lại thì nó lại mở ra, một cô gái mặc váy đầm màu trắng bước vào. Cô gái trang điểm tinhxảo, dáng người thon thả, đoan trang xinh đẹp như một đóa hoa sen trắng không dính bụi trần.

Lam Hạ min cười khách sáo với cô gái này, nhưng cô ta lại khinh miệt nhìn có rồi cúi đầu xem di động. Lam Hạ cũng không để ý.

Có thể đi thang máy này đều là quản lý cấp cao, cô chỉ ở lại đây một tháng rồi trở về thành phố Cát Lan, cần gì phải bận tâm quan hệ chung quanh? Có thể thân quen là chuyện tốt, không được thì cũng không cưỡng cầu.

Lên đến tầng hai mươi lăm, hai người đều không nói một câu, cô gái vẫn cúi đầu chơi di động.

Tầng 25 được trang hoàng rất lộng lẫy, hai chậu cây tiền tài đặt trước cửa rất tươi tốt. Cô gái váy trắng bước ra thang máy trước Lam Hạ, đi thẳng tới văn phòng tổng giám đốc. Lam Hạ cũng không để ý mà đi đến chỗ thư ký đang chuẩn bị làm việc.

Thư ký của tập đoàn Lục thị là nam, rát bảnh bao. Lục Húc Trần cũng từng tìm thư kỷ nữ, nhưng mỗi thư ký nữ đều muốn leo lên giường anh, anh chỉ còn cách kêu bạn mình tới làm thư ký.

Khi cô gái váy trắng đi thẳng qua, thư ký Âu Cảnh Nam nhanh chóng gọi cô ta lại: “Cô Cổ, cô đi đâu vậy?”

Âu Cảnh Nam vóc dáng cao gầy, mặc sơ mi trắng và quần dài màu đen phẳng phiu, khuôn mặt tuấn tú trong sáng, cắt tóc ngắn gọn gàng chỉnh chu, ánh mắt kiên nghị mà sắc bén, thoạt nhìn không phải là hạng tầm thường, khí chất tạo nhã lịch sự.

Cổ Thư Anh khó hiểu ngẩng đầu nhìn Âu Cảnh Nam: “Thư ký Âu, tôi đến đây tìm anh Húc Trần, anh có chuyện gì không?” Giọng nói của Cổ Thư Anh rất nhẹ nhàng, luôn nở nụ cười dịu dàng.

Âu Cảnh Nam nhíu mày: “Cô Cổ, sếp Lục đang chuẩn bị họp, bây giờ anh ấykhông muốn gặp ai.” Hiển nhiên anh ta không hề nể tình.

Cổ Thư Anh nhíu mày, ánh mắt bất mãn, lạnh lùng nhìn Âu Cảnh Nam, giọng điệu cũng trở nên sắc bén: “Thư ký Âu, chủ ý thái độ của anh.”

Âu Cảnh Nam cười trào phúng: “Vậy thì chờ đến ngày cô Cổ trở thành phu nhân tổng giám đốc rồi hằng nói câu đó.

Advertisement

Bình Luận (0)
Comment