Một Thai Song Bảo: Tổng Tài Daddy Phải Phấn Đấu

Chương 631.2

Chương 631-2

“Em chỉ là thấy lời thầy mới vừa nói quả thật không sai, em và vị đàn anh này quả thật có vài phần giống nhau, điều em thấy hứng thú nhất vừa đúng cũng là thuật châm cứu trong Đông y”

“Em cũng muốn nghiêm túc nghiên cứu châm cứu? Việc này cũng không phải là không được, có điều mặc dù tôi có chút thành tựu trong phương diện châm cứu này nhưng cũng không coi là đứng đầu. Như vậy đi, chúng ta luyện tập trước, nếu như em thực sự rất có thiên phú, tôi sẽ dẫn em đi gặp một người.”

“Em cảm ơn thầy”

Tô Kim Thư gật đầu, cô vốn dĩ muốn học châm cứu cũng là có nguyên nhân.

Nếu mục đích của Smith Phạm lúc này về nước chính là vì chèn ép Lý Lương Sang, để chắc chẳn đạt được mục đích, ông ta nhất định sẽ lựa chọn phương diện mình am hiểu nhất Cho nên Tô Kim Thư nỗ lực nghiên cứu châm cứu trước, coi như là phòng ngừa trước.

“Mấy cuốn sách này em mang về xem trước đi, sau đó mỗi buổi chiều em đều tới phòng làm việc của tôi, tôi sẽ dạy cho em”

“ừ!” Sau khi hiệu trưởng Lý rời đi, Tô Kim Thư nhận được cuộc gọi của Lệ Hữu Tuấn: “xong rồi?”

“Không khác biệt lắm”

“Trên tay anh còn có một chút việc quan trọng cần phải xử lý, em đợi anh nửa tiếng ở chỗ giáo viên được chứ?”

Tô Kim Thư cau mày, thế nhưng lúc này cô đã đi ra từ biệt thự rồi.

“Không sao, em gọi điện cho Thúy Vân xem cô ấy có thể tới đón em hay không, anh cứ đi làm việc của anh đi”

“Được, nếu như ô ấy không có thời gian thì gọi điện cho anh”

“Đã biết rồi, ngài Lệ, ngài gần đây ngày càng giống một bà mẹ đấy!”

Thế nhưng phía bên kia, giọng nói của Lệ Hữu Tuấn lại nghiêm túc: “Anh chỉ giống như mẹ với người phụ nữ của mình”

Khóe miệng Tô Kim Thư gợi lên nụ cười ngọt ngào: “Vô cùng vinh hạnh.”

Sau khi cúp điện thoại, cô lập tức bấm số điện thoại của Lâm Thúy Vân.

Chỉ có điều điện thoại đặt ở bên tai còn chưa kịp kết nối, cô đột nhiên cảm giác được trên tay nhẹ bằng, điện thoại di động trực tiếp bị người khác cướp đi.

Cô vô cùng kinh ngạc quay đầu lại, liếc mắt đã thấy Asius đang đứng sau lưng mình.

Đôi mắt màu xanh tĩnh mịch đang quan sát cô từ trên xuống dưới.

Tô Kim Thư bỗng chốc nhớ tới cảnh tượng ngày đó thiếu chút nữa bị anh ta trực tiếp bóp chết, đột nhiên vô cùng phòng bị lùi về phía sau hai bước, ngay cả giọng nói cũng lạnh xuống: “Anh muốn làm gì?”

Dáng vẻ tươi cười của Asius vẫn vô cùng chói mắt: “Không cần khẩn trương, ban ngày ban mặt, tôi sẽ không đánh phụ nữ”

Tô Kim Thư cười lạnh một tiếng: “Nói rất hay giống như trước đây lúc thiếu chút nữa bóp chết tôi không phải giữa ban ngày ban mặt vậy!”

Khóe miệng Asius chứa nụ cười câu dẫn: “Không nghĩ tới cô còn nhớ thù ngày đó, công chúa nhỏ xinh đẹp, lúc đó là cô quấy rầy tôi nghỉ ngơi, lẽ nào cô không nhớ sao?”

