Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương

Chương 3334

Sau khi Mộ Dịch Thần đem kẹo cao su nhét vào tâm ổ khóa liền dùng lòng bàn tay nén, khảm đến thật chặt chẽ mới thôi, song dùng kim đồng hồ vuốt thẳng, cắm vào. Hướng vào bên trong không ngừng chuyển động, không tới ba giây sau, chỉ nghe thấy một tiếng “cùm cụp”, cái khóa gãy ra.

Quan sát toàn bộ quá trình khiến Vân Thi Thi chết lặng!

Mộ Dịch Thần mở khóa, đem cửa lồng mở rộng lại thấy trên tay Vân Thi Thi còn có còng tay, đối với còng tay, Mộ Dịch Thần tuyệt đối thuận buồm xuôi gió mở ra, bởi vậy không tốn bao nhiêu thời gian liền thành công tháo ra.

Nhưng là ngay trong nháy mắt mở còng tay ra thì trên người Vân Thi Thi nhất thời truyền đến âm thanh “tích, tích, tích”.

“Tích.”

“Tích.”

Tựa như âm thanh khởi động của thiết bị điện tử.

Gần như là khóa vừa mở thì âm thanh liền vang lên cùng lúc.

Tựa như mở khóa xong trái lại liền đồng thời khởi động thiết bị.

Nhưng cái này chẳng qua là suy đoán của cậu thôi.

Mộ Dịch Thần không khỏi cảm thấy kì quái.

Bởi vì âm thanh cũng không xa lạ, cậu đã gặp ở hiện trường phá bom tại khóa huấn luyện thực chiến ở quân ngủ trước đây.

Đây là tiếng của bom hẹn giờ!

Hỏng rồi, không phải là…?

Vân Thi Thi vừa muốn đứng dậy đột nhiên lại bị Mộ Dịch Thần ấn về chỗ cũ, cậu trầm giọng nói:

“Mẹ, trước hết không nên cử động.”

“Làm sao vậy?”

Cô nhìn thấy Mộ Dịch Thần cảnh giác như vậy không khỏi khẩn trương lên, hô hấp có chút dồn dập.

Mộ Dịch Thần lập tức mỉm cười an ủi.

“Mẹ, mẹ đừng căng thẳng, từ bây giờ đem mọi việc giao lại cho con được không?”

“Được…”

Mộ Dịch Thần nín lặng lắng nghe, men theo nguồn gốc của âm thanh xốc đai lưng của Vân Thi Thi lên liền nhìn thấy có một quả bom hẹn giờ đặt ngay tại eo cô.

Sở dĩ Vân Thi Thi không biết sự tồn tại của vật này là do nó được đeo lên thừa dịp cô hôn mê.

“Thiết bị liên hợp?”

Mộ Dịch Thần nhìn đoạn kíp nổ trên bom hẹn giờ liên kết cùng còng tay, mở khóa còng tay thì bom liền tự khởi động, bắt đầu đếm ngược.

Đây là một thiết bị liên hợp cực kỳ phức tạp.

Thời gian không ngừng đếm ngược, con số trên màn hình nho nhỏ hình chữ nhật không ngừng nhảy, 300 giây đếm ngược, chỉ có năm phút ngắn ngủi mà thôi.

Vân Thi Thi đương nhiên không biết thiết bị liên hợp là cái gì, nhưng nàng chỉ dựa vào việc nhìn thấy một loạt ống thuốc nổ thẳng đứng ở hông mình liền lập tức ý thức được món đồ này là cái gì, sắc mặt trắng bệch một hồi!

“Bom?”

“Vâng.”

Vân Thi lập tức kinh hồn bạt vía đứng dậy.

Bom hẹn giờ cô từng gặp vài lần trên phim, mặc dù được thiết kế khác nhưng không giống là trên ti vi, phim ảnh đều là đồ giả mà trong hiện thực, một khi bom nổ tung căn bản sẽ không có mắt!

Nếu là người bình thường nhìn thấy vật này không nghi ngờ gì là gặp tử thần, nhất định là sợ chết khiếp!

Vân Thi Thi lập tức đẩy Mộ Dịch Thần ra, nói:

“Chạy mau, không cần để ý đến mẹ.”

Mộ Dịch Thần bị đẩy lảo đảo lùi về phía sau, cậu lập tức tiến lên, bổ nhào lên người Vân Thi Thi, ôm chặt lấy cô.

“Mẹ, con không đi! Mẹ đừng đuổi con đi!”

“Một khi bom nổ tung con sẽ không toàn mạng!”

“Mẹ, nghe con nói…”

Mộ Dịch Thần hít sâu một hơi khí lạnh.

“Con có biết một ít về phá bom.”

Cậu an ủi như vậy nhưng thực tế thì trong quân ngũ căn bản không có chuyên gia phá bom, hầu hết các tình huống đều sử dụng người máy phá bom.

Dù sao so với người máy mà nói, mạng người quan trọng, có thể không dùng người liền không dùng người.
Bình Luận (0)
Comment