Mục Thần

Chương 118

Được người thanh niên khôi ngô hỏi, nét mặt của Ba Dụ Đức vẫn không có gì thay đổi.

“Thiệu Minh đã đến thành Bắc Vân một thời gian, 'Đường Minh Dương kia cũng đã tới, còn có hai huynh đệ Vu Dương và Vu Hải giúp đỡ, trong khi ngươi lại chỉ có một mình nên rất khó giành được thắng lợi, chỉ bằng..."

"Chi bằng hợp tác với ngươi, phải không?”

"Không sai!"

“Ha ha..."

Nghe thấy lời đề nghị của Ba Dụ Đức, Thiết Sơn Hộ cười thật to: "Ba Dụ Đức, ai ở ngoại môn mà không biết hợp tác với ngươi chính là bảo hổ lột da chứ? 'Đừng nghĩ rằng ta không biết ngươi đang mưu toan cái gì, không thể hợp tác đâu. Thiết Sơn Hộ ta đây muốn dựa vào chính thực lực của mình để tranh giành bảo bối trong động Phong Lĩnh, được thì được, không được thì thôi. Mà qua lần này nói không chừng vẫn có thể đào được một số bảo bối tốt trong thành Bắc Vân này nữa!"

Nhìn bóng lưng tiêu sái của Thiết Sơn Hộ, nét mặt Ba Dụ Đức sa sầm.

Trong chuyến đi đến động Phong Lĩnh lần này, Thiệu Minh, Đường Minh Dương và những người khác đều đã chuẩn bị sẵn sàng, còn gã thì phải đến phút cuối mới hay tin, đã không kịp chuẩn bị nữa.

Hợp tác với Thiết Sơn Hộ chỉ là do bất quá mới quyết định làm vậy.

Không ngờ Thiết Sơn Hộ lại tỏ thái độ như thế.

"Dám không hợp tác với ta... Ngươi nhất định sẽ hối hận", nhìn bóng dáng của Thiết Sơn Hộ, Ba Dụ Đức nhếch môi cười khẩy.

Thành Bắc Vân vẫn yên bình như trước, nhưng chỉ căn cẩn thận quan sát sẽ phát hiện ra bầu không khí đã trở nên khác lạ.

Đầu tiên là trong nhà họ Mục dường như đã xảy ra một chút rối loạn nào đó, nhưng rất nhanh đã lắng xuống.

Tiếp theo, mấy ngày qua thành Bắc Vân liên tục có nhiều võ giả qua lại, có vẻ họ đang chuẩn bị cho việc gì.

Một địa điểm dần dần được những người này nhắc đến nhiều hơn.

Động Phong Lĩnh!

Nơi bị nhiều người bàn tán là cực kỳ hung hiểm một lần nữa trở thành đề tài nóng hổi trong thành Bắc Vân.

"Nghe gì chưa? Có người nói động Phong Lĩnh là nơi một cao thú cảnh giới Linh Huyệt tầng thứ năm bỏ mạng, cất giấu rất nhiều bảo bối đấy!"

"Ta cũng có nghe, thảo nào mỗi lần có võ giả tiến vào trong động Phong Lĩnh đều chết không có chỗ chôn. Linh Huyệt tầng thứ năm cơ mà, trưởng tộc của bốn gia tộc lớn cũng chỉ mới tới cảnh giới đó thôi!"

"Các ngươi thì biết gì chứ? Nghe nói lần này cá đệ. tử của Thánh Đan Tông cũng ra mặt luôn đấy"

Lời bàn tán xôn xao lan khắp toàn bộ thành Bắc Vân.

"Hừ!"

Trong tửu lâu, mặt mày Thiệu Minh tái mét. Hắn ta hừ lạnh rồi nói: "Rõ ràng chỉ có ba người là Đường Minh Dương, Thiết Sơn Hộ và Ba Dụ Đức biết được tin này thế mà nó lại lan ra khắp thành Bắc Vân, nhất định là do ba tên kia bày trò!"

"Đại ca đừng nôn nóng!"

