Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương

Chương 2640

Dù sao cũng là con gái, có phải ông ta không dịu dàng rồi không.

Nhìn bộ dạng Vân Thi Thi nhẫn nhục ấm ức, trái tim luôn luôn lạnh lẽo của ông ta cũng mềm mại vài phần.

Ông ta không nên trách móc cô nặng nề như vậy, rõ ràng là cô bị ấm ức, kết quả, cô là người vô tội, sao cô phải yên lặng gánh chịu áp lực.

Nghĩ đến đây, Qúy Lâm cười bất đắc dĩ, “Chưa nói tới phiền toái cái gì, thay cô giải quyết tốt hậu quả, là trách nhiệm của tôi, đây là việc tôi phải làm. Tôi cũng không có ý trách cô!”

Vân Thi Thi ngẩng đầu nhìn ông ta.

Quý Lâm lại nói, “Cô có biết, tôi luôn không giỏi biểu đạt, đối với công việc, tôi cực kỳ tích cực, đối với nghệ sĩ cũng cực kỳ nghiêm khắc, chỉ là cô lộ ra biểu tình ấm ức, làm tôi nghĩ đến em gái tôi, em ấy luôn trách tôi không thích cười, đều làm biểu tình nghiêm túc, không dễ thân thiết.”

Vân Thi Thi không biết vì sao Qúy Lâm lại nói những chuyện này, nhưng mà nhìn vẻ mặt dịu dàng của ông ta, lại cảm thấy thân thiết thêm vài phần.

Vân Thi Thi ấp úng một lúc lâu, đột nhiên nói ra, “Giám đốc… Ông như vậy, tôi trái lại có chút không thích ứng, ông vẫn nên nghiêm mặt lại đi.”

Quý Lâm, “…”

Không phải là người phụ nữ ngốc này có khuynh hướng chịu ngược đấy chứ?

Ông ta đột nhiên chuyển đề tài, “Nghe nói cô muốn rời khỏi giới giải trí rồi hả?”

Vân Thi Thi giật mình, gật gật đầu, “Ừm.”

“Rời khỏi giới giải trí cũng được, giới giải trí này không thích hợp với cô. Trong giới giải trí này hỗn loạn, không từ thủ đoạn, dễ dàng bị thiệt. Tổng giám đốc Mộ là người chồng tốt, cho dù cô không làm việc, cũng có thể nuôi nổi cô. Rời khỏi giới giải trí, yên tâm làm vợ cũng là một lựa chọn không tệ. Chuyện này không phải là chuyện đáng xấu hổ, cô nên cảm thấy hạnh phúc.”

Quý Lâm rất ít khi nói với cô những lời này.

Vân Thi Thi khó tránh khỏi có chút được cưng chiều mà lo sợ.

“Chỉ là, cho dù rời khỏi giới giải trí, cũng nhất định phải thuận lợi vui vẻ rời khỏi, không thể chật vật. Nếu không, cô, tôi, Hoàn Vũ, đều không cam lòng.”

“Tôi nên xử lý thế nào đây?” Trong lúc này Vân Thi Thi bó tay không làm gì được.

Quý Lâm đắn đo một lúc lâu, vừa định mở miệng, cửa đột nhiên truyền đến tiếng nhắc nhở của Tần Chu, “Còn có thể xử lý như thế nào? Mở một cuộc họp báo, làm ngược lại.”

Vân Thi Thi ngẩn ra, hai người quay đầu lại, nhìn về phía cửa, đã thấy Tần Chu chẳng biết vào cửa lúc nào, tựa vào cửa, biểu tình tình thế bắt buộc.

Quý Lâm nhíu mày, “Cậu vào bằng cách nào?”

“Cửa không có khóa.”

“Không biết gõ cửa sao?” Qúy Lâm lạnh mặt.

Tần Chu nghe vậy, lập tức giơ tay lên gõ cửa, cười, “Có thể vào được không? Giám đốc Qúy.”

“Vào đi.”

Tần Chu đi tới, ngồi xuống bên cạnh Vân Thi Thi.

Khác với ủ rũ lúc trước, hôm nay anh ta đã khôi phục lại bộ dạng hăng hái như trước, Qúy Lâm nhìn thấy bộ dạng này của anh ta, nhíu mày, “Cậu nghĩ ra được cách gì rồi sao?”

“Ừm! Tổng giám đốc Mộ nói, thời cơ đến rồi, chuẩn bị mời truyền thông họp công bố tin tức, làm rõ chuyện này.”

“Công bố gì?”

Vân Thi Thi ngẩn ra, Qúy Lâm hỏi, “Cậu có tính toán gì không?”

“Còn có thể tính toán thế nào đây? Để cho Thi Thi và Kỷ Nhan gặp mặt đối chất thôi.”

Gặp mặt đối chất sao?

Vân Thi Thi đột nhiên nói, “Kỷ Nhan sẽ không tới, nếu đối chất nhau, đối với cô ta tất nhiên là không có lợi, cô ta sẽ không để mình mạo hiểm. Tình hình trước mắt có lợi cho cô ta, cô ta sẽ không tham dự cuộc họp này đâu.”

“Anh có cách để cô ta tham dự. Chỉ sợ đến lúc đó Kỷ Nhan ở đây, lúc em đối chất với cô ta, khẩn trương không nói ra lời.”
Bình Luận (0)
Comment