Một Thai Song Bảo: Tổng Tài Daddy Phải Phấn Đấu

Chương 48

Chương 48: Không còn sót lại một chút cặn bã

“Tôi có thể không tức giận sao? Vừa rồi còn có người hack trang web công ty, không biết lấy được chứng cứ tôi thu hồi từ đâu, trực tiếp đăng lên web công ty. Người của bộ phận mạng lưới công ty bó tay toàn tập, vốn không có biện pháp. Người đó có gửi tin nhắn cho tôi, nói chừng nào cô chịu xin lỗi thì hãy tới. Con mẹ nó cô suốt ngày có thể bớt gây chuyện cho tôi không? Nếu ông đây bị đuổi, tôi sẽ ly hôn với cô.”

Ly hôn?

Vừa nghe đến hai chữ này, nháy mặt mẹ Đồng Hào liền căng thẳng Cô ta hoảng sợ quay đầu, liếc mắt liền thấy Tô Duy Hưng cười đến vô hại, trong tay cậu bé đang cầm một cái ipad khẽ lắc với mình.

Là cậu bét Sao có thể?

Cậu bé chẳng qua chỉ là một đứa trẻ bốn tuổi, sao có thể hack trang web của công ty lớn như vậy?

“Bác gái, suy nghĩ kỹ chưa? Bác vẫn vịt chết mạnh miệng không chịu xin lỗi hay sao?”

Tô Duy Hưng cười tủm tỉm nhìn vẻ mặt hoảng sợ của mẹ Đồng Hào.

Mẹ Đồng Hào đến bây giờ vẫn không thể tin vào tai mình.

Một đứa trẻ chưa mọc lông mà thôi Liền bởi vì vừa rồi mình lỡ miệng, ông xã làm cấp dưới của Lệ Hữu Tuấn ở Thủ Đô.

Trong mười mấy phút ngắn ngủi này, cậu nhóc liền tra được công ty của ông xã, thậm chí biết được kẻ giật dây, cậu bé còn moi ra được tất cả tài liệu đen.

Trời ạ.

Đây còn là người sao?

Phía sau lưng mẹ Đồng Hào lạnh lẽ: luôn cảm thấy mình giống như chọc phải người không nên chọc.

Đổi lại bình thường, cho dù chết cô ta cũng không thể bị một thắng nhóc con uy hiếp.

Nhưng bây giờ, vừa nghĩ tới chồng đòi ly hôn với mình, nháy mắt cô ta liền khuất phục.

Cô ta lề mà lề mề đi tới trước mặt Tô Kim Thư, nghẹn rất lâu mới phun ra ba chữ: “Thật xin lỗi”

Tô Kim Thư ngạc nhiên về phía con mình Nhóc này rốt cuộc làm gì?

Tô Duy Hưng cố ý nhíu mày: “Bác gái, giáo viên dạy tụi con xin lỗi phải có thái độ biết lỗi, giọng bác nhỏ như vậy, cũng không nói mình sai ở đâu, sau này có thể tái phạm không, bọn cháu làm sao tha thứ cho bác?”

“Mày..” Mẹ Đồng Hào xém chút phun một ngụm máu ra ngoài “Cháu thế nào?”

“Cháu tốt lắm… Hôm nay bác chủ động khiêu khích là bác không đúng, những lời bác mới nói kia đều là vu oan, sau này bác không.

làm như vậy nữa, xin các người tha thứ. Thật xin lỗi”

“Mấy chú mấy dì nghe rõ chứ ạ? Lời bác gái này nói vừa nãy đều là vu oan, lần sau mấy chú mấy dì cũng không nên gà hóa cuốc nữa nhé.”

Nhìn thấy gương mặt nhỏ nhắn ngây thơ của Tô Duy Hưng, những người lớn vừa rồi vụ oan kia chỉ cảm thấy nóng mặt, xấu hổ cúi đầu.

Mẹ Đồng Hào mặt dạn mày dày: “Bây giờ tôi xin lỗi rồi, cũng nhận lỗi rồi, có thể hay không…”

Tô Duy Hưng vừa nghiêng đầu nhìn về phía mẹ mình: “Chuyện này cháu phải hỏi mẹ đã. Dù sao vừa rồi người bác bêu xấu là mẹ”

Mẹ Đồng Hào hận muốn phun máu, nhưng lại không thể không nhìn về phía Tô Kim Thư: “Mẹ Duy Hưng, xin cô tha thứ cho tôi: Mặc dù Tô Kim Thư rất chán ghét cô ta, nhưng nhà trẻ Mặt trời nhỏ là nhà trẻ tốt nhất thành phố Ninh Lâm, hơn nữa hôm nay lộn xôn như thế, sau này có lẽ cũng không ai dám xem thường hai đứa trẻ.

Cô không muốn làm quá chuyện này.

Dù sao cô cũng không thể luôn luôn trông coi con mình, lỡ như thật sự chọc giận người ta, ra tay với đứa trẻ thì tính sao?

“Nhớ lời cô đã nói, đây là cơ hội cuối cùng của cô” Nói xong câu nói đó, Tô Kim Thư gật đầu với Tô Duy Hưng.

