"Lượng Lượng, Đường Đường tan học rồi, cháu đi tìm bọn họ chơi." Lục Kim An cũng chơi chán rồi, giờ vội muốn sang nhà bên cạnh tìm người chơi. Tống Duệ Nguyệt cũng không giữ nó lại, quay người vào bếp nấu cơm. Lục Yến Từ mặc dù buổi chiều ở trong quân đội xử lý công việc nhưng trong lòng vẫn luôn lo lắng cho vợ ở nhà, đến giò tan tầm, anh liền tan làm. Đới Nguyên Dao lần đầu tiên thấy anh tan làm tích cực như vậy, cũng vội vàng đi theo. Hai người vừa nói chuyện vừa về đến nhà, vừa lúc nhìn thấy Lục Kim An đang chơi đùa điên cưồng với Lượng Lượng, Đường Đường, Điềm Điềm trên con đường nhỏ trước cửa.
Lục Yến Từ thấy vậy, vẫy tay gọi Lục Kim An tại. "Yêu thẩm chiều nay khỏe không?" Lục Kim An nghiêng đầu, suy nghĩ một chút: "Khỏe."
"Vậy cháu có làm phiền Yêu thẩm không?"
"Cháu ngoan lắm!" Miệng thì nói hùng hồn nhưng ánh mắt chột dạ đó không giấu được.
Lục Yến Từ sao có thể không biết nhưng dù sao cũng đang ở ngoài, còn có mấy đứa trẻ nhà bên nhìn, anh cũng không nói gì, quay người vào sân.
Tống Duệ Nguyệt vừa nấu cơm xong, chuẩn bị rửa chút rau xanh, lại làm món trứng hấp chân giò, xào chút bí xanh, nhớ đến hôm qua còn nói muốn luộc trứng trà, vừa lấy 20 quả trứng từ trong không gian ra thì thấy Lục Yến Từ sải bước đi vào.
"Anh về sớm thế!" Tống Duệ Nguyệt vừa căng thẳng vừa chột dạ nhưng nghĩ đến việc mình vốn định tối nay sẽ nói chuyện với anh, lại tiếp tục cúi đầu nấu cơm.
DTV
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/mot-thai-ba-bao-ta-trong-sinh-tai-gia-giup-chong-moi-lam-giau/chuong-410.html.]
Lục Yến Từ đi tới sờ trán cô, thấy nhiệt độ bình thường, mới ôm cô: "Chiều nay có chỗ nào không khỏe không?"
"Không có, khỏe lắm." Tống Duệ Nguyệt đẩy anh, thấy đẩy không ra, dứt khoát mặc kệ anh ôm.
"Lục Kim An chiều nay làm phiền em à?" Câu này tuy là nghi vấn nhưng mang theo ngữ khí khẳng định."Không có, nó ngoan lắm, chỉ là chơi bùn nên bẩn lắm, em tắm cho nó rồi nhưng giờ lại chạy ra ngoài chơi điên cuồng, đợi tối ngủ anh tắm cho nó nhé!""Được, tắm cho nó trước, rồi tắm cho em." Giọng đàn ông trầm thấp vang lên bên tai, hơi thở nóng rực phả vào gáy cô, tê tê dại dại.Tống Duệ Nguyệt sao có thể không nghe ra anh muốn nói gì, tức giận định véo eo anh, kết quả quá cứng, không véo được, ngược lại bị anh nắm lấy tay, đưa lên miệng hôn.
"Anh đi cuốc đất đây."Lục Yến Từ lúc vào đã nhìn thấy một mảnh đất nhỏ đã được cuốc, liền nhớ đến trước đây cô gái nhỏ nói muốn khai hoang đất trong nhà để trồng rau, lại dựng giàn nho, còn muốn trồng cây ăn quả trước sau sân…Tống Duệ Nguyệt luôn cảm thấy phản ứng của mình sáng nay đã khiến Lục Yến Từ sợ hãi, nếu không, anh sẽ không cẩn thận với cô như vậy.Cô suy nghĩ một chút, chuyện này vẫn nên đợi Lục Kim An ngủ rồi cô mới nói với Lục Yến Từ.
Nghĩ đến đây, cô tăng tốc nấu cơm.Lục Yến Từ sang nhà bên cạnh mượn cuốc của Đới Nguyên Dao rồi quay về cuốc đất, đợi Tống Duệ Nguyệt nấu xong cơm, anh đã cuốc được một mảnh lớn.Tống Duệ Nguyệt bưng thức ăn lên bàn, trước tiên gọi Lục Yến Từ vào ăn cơm, sau đó lại đi gọi Lục Kim An.Cậu bé chỉ chơi điên cuồng một lúc mà người đã đầy mồ hôi, thấy trên bàn có trứng hấp chân giò, cải thìa xào, canh cá đầu đậu phụ, còn có bí xanh xào.
"Yêu thẩm, chúng ta mua đậu phụ và cá đầu khi nào vậy?" Lục Kim An đầy mặt dấu chấm hỏi.Tống Duệ Nguyệt lười cả giả vờ."Hỏi nhiều thế làm gì? Tất nhiên là mua hôm qua rồi." Lục Yến Từ trực tiếp ngăn cản cậu bé hỏi tiếp.Lục Kim An bĩu môi: "Hừ, hỏi cũng không được, Yêu thúc hung dữ quá, sau này em trai em gái khổ lắm."
Tống Duệ Nguyệt: … Tôi thấy bây giờ khổ nhất là cậu đấy.Không hiểu sao, tâm trạng căng thẳng phức tạp ban đầu vì hành động vừa rồi của Lục Yến Từ mà trở nên thoải mái hơn nhiều.Ăn xong, Lục Yến Từ rửa bát, Tống Duệ Nguyệt thì về phòng, lấy một số hạt giống rau từ trong không gian ra, cũng lấy một ít hạt ớt, sau đó tìm một cái chậu, đổ một ít dịch ngọc vào, lại pha thêm chút nước, với nhiệt độ này, ngâm hai ngày là có thể gieo hạt.