Tô Kim Thư lười nói chuyện với người điên bị tâm thần phân liệt này: “Trả điện thoại lại cho tôi”

Asius vung cánh tay, trực tiếp tránh khỏi động tác của cô: “Nói cho tôi tại sao cô lại là học trò của hiệu trưởng Lý?

Tô Kim Thư híp mắt một cái, dứt khoát không thèm giật điện thoại, cô chỉ lạnh lùng cười: “Nhanh như vậy đã dò hỏi tình hình quân? Chẳng lẽ là chột dạ?”

Asius tỏ vẻ không đáng: “Chẳng qua là tôi cảm thấy chúng ta đã từng gặp mặt một lần, tôi không muốn cô thua quá khó coi, cho nên lúc này mới tới tốt bụng nhắc nhở”

Tô Kim Thư bình tĩnh nhìn anh ta, quanh thân dường như có một loại khí chất điềm tĩnh mà cơ trí, chậm rãi nói: “Vậy cảm ơn ý tốt của anh, xem ra ngài Smith nên bồi dưỡng anh thật tốt mới đúng chứ!”

Asius sửng sốt một chút, dường như không hiểu ý nghĩa bên trong lời nói của cô.

“Ý của tôi là, một người mới như anh cũng có thể xuất hiện trong các bộ phim lớn của Hollywood, kỹ thuật diễn quả thật không tồi.

Thế nhưng ngài Smith có biết anh ở trước mặt anh ta là một khuôn mặt, sau lưng anh ta lại là một khuôn mặt khác thì sao?”

Asius biết Tô Kim Thư đang nói tới cái gì, gân xanh trên trán anh ta bỗng nổi lên, trong mắt hiện lên sự tức giận: “Cô muốn vạch trần tôi?”

“Không có ý gì, tôi không hề có một chút hứng thú gì với khuôn mặt của anh cả. Cái gọi là giao lưu học thuật, trao đổi học thuật, không phải là cái loại thủ đoạn đâm dao sau lưng.

Cho nên anh cũng không cần thiết phải ở chỗ này chắn đường tôi, uy hiếp tôi. Dù cho tôi thua khó coi hay là thắng đẹp, điều đó dường như không liên quan nhiều đến anh, dù sao anh là sinh viên khoa diễn xuất, đối thủ của anh cũng không phải là tôi”

Lúc Tô Kim Thư thản nhiên nói những lời này, nhìn lướt qua điện thoại bị anh cướp đi: “Nếu như chiếc điện thoại này anh thích, tôi tặng cho anh coi như làm quà gặp mặt trao đổi sinh viên cũng được, tạm biệt!”

Nói xong lời này, Tô Kim Thư cũng không quay đầu lại xoay người rời đi.

Asius tức giận đến mức suýt chút nữa đá vào bức tường sau lưng.

Thực ra tính cách và tính khí thực sự của anh ta là một khẩu pháo hung bạo, chỉ cần một chút là bốc cháy.

Thế nhưng lúc đối mặt với công chúng, anh lại không thể không trưng ra dáng vẻ tao nhã, lịch sự lễ độ.

Ngày đó nếu không phải là bởi vì sai giờ, anh ta cũng sẽ không lộ ra bộ mặt thật của mình ở trước mặt Tô Kim Thư.

Không nghĩ tới điều này ngược lại trở thành nhược điểm để Tô Kim Thư uy hiếp mình, thực sự là ghê tởm!

Asius nhìn bóng lưng Tô Kim Thư rời đi, cúi đầu nhìn lướt qua điện thoại trong tay, kìm nén xúc động muốn đập nát điện thoại xuống: Hay cho một Tô Kim Thư, đến lúc đó chờ xem tôi dùng thực lực khiến cho Lan Ly các người thua phục sát đất đi!

Đúng lúc này, điện thoại trong tay anh ta đột nhiên vang lên.

Anh ta thờ ơ nhìn lướt qua, phát hiện trên màn hình điện thoại hiện lên bốn chữ chồng yêu, anh †a đột nhiên cảm thấy ớn lạnh, lại ngẩng đầu liếc mắt nhìn bóng lưng thẳng đứng của Tô Kim Thư.

