Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương

Chương 3347

Tiểu Dịch Thần quay phắt đầu nhìn lại, trên chân lão có giắt vũ khí, cũng không biết từ khi nào, lão liền bổ nhào vào lưng cậu, tay cầm một thanh mã tấu, nhắm vào Tiểu Dịch Thần mà chém!

“Cẩn thận!”

Hữu Hữu không biết lấy đâu ra sức lực, nhanh chóng gạt anh trai qua bên. Vừa thấy thanh mã tấu đi đến, định chém vào cổ Tiểu Dịch Thần, Hữu Hữu liền theo bản năng vươn mình ra chắn.

Chỉ nghe thấy một âm thanh chát chúa vang lên.

Sợi dây chuyền thạch anh tím trên cổ tay Hữu Hữu vừa mới chặn được lưỡi đao bén ngót. Nhưng cũng vì thế mà sợi dây cũng bị đứt mất, tiếng leng keng của thạch anh tím rơi vung vãi trên sàn.

“A… sợi dây chuyền…”

Mắt Hữu Hữu thoáng vẻ bối rối.

Mặc dù là mới vừa rồi, cậu bị Dieter hiếp đáp nhưng cũng không biểu lộ sự hốt hoảng, nhưng khi thấy sợi dây chuyền bị đứt, trong nháy mắt, cậu liền cảm thấy bất lực và rối bời, nhoài người ra nhặt cách mảnh thạch anh vỡ.

Thạch anh tím rơi xuống sàn.

Đây là thứ Tiểu Dịch Thần đưa cho cậu!

Hai anh em mỗi người một sợi, nhưng cậu đã làm đứt mất rồi!

Ngay lúc này, cậu chỉ nghĩ đến sợi dây chuyền, không còn tâm trí lo đến chuyện khác.

Tiểu Dịch Thần thấy sợi dây chuyền bị chém đứt, mắt cậu tràn ngập phẫn nộ, liền nhanh chóng đứng dậy, đoạt lấy thanh mã tấu trong tay Dieter Rees, đưa lưỡi đao chém vào đùi lão, chặt đứt kinh mạch một cách chuẩn xác!

“Á…”

Dieter Rees cắn chặt răng, thở hắt ra một tiếng rên đau đớn, lão lại nhanh chóng đứng dậy. Mộ Dịch Thần đứng lên, hung hăng đá vào ngực lão một phát.

“Rầm” một tiếng, lão lảo đảo khụy gối xuống sàn.

"Dieter Rees!"

Tiểu Dịch Thần nghiến răng hét, nắm lấy cổ áo hắn, giơ nắm đấm lên, định cho lão một đấm thật đau!

Dieter thình lình vươn tay, hai bàn tay nắm chặt, hai cây kim châm vừa lớn vừa dài kẹp giữa các ngón, nhắm vào bụng của Tiểu Dịch Thần mà đâm tới!

Mộ Dịch Thần nhanh tay nhanh mắt kịp chộp lấy hai tay lão nhưng vẫn chậm một bước, một cây kim châm đâm mạnh vào bụng cậu.

“Ối…”

Thân mình Mộ Dịch Thần hơi loạng choạng vì mũi châm đâm vào đau đến nỗi cậu theo bản năng gập người lại, Dieter Rees nắm lấy thời cơ, hung hãn đấm cậu, cơ thể Tiểu Dịch Thần nhất thời như tờ giấy mỏng, bay dạt ra vài thước, ngã xuống sàn không dậy nổi.

Dieter Rees chậm rãi đứng dậy, bước từng bước một về phía cậu.

Tiểu Dịch Thần khó khăn đứng dậy, che lấy mau tươi không ngừng chảy ra từ bụng, quắc mắt nhìn hắn!

Cậu nhìn lão nhặt từ mặt đất thanh mã tấu, bay vụt tới chỗ cậu!

“Đi chết đi!”

Dieter Rees hét lớn một tiếng, nhưng vừa mới giơ tay lên thì từ phía sau, Hữu Hữu nâng một bình hoa trên tay, dùng hết sức đập vào gáy lão!

“Ầm” một tiếng!

Chiếc bình hoa vừa vỡ vụn.

Dieter Rees toàn thân sụp xuống, tay buông thõng, thanh mã tấu rơi xuống đất, Mộ Dịch Thần lập tức đưa chân kéo thanh mã tấu lại gần, cầm chặt trong tay.

Tiếp theo, cậu liền thấy lão ngã sụp xuống đất, bất tỉnh nhân sự.

Hữu Hữu đứng dậy, đi đến trước mặt Tiểu Dịch Thần, đưa tay ra chạm lấy cậu.

“Xem ra, anh không phải cái gì cũng làm được, không có em là không xong rồi!”

Mộ Dịch Thần nhìn cậu, cả hai nhoẻn miệng cười, rồi nói: “Ừ, anh không thể không có em, Hữu Hữu.”

Cậu em chìa tay ra, hai cậu nhóc liền nắm chặt tay nhau.
Bình Luận (0)
Comment