Một Thai Song Bảo: Tổng Tài Daddy Phải Phấn Đấu

Chương 944

Chương 944

Nhưng cô còn cưa kịp rời đi thì đã thấy ông Hồng đi đến với vẻ mặt rất nghiêm trọng.

Ông ta cúi đầu xuống, nói vài câu bên tai ngài Tư Đồ, vẻ mặt ngài Tư Đồ cũng thay đổi thấy rõ, mặc dù ông ta đã điều chỉnh lại cảm xúc rất nhanh, nhưng chút biểu hiện đó vẫn không tránh được khỏi tầm mắt của Tô Kim Thư.

€ô lập tức quyết định không rời đi nữa, mà nhìn chằm cẵm vào ông Tư Đồ.

Cô nghĩ thầm, không biết có phải là bên Lệ Hữu Tuấn đã phát hiện ra tín hiệu mà cô đã gửi ra bên ngoài không?

Sau đó chỉ thấy ngài Tư Đồ dặn dò hai câu rồi ông Hồng lập tức gật đầu, quay người rời đi.

Ngài Tư Đồ ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào ánh mắt khẩn trương của Tô Kim Thư, chỉ cần nhìn liếc qua thôi, ông ta cũng có thể phân tích ra được cảm xúc của Tô Kim Thư lúc này, ông ta bình tĩnh nhìn cô: “Có người đang theo dõi tôi”

Tô Kim Thư hơi giật mình, sau đó lại khẽ gật đầu: “8”

“Cô không tò mò đó là ai à?”

“Tính cách của ngài vừa bá đạo lại vừa độc đoán như vậy, chắc cũng đã đắc tội rất nhiều người rồi, sao tôi biết được là ai đã theo.

dõi ngài chứ?”

Mặc dù ngoài miệng thì nói vậy, nhưng Tô.

Kim Thư vẫn thầm cảm thấy rất lo lắng, bồn chồn.

Cô có thể chắc chẩn khoảng chín mươi phần trăm rằng người theo dõi ông ta là người bên lữu Tuấn hị là Tô Duy Nam.

Nếu như vậy thì rất có thể là các anh đã nhận được tín hiệu mà cô đã gửi đi rồi.

Ngài Tư Đồ là người từng trải, ông ta chỉ cần nhìn vào tia bối rối lóe lên trong mắt Tô Kim Thư thôi cũng có thể chắc chắn rằng người đang theo dõi mình kiểu gì cũng có liên quan gì đó đến cô gái mưu mô trước mặt mình.

Dù sao thì ngay sau khi bị đưa lên đảo, cô đã biết cách để hòa mình với ông Hồng và những nữ giúp việc khác trên đảo rồi.

Nếu đổi lại thành cô gái khác thì có khi đã sợ đến mức mất hồn mất vía, rất ít người có thể thay đổi được thái độ của mình một cách tự nhiên như cô.

Dáng vẻ giảo hoạt, quật cường ấy luôn khhiến co ngài Tư Đồ có cảm giác quen thuộc đến mức rất khó hiểu.

“Gô nói cũng đúng, tôi có nhiều kẻ thù như: vậy, sao mà biết được người nào đang truy sát mình cơ chứ? Tôi có nên giải quyết họ một cách dứt khoát không nhỉ”

Vẻ mặt Tô Kim Thư tái mét lại: “Ông nói gì cơ?”

“Nếu như những gì tôi nói vẫn còn chưa đủ rõ ràng…”

Ngài Tư Đồ dừng lại một lúc, giống như.

đang sắp xếp lại từ ngữ của mình mị “Ném hết những người đó xuống biển cho.

cá ăn, như vậy thì có vẻ rõ ràng hơn nhỉ? Cô thấy dễ hiểu hơn chưa?”

Thoáng chốc, Tô Kim Thư đã cảm thấy sốt ruột: “Ông dựa vào đâu mà làm vậy chứ?”

Vì cô thật sự không thể xác định được rằng trong những người đã bị ông ta bắt kia có Tô Duy Nam hay Lệ Hữu Tuấn hay không.

“Qô vừa nói nói rồi còn gì? Những người kia là kẻ thù của tôi, cô không quen thân gì họ thì sao cô phải phản ứng mạnh như thế chứ?”

Mãi đến lúc này Tô Kim Thư mới chợt hiểu ra mọi chuyện, bởi vì cô đã nhạy cảm nhận ra được tia xảo trá vừa chợt lóe lên trong mắt của ngài Tư Đồ này.

Bình Luận (0)
Comment