Một Thai Song Bảo: Tổng Tài Daddy Phải Phấn Đấu

Chương 798

Chương 798

Nghe Tần Tấn Tài nói, sảc mặt của Lệ Hữu Tuấn càng lúc càng khó coi Những gì Tân Tấn Tài vừa nói có chút khô khan nên cũng không cần nhắc lại: “Chính vì vậy, em đã nghĩ ra một trò hay cho Nhan Thế Khải. Bây giờ là tám giờ, chờ một lát em gửi cho anh xem đoạn video đó!”

Khoảng một tiếng trước, sắc mặt của Chu Nam Dương trông có vẻ căng thẳng, anh ta bước thật nhanh tới cửa một khách sạn.

Lúc này, trong đại sảnh của khách sạn, anh ta liếc mắt một cái thoáng nhìn thấy Liễu Minh Hoa đang ngồi ở khu vực sảnh.

Vào thời điểm này, trên trán anh ta toát đầm đìa mồ hôi lạnh, bước thật nhanh đi tới.

Ngay sau khi nhìn thấy Liễu Minh Hoa, anh †a bắt đầu gây khó dễ: “Bây giờ mọi chuyện đã thành ra như này rồi, chúng ta phải kết thúc nó như thế nào đây?”

Liễu Minh Hoa lúc ấy đang cúi đầu chơi điện thoại, vừa nghe thấy giọng nói này là cô đã biết người đến đây là ai.

Cô mặc một chiếc váy đen bó sát người, đi một đôi giày cao gót, cô đứng lên mà không một chút để tâm đến tiếng động bên cạnh Hôm nay cô trang điểm vừa phải, xinh đẹp hơn hẳn so với khuôn mặt thường ngày.

Chu Nam Dương vừa nhìn thấy bộ dạng này thì cố gắng nuốt những giọt nước mắt cay đắng đang nghẹn ở cổ, chuyển sang đầu lưỡi rồi nó trở thành: “Em… trông em hôm nay rất đẹp”

Liễu Minh Hoa nở một nụ cười vô cùng quyến rũ, lấy tay khẽ chọc vào ngực anh: “Sao vậy, vừa rồi ai vừa nhìn thấy em đã hung hăng đòi làm loạn? Sao anh lại dễ dàng bị khuất phục bởi nhan sắc của phụ nữ như vậy? Không định tìm em tính sổ nữa sao?”

Khuôn mặt của Chu Nam Dương ngay lập tức hiện lên vẻ lo lắng: “Bây giờ chúng ta phải làm gì? Xem ra chúng ta đang gặp phải một rắc rối lớn rồi!”

Liễu Minh Hoa không ngừng lắc đầu: “Chuyện này chỉ có trời biết đất biết, em biết anh biết, nếu anh không nói, em không nói thì làm sao có ai khác biết được?”

“Vào lúc lên sân khấu biểu diễn, sẽ luôn có chuyện ngoài ý muốn xảy ra, chỉ cần cậu căn răng chịu đựng, vậy không phải đã đủ rồi sao?

Thế nhưng… Liễu Minh Hoa nói xong, trên mặt lộ ra vẻ tiếc nuối.

“Nhưng mà cái gì cơ?” Chu Nam Dương nghĩ đến bản thân anhh ta đã để lại dấu vết, vội vàng hỏi tới.

“Nhưng mà hôm nay, điều đó đã không đến với Tô Kim Thư! Tuy răng như vậy, lúc này Tô Kim Thư gặp may mắn, phía sau còn có chỗ dựa vững chắc là Lệ Hữu Tuấn”

Nhắc đến Tô Kim Thư, Liễu Minh Hoa hận đến mức cản chặt răng. Nhưng mà cũng may, mặc dù Lâm Thúy Vân bị đánh đến mức nhập.

viện, kế hoạch của cô coi như cũng thành công được một nửa.

“Hôm nay anh đã thực hiện được lời hứa của anh rồi, em cũng muốn được thực hiện được lời hứa của em”

Liễu Minh Hóa nhào vào lồng ngực, mềm mại dựa vào người anh ta: “Vào lúc anh gọi điện thoại cho em, anh còn nói anh sợ, không phải là vẫn được gio lên tận cửa hay sao?

Người đàn ông như vậy thật hèn hại Vừa đưa được phụ nữ lên nhà đã không thể khống chế được, không phải sao?”

Liễu Minh Hoa ở trong lồng ngực của anh ta cạ cạ một chút, người của Chu Nam Dương như lập tức được châm thêm lửa, rất nhanh đã có phản ứng.

Anh ta ôm cổ Liễu Minh Hoa, sờ loạn xạ một chút. Liễu Minh Hoa một tay đẩy anh ta ra: “Anh gấp gáp cái gì? Trên lầu còn có phòng, chúng ta đi lên thôi, đêm nay em sẽ thỏa mãn anh”

Hai người vội vã đi lên lầu, vừa mới tiến vào thang máy, Chu Nam Dương đã vội vã ôm cổ cô ta, điên cuồng mà gặm nhấm.

Bình Luận (0)
Comment