Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương

Chương 3264

Cung Kiệt sắp bùng nổ rồi.

Sao thằng bé lại gác máy?

Cung Kiệt cũng lười cùng đứa nhỏ so đo, bàn về ác miệng mà nói nếu anh tự xưng đứng thứ hai thì Hữu Hữu tuyệt đối đứng thứ nhất.

Cũng không biết tên này có mạch suy nghĩ kiểu gì nữa, có lúc trong thời điểm ngẫu nhiên đột nhiên nói ra một câu, quả nhiên có thể tức chết người không đền mạng.

Cung Kiệt đối với đứa bé này cũng phải chịu thua.

“Không nói cái này nữa!”

Cung Kiệt cười nói.

“Có cần cậu dẫn cháu đi thăm tàu hàng một chút không?”

Hữu Hữu vui vẻ gật đầu.

Tàu hàng rất lớn, lớn chừng nào?

Trọng lượng vẫn tải hàng hóa là 15000TEU.

Tóm lại, tổng cộng có mấy trăm cái kho để hàng hóa chuyên chở.

Trong đó có mười kho lớn để dự trữ cho kho hàng chuyên chở, chuyên biệt dùng cho những linh kiện hàng hóa lớn.

Ví như linh kiện của máy bay chiến đấu, ví như một ít linh kiện quan trọng cho công nghiệp nặng.

Tập đoàn Cụ Phong tham gia vào rất nhiều lĩnh vực, nhỏ nhất là súng ống đạn dược, lớn nhất là máy bay chiến đấu, chế tạo công nghệ hàng đầu.

Nhưng mà bởi vì tính đặc thù của máy bay chiến đấu trái ngược với máy bay cùng tàu hỏa, bình thường đều là dùng tàu hàng chịu tải.

Máy bay chiến đấu rất lớn nên khi vận chuyển thường thường sẽ đem một chiếc máy bay tách thành các linh kiện, vận chuyển bằng container.

Chỉ là một cánh đã muốn chiếm trọn một kho lớn để hàng hóa chuyên chở.

Bởi vậy, các kho lớn để hàng hóa chuyên chở trên tàu hàng này đều dùng để vận chuyển linh kiện máy bay chiến đấu.

Bình thường có thể vận chuyển mười chiếc máy bay chiến đấu.

Hữu Hữu lần lượt nhìn thấy, giật mình không nhỏ.

Cửa kho hàng trước mắt mở ra, cậu đứng ở cửa nhà kho cao tám mét mới ý thức được tàu hàng này thật lớn.

Chỉ là cửa kho thôi đã cao tám mét, quá chấn động rồi.

“Hóa ra chiếc máy bay chiến đấu Sát 1-2 lớn như vậy?”

“Nếu không thì sao?”

Cung Kiệt tựa ở cửa, nụ cười thâm thúy.

“Bộ phận linh kiện của máy bay chiến đấu này vẫn là bắt nguồn từ thiết kế của cháu.”

Anh đi tới trước mặt Hữu Hữu, trầm giọng nói:

“Chiếc phi cơ chiến đấu này trị giá ba trăm triệu đô la Mỹ. Thực chiến chứng minh so với chiếc M của nước Hùng Ưng, Sát 1-2 càng thích hợp với chiến trường Bắc Phi.”

“Theo cháu tính toán, chiếc máy bay chiến đấu này bất quá cũng hơn mười triệu. Trái ngược hoàn toàn với giá của Cụ Phong, tuyệt đối là giá cải trắng rồi. Vũ khí, quả thực là lãi kếch xù rồi.”

“Ba trăm triệu này, không phải mua máy bay chiến đấu mà là mua chiến trường Bắc Phi, chính phủ hạn chế được lợi thế lớn nhất của tổ chức vũ trang. Ba trăm triệu này, tuy rằng rất đắt, thế nhưng bọn họ cũng rút tiền rất dứt khoát, đồng thời cũng cắt thịt nhịn đau mà đem quyền khai thác một mảnh khu mỏ tặng cho Cụ Phong.”

“Thật đê tiện.”

Cung Kiệt không nghĩ vậy.

“Đê tiện, tại sao đê tiện?”

“Cậu nghĩ rằng cháu không biết? Chính phủ Bắc Phi náo loạn, tổ chức vũ trang phản chính phủ có năng lực chống lại chính phủ bởi vì Cụ Phong bán cho bọn họ một số vũ khí uy lực lớn, một cái đạn tên lửa trực tiếp san bằng tòa nhà quốc hội, nếu không quân chính phủ cũng không nóng lòng mà mua bộ máy bay chiến đấu này.”

Nói như vậy, hình như có hơi phức tạp.

Có thể sự thật rất đơn giản.

Bắc Phi chiến loạn, khởi đầu chính là Cung Kiệt bán cho quân phản chính phủ một số vũ khí làm cho lần đầu họ đã thành công đánh cho chính phủ đến trở tay không kịp, tòa nhà quốc hội trực tiếp bị thổi bay thành một mảnh phế tích, bởi vậy quân chính phủ vì muốn ngăn cản cục diện mới không thể không nhập vào rất nhiều vũ khí từ từ tập đoàn Cụ Phong.

Nếu không thì nói như thế nào, Cụ Phong chính là tập đoàn gian thương lớn nhất.

Không mua bán không gian dối, lời này cũng không phải không có đạo lý.

Cung Thiếu Ảnh là thương nhân, sẽ không làm chuyện làm ăn lỗ vốn.

Cho dù tập đoàn Cụ Phong không gây nên chiến tranh, nhưng lại đem chiến tranh mở rộng thêm.

Thế giới này mỗi ngày đều là khói thuốc súng tràn ngập, nhưng trong 60% chiến tranh vì Cụ Phong mà sinh cũng có 20% chiến tranh vì Cụ Phong mà dừng.
Bình Luận (0)
Comment