Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương

Chương 2391

Mộ Nhã Triết mặt không đổi sắc nói: "Mọi thứ đều nằm trong kế hoạch, không có gì đáng ăn mừng!"

Tần Chu nghe vậy cười cười.

Cà phê và trà rất nhanh được bưng lên.

Mộ Nhã Triết một bên nâng tách trà, một bên im lặng không hề lên tiếng.

Tần Chu cũng bưng chén cà phê của mình lên, khẽ nhấp một ngụm, cẩn thận nhìn Mộ Nhã Triết.

Hai người tùy ý nói vài câu chuyện linh tinh, Mộ Nhã Triết bỗng nhiên chuyển đề tài, hỏi: "Vợ tôi gần đây đang chuẩn bị diễn một bộ phim, nghe nói về đề tài đua xe, nghe nói cô ấy diễn vai nữ chính là một tay đua?"

Tần Chu giật mình, lập tức gật gật đầu: "Đúng vậy, tiểu thuyết gốc của bộ kịch bản lần này rất ăn khách, bộ phim lần này rất có triển vọng!"

"Tôi không quan tâm cô ấy diễn cái gì, cho phép cô ấy đi diễn, cùng lắm cũng chỉ là diễn phim là thứ yêu thích của cô ấy, mà tôi, không quan tâm..."

Mộ Nhã Triết dừng một chút, ngước mắt nhìn anh, sâu kín nói: "Nghe nói, anh muốn cắt tóc của cô ấy?"

Tần Chu: "..."

Biết ngay mà!

Không có chuyện thì không tới!

Người đàn ông này luôn luôn bận bịu, làm sao có thể tự dưng đi chạy tới chỗ anh nói chuyện phiếm? Còn không phải muốn nói chuyện về vợ của anh ta sao?

Nghĩ tới đây, Tần Chu nhất thời dâng lên cảnh giác, giải thích: "Trong bộ tiểu thuyết kia, nữ chính có mái tóc ngắn, vì vậy đạo diễn mới yêu cầu cô ấy phải để tóc như vậy."

Một câu nói liền đổ toàn bộ tội lỗi cho đoàn làm phim.

Tần Chu phủi sạch liên quan tới mình.

"Cũng chính vì như vậy, cho nên nhất định cô ấy phải cắt tóc?"

Mộ Nhã Triết có chút tức giận: "Chẳng lẽ anh không biết, tôi và vợ lập tức sắp phải chụp ảnh cưới, lễ cưới cũng đã sắp xếp, anh không lẽ muốn cô ấy phải tóc ngắn mặc áo cưới chứ?"

Tần Chu đầy người mồ hôi lạnh, quay đầu giả chết.

"Trả lời!"

Mộ Nhã Triết hừ hừ gõ ngón tay lên mặt bàn, hạ mệnh lệnh cứng ngắc, "Không cho phép động vào một sợi tóc của cô ấy, nếu thực sự cần, vậy thì lấy tóc giả thay thế!"

"Giám đốc Mộ, nếu như dùng tóc giả, vậy chắc chắn sẽ không thoải mái được. Với lại, tóc cô ấy dài như vậy, khăn trùm đầu căn bản là không thu lại được."

Mộ Nhã Triết lại không công nhận: "Nếu như mới chỉ là kịch bản, đã chuyển thì chuyển luôn đi, cùng lắm cũng chỉ là viết lại một chút, đổi tóc ngắn thành tóc dài!"

"Như vậy sẽ không phù hợp với cá tính của nhân vật!"

Tần Chu oan ức nói: "Nguyên tác, nữ nhân vật chính một đầu tóc ngắn, nếu như đổi thành tóc dài, như vậy sẽ không diễn tả được hết chân dung của nhân vật."

"Thiếu xót cái gì, có thể dùng kỹ xảo bù đắp lại. Cậu chẳng lẽ còn lo lắng kỹ thuật của cô ấy có vấn đề?"

Khóe môi Tần Chu co quắp.

"Tôi không thích diễn phim, nhưng tôi hy vọng vợ mình có bộ dáng xinh đẹp nhất, xuất hiện trong lễ cưới của chúng tôi! Cho nên, tôi không cho phép cô ấy, bị cắt dù chỉ là một sợi tóc."

Thái độ của anh rất cứng rắn, cơ hồ không cho phép người ta có bất kỳ cơ hội giải thích nào.

Tần Chu cũng không thể làm gì hơn: "Giám đốc Mộ, chuyện này, không thể thương lượng lại sao?"

"Không!"

Anh không thích người phụ nữ của mình phải chịu một chút oan ức nào.

Huống hồ, nếu như thật sự phải cắt tóc, sợ rằng hai bánh bao nhỏ ở nhà, nhất định đau lòng tới khóc mất.

Chỉ dựa vào điểm này, cô nhất định không thể cắt tóc.

Tần Chu nhất thời khóc không ra nước mắt.

Mộ Nhã Triết nhìn anh, bỗng nhiên lên tiếng: "Nếu như cậu dám cắt tóc của cô ấy, vậy thì tôi sẽ cạo trọc đầu cậu, cho lên chùa làm hòa thượng!"

"Khụ... khụ... khụ..."

Tần Chu không khỏi cạn lời.
Bình Luận (0)
Comment