Một Thai Ba Bảo Bảo Con Trai Siêu Sao Làm Mai Mối

Chương 18

Các bạn đang đọc truyện Một Thai Ba Bảo Bảo Con Trai Siêu Sao làm Mai Mối (TruyenGG) – Chương 18 miễn phí tại ngontinhhay.com. Hãy tham gia Group của đọc truyện Ngôn Tình Hay trên Facebook nhé mọi người ơi, để cập nhật truyện nhanh nhất!!

****************************

Một Thai Ba Bảo Bảo Con Trai Siêu Sao làm Mai Mối (TruyenGG) – Khương Lam Hạ mới nhất tại Ngôn Tình Hay

Advertisement

Chương 18

Advertisement

Âu Cảnh Nam cười nói: “Giám đốc Lam, đây chính là văn phòng của cô, số điện thoại các ngành đều đặt trên bàn làm việc, trợ lý Viên ngày mai sẽ đến.”

“Cảm ơn thư ký Âu.” Lam Hạ cười nói cảm ơn, sau đó đặt tư liệu lên bản, cần thật cất USB vào túi trong của túi xách,

Ngành thiết kế rất hỗn loạn, tác phẩm rất dễ bị ăn cắp. Lúc vừa gia nhập công ty, tác phẩm thiết kế của cô đã từng bị nhà thiết kế khác ăn cắp hai lần, lúc đó cô khổ mà không nói nên lời, cho nên bây giờ cô rất cẩn thận.

Advertisement

Nhìn cô nở nụ cười nhẹ nhàng như một đóa hoa sen nở vào đầu hạ, vừa điểmđạm vừa mơ màng như ý thơ, thuần khiết như dòng nước, anh cũng cười ôn hòa. Một cô gái xinh đẹp thuần khiết như vậy thật sự rất hiếm thấy, cô có sức hấp dẫn rất kỳ lạ, “khiến người ta không nhịn được cứ nhìn theo cô. Âu Cảnh Nam lại nói: “Giám đốc Lam có gì cần thì cứ tới tìm tôi.”

“Vâng.” Lam Hạ vẫn cười ôn hòa gật đầu, cảm thấy thư ký Âu này rất dễ gần.

Âu Cảnh Nam cười rời khỏi văn phòng của Lam Hạ.

Sự xuất hiện của Lam Hạ cùng với lý niệm thiết kế của cô nhanh chóng lan truyền khắp tòa nhà. Mọi người vừa tò mò vừa ghen tỵ với Lam Hạ.

Trong văn phòng rộng rãi sáng sủa chỉ có một mình Lam Hạ. Cô nhập tư liệu vào máy tính trước tiên. Công việc của cô không nhiều, nhưng bị Lục Húc Trần nói vậy, trong lòng cô bỗng có linh cảm chẳnglành. Cô lấy di động, nhanh chóng gọi cho Cần Hằng. Bên kia nhanh chóng bắt máy, giọng nói trong sáng của Cần Hằng vang lên: “Lam Hạ, công việc thuận lợi sao?”

“Ừ. Có lẽ tối nay chúng ta không thể ăn tối với nhau được rồi. Tổng giám đốc Lục nói muốn chúc mừng tớ nên sẽ đi ăn ở quảng trường thời thượng, sau đó đi hát karaoke.” Lam Hạ áy náy nói. Cô vốn định ăn mừng với Cần Hằng, nhưng không ngờ lại thất hứa. Cô cử đối xử với Cần Hằng như vậy, nhưng Cần Hằng chưa bao giờ giận cô.

“Xem ra bản thiết kế mùa thu quý này của Lam Hạ nhà mình đã được duyệt rồi. Chúc mừng cậu!”

“Ừ, được duyệt rồi.” Lam Hạ cười khẽ

“Thiết kế của cậu vẫn rất độc đáo, không sao đâu Lam Hạ, hôm kia chúng ta lại ăn mừng.” Cần Hằng vui vẻ nói, rấtmừng cho Lam Hạ

“Ừ, vậy thì hôm kia nhé.” Lam Hạ đáp.

Hai người lại trò chuyện mấy câu, Làm Hạ mới cúp mắt, bắt đầu làm việc.

Trong văn phòng của Lục Húc Trần. Văn phòng rộng trên trăm mét vuông có phong cách kiểu châu Âu rộng rãi sáng sủa, Lục Húc Trần ngồi trên ghế da, hai tay đặt lên tay vịn, gương mặt tràn đầy tưởng niệm nhìn cửa sổ sát đất. Từ hôm qua thấy Lam Hạ, anh đã cảm thấy đôi mắt của cô rất trong suốt, giống hệt Lam Lam của anh. Trên thế giới này không ai có ấn tượng sâu sắc với Lam Lam bằng anh. Chính vì Lam Lam từng nói muốn học thiết kế thời trang nên anh một lòng nhào vào lĩnh vực này, muốn tìm thấy Lam Lam ở đây. Nhưng nhiều năm trôi qua, anh vẫn không nhận được tin tức của Lam Lam.

Lục Húc Trần bóp trán, cô đơn tựalưng vào ghế. Đêm qua anh lại mất ngủ, thỉnh thoảng ngủ thiếp đi, ác mộng lại không ngừng xẻ rách trái tim anh. Thật lâu sau, anh mới mở đôi mắt lạnh lẽo.

 

Advertisement

Bình Luận (0)
Comment