Thiệu Vũ lên tiếng: "Tin tức này bị lan truyền khắp thành Bắc Vân chưa chắc đã là chuyện xấu, cứ để họ tranh giành nhau đi, mình đục nước béo cò, có thể cơ hội sẽ lớn hơn."

Nghe thấy lời khuyên của hẳn ta, Thiệu Minh dần dần bình tĩnh trở lại.

Những bảo bối mà cao thủ Linh Huyệt tầng thứ. năm để lại trong động Phong Lĩnh ảnh hưởng trực tiếp đến việc Thiệu Minh có thể bước vào cảnh giới Linh Huyệt hay không, thế nên hắn ta nhất quyết không để bất trắc nào xảy ra.

“Chuyện đã tới nước này, đành vậy thôi. Thiệu Vũ, đệ cử người theo dõi động Phong Lĩnh thật kỹ vào, để xem hươu chết vào tay ai”.

"Vâng!"

....

Thành Bắc Vân, tại nhà họ Mục.

"Nghĩa phụ, người đang làm gì thế ạ?"

Đại trưởng lão Mục Phong Nguyên và nhị trưởng lão Mục Phong Thanh đã dẫn dắt con cháu trực hệ của mình phản bội và rời khỏi nhà họ Mục, Mục Sơn và Mục Vũ cũng bị nghĩa phụ gọi về.

Nhìn thấy trong sân luyện võ của nhà họ Mục là mấy hàng người ăn mặc chỉnh tề như sắp có một cuộc chiến ác liệt, Mục Vỹ thắc mắc hỏi.

“Thằng nhóc này, con cũng bình tĩnh thật, có biết thành Bắc Vân bây giờ đã như ong vỡ tổ rồi không!"

“Hả?"

Thấy dáng vẻ ngơ ngác của Mục Vỹ, Mục Lâm Thần giải thích: "Gần đây có tin đồn trong động Phong Lĩnh ở dãy Bắc Vân có mộ huyệt của một cao thủ cảnh giới Linh Huyệt tầng thứ năm, các gia tộc trong thành Bắc Vân đều đang điều động nhân lực, chuẩn bị xuất phát đến đấy!"

"Con có hiểu cao thủ có cảnh giới Linh Huyệt tầng thứ năm nghĩa là sao không?"

“Con biết chứ, là mạnh nhất thành Bắc Vân!”

"Nói nghe nhẹ nhàng quá nhỉ!" Mục Lâm Thần cười khổ, đáp: 'Không sai, hiện giờ tu vi của nghĩa phụ chính là tầng thứ năm của cảnh giới Linh Huyệt. Ta đã khơi thông huyệt Khí Hải và huyệt Quan Nguyên, chỉ còn một chút nữa là có thể tiến vào tầng thứ sáu. Đây cũng là lý do tại sao nhà họ Mục chúng ta lại được xếp vào một trong bốn gia tộc lớn".

“Vậy tức là nghĩa phụ muốn nhà họ Mục ta đến động Phong Lĩnh tìm kiếm bảo bối ạ?"

"Đúng vậy, nếu chúng ta có thể lấy được bảo bối gì trong đó thì sẽ bù đắp được tốn thất do hai lão già chết tiệt Mục Phong Nguyên và Mục Phong Thanh gây ra."

"Cái này không ổn đâu ạ”

"Không ổn?"

Thấy Mục Vỹ lắc đầu, Mục Lâm Thần ngạc nhiên.

"Nghĩa phụ à, một là có bảo bối gì được giấu rong động Phong Lĩnh hay không vẫn mới chỉ là tin đồn. Hai là dù có thì với thực lực của nhà họ Mục hiện giờ cũng đâu thể giành được bảo bối khi vẫn còn nhà họ Điêu và nhà họ Uông? Hơn nữa, trong lần này, học viện Bắc Vân và Thánh Đan Các cũng cử người đi, con sợ khi đến đó, gia tộc không những không thu hoạch được gì mà ngược lại còn khiến nhiều người bỏ mạng tại động Phong Lĩnh, gây ra mối nguy cơ nghiêm trọng cho gia tộc”

Bình Luận (0)
Comment