Mộc Tử Hành đem hai bức ảnh ra so với nhau, rất là giống nhau.
Anh nhìn thoáng qua vẻ mặt nghiêm túc của Lục Hạo Thành, giải thích nói: "Hạo Thành, cậu bé này tên là Lam Tử Nhiên, năm nay vừa trong sáu tuổi, là ngôi sao nhỏ tuổi của Lạc Cần Nghiên, mấy ngày trước vừa mới giành được giải nhất cuộc thi dương cầm, là tiểu minh tinh đang nổi.
Tôi cho người điều tra nó, hôm qua nó vừa quay một bộ phim,, mà đã quay thành công rồi.
Trước khi nó đi học, có thể hoàn thành một nửa.
Còn tôi, tôi vốn dĩ muốn mời nó làm người phát ngôn trẻ tuổi mảng thời trang của công ty chúng ta.
Lam Hân không những rất hiểu biết về thời trang, đối với thời trang trẻ em cũng có rất nhiều ý tưởng, thiết kế trang phục trẻ em của phân công ty, cũng có thiết kế của cô, sức tiêu thuở Phàn Thị cũng không tôi.
Nhưng mà, tôi nghiên cứu rất nhiều diện mạo của Lam Tử Nhiên, xem thể nào cũng thấy giống cậu lúc nhỏ, điều quan trọng nhất là, nó họ Lam, mà cha mẹ khác nhau, nó có được quá trình này đều là do Lạc Cẩn Nghiên phụ trách, hôm nay họ đang ở thành phố Giang, Lam Tử Nhiên có một hoạt động ở đây?"
Lục Hạo Thành nhanh chóng cầm điện thoại trong tay Mộc Tử Hành, đem hai tấm ảnh lại gần nhau, đúng là giống nhau đến kinh người.
Điều này làm sao có thể.
Tim của Lục Hạo Thành đang đập rất nhanh.
Lam Hân, Lam Tử Nhiên, có quan hệ sao?
Anh nhanh chóng nhìn Mộc Tử Hành, ngữ khí nghiêm túc nói:"Người đàn ông ở cùng với Lam Hân, là giám đốc của tập đoàn Lạc Thị, Lạc Cẩn Hi, mà Lạc Cẩn Nghiên là chị của Lạc Cẩn Hi , Lam Hân lại rất thân mật với bọn họ, đúng không?"
Mộc Tử Hành nhìn vẻ mặt nghiêm túc của anh, gật gật đầu, nói:"Bởi vì điều tra được ra người con gái năm đóỏ cùng cậu là Khương Lam Hân, mới làm tôi liên tưởng đến mấy chuyện này, Lam Tử Nhiên này cùng là dạo gần đây hot , mới được mọi người ở thành phố Giang quan tâm.
Tìm được một hai người tiếp xúc với Lạc Cẩn Nghiên nói, Lam Tử Nhiên dưới sân khấu thì gọi Lạc Cấn Nghiên là mẹ, nhưng Lạc Cẩn Nghiên không phải mẹ ruột của nó, có lúc, nó cũng sẽ gọi điện cho mẹ trong lúc đang đi quay phim, chụp ảnh, nhưng không ai biết tên của mẹ nó là gì?"
Lục Hạo Thành nghe xong, gương mặt hiện lên vẻ hoài nghi.
Tim, cũng đập rất nhanh.
Qua một lúc lâu, anh mới thản nhiên mà hỏi: "Vậy nên, cậu nghĩ nó là con của Lam Hân ?"Lúc hỏi câu này, giọng nói của anh có chút run rẩy.
Đôi mắt anh đen sầm lại, thâm thúy nhìn hay bức ảnh, hai khuôn mặt nhỏ nhắn quả giống nhau, cũng khiến anh không thể không nghi ngờ.
"Không sai! Nhưng mà tất cả của Lam Hân, có khả năng là Lạc Cẩn Hi dùng quan hệ, xóa hết thông tin của cô ấy, nếu như đứa trẻ con có cha, nó chỉ có thể theo họ của mẹ."
Lục Hạo Thành lại cúi đầu, lặng lẽ nhìn bức ảnh ở trên điện thoại vào ảnh chụp của anh.
Năm nay vừa tròn sáu tuổi, thời gian cũng ăn khớp.
Tháng chín này là lên tiểu học.
Buổi sáng Lam Hân nói, cô muốn mua nhà ở thành phố Giang, đưa người nhà của cô qua đây.
Cô ấy chính là Khương Lam Hân, duy nhất chỉ có Khương Gia, chẳng lẽ, người nhà của cô ấy chỉ có đứa nhỏ này?
Đứa nhỏ?
Trong lòng của Lục Hạo Thành nhớ kĩ hai chữ này.
Đời này của Lục Hạo Thành, không dám tưởng tượng, rằng anh cũng có con.
Ba anh và mẹ anh, bởi vì sự xuất hiện của tiểu tam, liền khiến cho anh và chị anh không thể có một gia đình hạnh phúc, êm ấm.
Thời thơ ấu đau khổ, Lam Lam ba tuổi luôn ở cạnh bên anh.
Lam Lam ba tuổi, cái gì cũng không hiểu, tâm hồn như một tờ giấy trắng, nhìn thấy anh không vui, đều sẽ âm thầm ngồi bên cạnh anh, còn đột nhiên ôm anh vào lòng.