Cô liền nhìn thấy ngón tay Tô Duy Hưng gõ gì đó trên ipad.

Mấy phút sau, cậu bé liếc mẹ Đồng Hào một cái: “Được”

Mẹ Đồng Hào lập tức chạy đến một góc gọi điện cho chồng, khi biết tài liệu đen trên web đã gỡ xuống, cô ta càng vô cùng khiếp Sợ.

Điều này chứng minh rằng tất cả chuyện vừa rồi thật sự là do đứa nhóc bốn tuổi kia làm.

Cả nhà này rốt cuộc biến thái đến đâu.

Thật đáng sợ nhỉ?

“Được được, các vị phụ huynh, mọi người chuẩn bị một chút, cuộc tranh tài sắp bắt đầu rồi”

Lúc này giáo viên của nhà trẻ đi ra, chào hỏi mọi người.

“Ồ, mẹ, trí thông minh của con đủ để bù đắp thiếu sót của mẹ, nhưng về mặt thể lực, con thật sự không thể giúp mẹ” Tô Duy Hưng nhìn một nhà bốn người đối diện, khó khăn lắc đầu.

Ba người bọn họ bên này còn có hai phụ nữ.

Một nhà bốn người đối diện, trừ mẹ ra, đều là nam.

Trận đấu này thua chắc không thể nghỉ ngờ.

“Chuyện đó, tình hữu nghị thứ nhất, tranh tài thứ hai mà” Tô Kim Thư cười lúng túng.

Tô Duy Hưng nhíu mày: “Nhưng mẹ à, bốn gia đình đứng nhất từ dưới lên, phụ huynh sau này phải tới nhà trẻ làm vệ sinh một tháng”

“Cái gì?” Tô Kim Thư giật mình một cái Mỗi ngày cô đều làm việc mệt mỏi ở bệnh viện, còn phải một tháng tới đây làm vệ sinh, đây là muốn đòi mạng sao.

Nghĩ tới đây, Tô Kim Thư lập tức xắn tay áo lên: “Không được, lần này mẹ nhất định sẽ dùng hết sức”

Tranh tài nhanh chóng bắt đầu.

Cuộc thi kéo co, lấy hai gia đình nhỏ làm đối thủ.

Ba trận thăng hai Ván đầu tiên, Tô Kim Thư dùng hết sức, nhưng bên này bọn họ thiếu mất một người, cho nên kéo co không bao lâu đã thua.

Nếu như ván sau cũng thua thì cô đành đợi làm vệ sinh nhà trẻ một tháng thôi.

“Haizz, nếu có cha thì tốt rồi, chúng ta chắc chắn có thể thắng được” Tô Mỹ Chỉ thở dài.

“Đúng đó, mẹ không biết sao? Mấy ngày trước lúc cha tới đón con, còn cố ý đưa con tới sàn đánh lộn. Mẹ không biết đâu, cha rất lợi hại, một người có thể đánh ba người.”

Tô Kim Thư sạm mặt lại: “Ba người? Đâu chỉ ba người? Chỉ cần anh ta muốn, mười người cũng chả sao có được không?”

Tô Mỹ Chi ngạc nhiên: “Thật sao? Cha lợi hại như vậy ạ? Mỹ Chi cũng muốn học, sau này lớn lên Mỹ Chỉ cũng muốn bảo vệ mẹ.”

“Cái thân nho nhỏ của em đi đường cũng không xong, còn học cách đánh lộn? Em ngừng đi, cha chắc chắn sẽ ghét bỏ em”

“Mới sẽ không, cha là người cha tốt nhất thế giới, mới sẽ không ghét bỏ em”

Tô Mỹ Chỉ tức giận quay đầu tìm kiếm Tô Kim Thư giúp đỡ: “Mẹ, mẹ nói có đúng không? Cha chắc chản sẽ không ghét bỏ Tô Mỹ Chỉ thấy mẹ không trả lời, nhỏ giọng hỏi: “Mẹ, gần đây vì sao mẹ không nhắc đến cha? Có phải mẹ rất sợ cha hay không?”

Tô Duy Hưng cau mày, chững chạc đàng hoàng nói: “Mẹ, mẹ thật sự sợ cha sao? Nói thật, mặc dù cũng khá đẹp trai cao ráo như con, nhưng tính cách cha thực sự rất xấu.

Chẳng qua cho dù thế, cũng không đến nỗi Sẽ ăn mẹ”

Tô Kim Thư nhìn giáo viên đang chuẩn bị, cắn môi có hơi mất tự nhiên sờ vành tai mình.

Tô Duy Hưng nói anh không ăn thịt người.

Nhưng…

Rõ ràng anh ăn rồi.

Mà còn ăn một đêm, ăn sạch cô không còn chút cặn bã gì để lại.

Bóng dáng cao ráo đáng ngưỡng mộ đẳng xa càng ngày càng gần, cô cũng không phát hiện.

“Các vị phụ huynh, chính thức bắt đầu!” Nương theo tiếng còi, trận tranh tài thứ hai bắt đầu.

Bình Luận (0)
Comment