Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương

Chương 2342

Vân Thi Thi trông thấy tình trạng thê thảm của ông như vậy, nước mắt nhịn không được tràn ra như vỡ đê, nhưng cô cố kìm nén, nức nở nói, “Cha, cha không nói chuyện được thì đừng miễn cưỡng, dưỡng thương thật tốt, con ở bên cạnh cha…”

Y tá ở bên cạnh nói, “Cô Vân, dây thanh quản của cha cô có khả năng bị thương nặng, sau này có thể nói hay không, còn chưa biết được. Hiện giờ chỉ có thể chậm rãi điều dưỡng, khôi phục lại.”

Vân Thi Thi vội vàng gật đầu.

“Cha… Cha không cần trả lời con… Người tối qua tập kích cha là ai? Cha quen người đó sao? Là kẻ thù của cha sao? Hay là tên cướp ạ? Nếu là cướp, ngón tay nhẹ nhàng động một chút.”

Vân Nghiệp Trình nghe vậy, hô hấp đột nhiên dồn dập, ánh mắt nổi lên hơi nước, cực kỳ đỏ.

Tròng mắt ông đột nhiên chuyển động, mi tâm khó khăn nhăn lại, ông lập tức cắn chặt răng, mắt đỏ hồng, run rẩy dựng thẳng một ngón tay - -

Suy nghĩ đột nhiên bay đi…



Trong mắt giống như hiện lên khuôn mặt trẻ sơ sinh, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng nhiều nếp nhăn.

Có trời mới biết, lúc được làm cha, ông có bao nhiêu vui sướng kiêu ngạo, có bao nhiêu mãnh liệt.

Vân Nghiệp Trình còn nhớ rõ, lúc ôm đứa bé vào trong ngực, có bao nhiêu kích động và hạnh phúc.

Ông hưng phấn mà ôm bé gái đi đến cạnh giường Lý Cầm, vui mừng khôn xiết nói, “Vợ à, là bé gái!”

Lý Cầm thở dài một tiếng, hơi thở mong manh nói thầm một câu, “Không phải lúc trước bác sĩ nói là con trai sao? Sao lúc sinh ra lại thành con gái rồi?”

Y tá ở bên cạnh cười nói, “Khi nào thì cô biết giới tính của thai nhi?”

“Lúc được bốn tháng đi siêu âm, bác sĩ nói với tôi là con trai.” Vân Nghiệp Trình nói.

Y tá cười nói, “Ai nha, bốn tháng, độ chính xác không cao, tối đa là 0.8%, có đôi khi cũng sẽ xảy ra sai lầm. Nhưng mà con gái cũng rất đáng yêu nha, quan trọng là mẹ con bình an!”

Vân Nghiệp Trình gật đầu, “Đúng vậy! Mẹ con bình an là được rồi!”

Biết vợ sinh con, ông từ nơi khác phong trần mệt mỏi trở về, chính là vì nghênh đón sinh mệnh mới.

Trong lòng Lý Cầm nói thầm, “Tôi muốn con trai, nếu biết rằng là con gái, tôi đã không cần rồi.”

Y tá cười xấu hổ, người phụ nữ này, tuyên bố quan điểm trọng nam khinh nữ đấy sao?

Phụ nữ như vậy cô ta cũng thấy nhiều rồi.

Vân Nghiệp Trình lại sẵng giọng, “Con gái thì sao? Anh thích con gái, bộ dạng xinh đẹp, lại nhu thuận nghe lời, trưởng thành rồi, là cái áo bông nhỏ của chúng ta, rất ấm đó!”

Ông nhìn đứa trẻ sơ sinh trong tã lót, nhìn thấy thế nào cũng thích.

Tuy vừa sinh ra, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, nhiều nếp nhăn, nhìn không rõ mặt mũi, nhưng mà nghĩ đến đây chính là cốt nhục của mình, Vân Nghiệp Trình lại yêu thích vô cùng.

“Là nam hay nữ đều không sao cả, quan trọng là… mẹ con bình an, bình an là tốt rồi!”

Vân Thi Thi ôm đứa bé, yêu thích không buông tay.

“Lấy tên là gì đây?”

Vân Nghiệp Trình nói, “Con gái… Hay là đặt tên là Vân Na? Lớn lên sẽ là một cô gái rất tốt.”

Vân Na - -

Từ khi sinh ra, ông rất yêu thương cô ta, bên cạnh cô ta lớn lên mỗi ngày.

Trước đây Vân Na có lông mày cực kỳ giống ông, nhất là từ sau trung học, ngũ quan nảy nở, càng ngày càng giống ông.

Nhưng mà con gái ông yêu quý, cưng chiều như vậy, khuôn mặt khéo léo như vậy, sao có thể biến thành gương mặt hung dữ và vặn vẹo như thế?

Bình Luận (0)
Comment