Chồng yêu chắc là bạn trai cô ấy đi?

Đột nhiên nổi lên ý xấu, anh ta dứt khoát nhấn nút trả lời Rất nhanh đầu bên kia điện thoại truyền đến một giọng nam trầm thấp từ tính: “Sao rồi? Lâm Thúy Vân có đến đón em không?”

Asius sau một lúc im lặng đột nhiên mở miệng: “Anh tìm Tô Kim Thư sao?”

Khi giọng nói vang lên, đầu bên kia điện thoại đột nhiên yên lặng.

Dù cho cách nhau một đường dây điện thoại dài, Asius vẫn có thể cảm nhận được áp suất thấp cực kỳ u ám của đầu bên kia điện thoại.

Xem ra bạn trai của Tô Kim Thư cũng không phải là loại người dễ chọc, thế nhưng vậy thì thế nào, Asius anh ta sống vô ích bao nhiêu năm sao? Người dám uy hiếp anh ta còn chưa sinh ra đâu!

Bên trong giọng nói của Lệ Hữu Tuấn chứa đầy vẻ không vui: “Anh là ai?”

Cùng lúc đó, anh gần như lập tức để công việc trong tay xuống, xoay người đi ra khỏi phòng họp.

Asius nhếch mép đầy ngạo mạn: “Cô ấy đang tắm, có chuyện gì thì sau này gọi cho tôi, tôi sẽ truyền lời.”

Nói xong lời này, anh ta cũng không chờ đầu bên kia điện thoại có phản hồi gì, trực tiếp cúp điện thoại, sau đó nhấn nút tắt máy.

“Vèo” một tiếng, điện thoại bị ném vào trong túi Asius hai tay đút túi, ung dung xoay người rời đi.

Mà bên kia, lúc điện thoại của Lệ Hữu Tuấn bị cúp, áp suất không khí xung quanh anh lập tức hạ xuống không độ.

Anh lập tức gọi lại, chỉ tiếc đáp lại anh là hai chữ tắt máy.

Người đàn ông kia cầm điện thoại của Tô Kim Thư, lại còn dám tắt máy?

Mặt của Lệ Hữu Tuấn lập tức tối sầm lại, gần như là trong giây tiếp theo, anh lập tức gọi vào số của Lệ Hạo Nhân: “Cho em mười phút, lập tức tra ra điện thoại của Tô Kim Thư ở đâu”

Bởi vì Lục Anh Khoa vắng mặt, Lệ Hữu Tuấn hệ có việc gì, người thứ nhất anh nghĩ tới chính là cậu ta.

Đêm qua Lệ Hạo Nhân vừa thức suốt đêm, lúc này mới nhắm mắt lại còn chưa tới nửa tiếng đã bị đánh thức, càng nghẹn một bụng lửa: “Đại ca, đêm qua em thức suốt đêm đấy, có thể tha cho em hay không?”

“Còn chín phút năm mươi giây”

Lệ Hạo Nhân quả thực sắp nổ tung: “Anh hai, con mẹ nó anh có thể để Lục Anh Khoa trở về được không? Anh trừng phạt anh ta chỗ nào, con mẹ nó anh đây là trừng phạt em đấy!”

Asius hai tay đút túi, ung dung xoay người rời đi.

Mà bên kia, lúc điện thoại của Lệ Hữu Tuấn bị cúp, áp suất không khí xung quanh anh lập tức hạ xuống không đi Anh lập tức gọi lại, chỉ tiếc đáp lại anh là hai chữ tắt máy.

Người đàn ông kia cầm điện thoại của Tô Kim Thự, lại còn dám tắt máy?

Mặt của Lệ Hữu Tuấn lập tức tối sầm lại, gần như là trong giây tiếp theo, anh lập tức gọi vào số của Lệ Hạo Nhân: “Cho em mười phút, lập tức tra ra điện thoại của Tô Kim Thư ở đâu”

Bởi vì Lục Anh Khoa vắng mặt, Lệ Hữu Tuấn hệ có việc gì, người thứ nhất anh nghĩ tới chính là cậu ta.

Bình Luận (0)
Comment