Mục Thần

Chương 153

“Mục Lâm Thần, nhà họ Mục các ngươi sỉ nhục cháu nội của ta. Chuyện này phải tính thế nào?”

“Đúng là nực cười. Thế cháu nội của ông nửa đêm nửa hôm mò tới nhà họ Mục muốn giết con trai ta thì tính thế nào?”

“Hừ, ta không thèm nói lý với ngươi. Ta chỉ biết, cháu nội của ta bị sỉ nhục, nhất định phải có người trả giá”.

“Vậy sao? Vậy thì phải xem ông có bản lĩnh này không đã!"

Mục Lâm Thần cười lạnh đáp.

Sau lưng ông ấy đột nhiên xuất hiện gần trăm người.

Trong số đó, người có cảnh giới thấp nhất cũng là Linh Huyệt tầng thứ nhất.

Thậm chí còn có mấy người có cảnh giới Linh Huyệt tăng thứ năm, khí thế vô cùng mạnh mẽ.

Thấy vậy, đám người xung quanh đều khiếp sợ hô lên.

“Gần trăm võ giả cảnh giới Linh Huyệt. Từ bao giờ nhà họ Mục lại mạnh như vậy?”

“Đúng đó, ta nhớ Hàn Canh mới chỉ ở cảnh giới Tụ Khiếu tăng thứ mười, bị mắc kẹt ở đây suốt mười năm. Vậy mà bây giờ lại đột phá vào cảnh giới Linh Huyệt!

“Không chỉ vậy, khí chất của mỗi người bọn họ đều thay đối, giống như biến thành... một đàn sói”

Thiệu Danh Ngự kinh ngạc nhìn gần trăm người vừa xuất hiện.

Đây là nhà họ Mục mà ông ta vẫn biết sao? Gần trăm võ giả cảnh giới Linh Huyệt. Dù là ông ta có cảnh giới Linh Huyệt tăng thứ sáu, đả thông được huyệt Mệnh Môn cũng không dám lỗ m ãng.

“Hừ, Mục Lâm Thần. Ngươi sẽ phải trả giá vì chuyện hôm nay!”

“Lần sau còn dám uy hiếp con trai ta, ông cũng sẽ phải trả giá đắt!

Mục Lâm Thần ngạo nghề nói, hai mắt loé sáng.

Sau khi hấp thu thăn lực, tư chất thay đối, tu vi tăng vọt, tâm cảnh của ông ấy cũng xảy ra biến hoá.

Đối mặt với đám người Thiệu Danh Ngự, không thể lùi bước, chỉ có thể tiến lên.

“Tiểu thư, tiểu thư, không ngờ nhà họ Mục này lại có hơn trãm võ giả cảnh giới Linh Huyệt, thật sự không thể xem thường!”

Cùng lúc đó, một chủ một tớ lẫn trong đám đông lặng lẽ xem trò hay.

“Thành Bắc Vân này chỉ là vùng đất nhỏ bé chật hẹp, muốn bồi dưỡng ra được một võ giả cảnh giới Linh Huyệt đều cực kỳ khó khăn. Trước kia cũng chưa từng nghe nói nhà họ Mục có nhiều võ giả cảnh giới Linh Huyệt như vậy, quả thực rất kỳ quái".

Tiêu Doãn Nhi cũng khó hiểu nói.

Thành Bắc Vân chỉ là vùng đất hẻo lánh của đế quốc Nam Vân. Có được gia tộc như nhà họ Mục đúng là không tầm thường.

“Thú vị đấy. Xem ra Mục Vỹ này không đơn giản đâu!"

“Hả? Tiểu thư, đây không phải là công lao của Mục Lâm Thần sao?”

“Ngu dốt, Mục Lâm Thần quản lý nhà họ Mục mười năm có thừa, nhưng nhà họ Mục vẫn giữ nguyên hiện trạng. Chỉ khi Mục Vỹ quật khởi, bọn họ mới đột nhiên xuất hiện nhiều võ giả cảnh giới Linh Huyệt như vậy, tám phần là liên quan tới hắn ta!"

“À!"

Cuối cùng, Thiệu Danh Ngự chỉ có thể nói vài câu doạ nạt rồi uất ức bỏ đi.

Hôm nay ông ta không ngờ nhà họ Mục lại có

nhiều cao thủ như vậy, không khỏi kinh hãi.

'Sau khi trở về nhà họ Điêu, ông ta lập tức gọi đám người Điều Chấn Vân, Uông Đông Vũ tới.

“Các vị, đan dược ta đưa cho các vị không thể lật đổ nhà họ Mục, ngược lại còn khiến Mục Vỹ lấy ra đan phương giúp bọn họ cảng thêm lớn mạnh. Vậy nên ta quyết định, ra tay dứt điểm với nhà họ Mục!"

Ý của Thiệu Danh Ngự chính là phát động công kích với nhà họ Mục.

“Nhưng mà Thiệu trưởng lão, thực lực của bọn ta cùng lắm chỉ chiếm được một chút ưu thế, không có khả năng đánh bại triệt để nhà họ Mục!”

“Hừ, sợ trước sợ sau sao làm được việc lớn?”

Thiệu Danh Ngự nói: “Nhà họ Mục liên thủ với nhà họ Tần. Hai nhà Uông, Điêu các ngươi có thể ngang sức ngang tài với bọn họ, cộng thêm vài tay chân mà lão phu dẫn tơi, đánh bại nhà họ Mục và nhà họ Tần không còn là chuyện khó."

“Hơn nữa lần này, mục tiêu chủ yếu của chúng ta là nhà họ Mục. Nhà họ Tân có quan hệ tốt với nhà họ Mục tới đâu cũng không thể nào đồn toàn bộ lực lượng để trợ giúp bọn họ."

“Quan trọng nhất là..”, Thiệu Danh Ngự ngừng lại một lát rồi nói tiếp: “Ta đã báo lên cấp cao của tông môn, hôm đó sẽ có đệ tử hạt nhân tới. Lúc ấy, nhà họ Mục chỉ là một vững bùn!”

Cấp cao của Thánh Đan Tông? Đệ tử hạt nhân?

Đối với Uông Đông Vũ và Điều Chấn Vân, Thiệu Danh Ngự đã là người có địa vị cao trong Thánh Đan Tông rồi.

Vậy thì rốt cuộc cấp cao của Thánh Đan Tông ông ta nói tới là ai?

“Mấy ngày này các ngươi chuẩn bị cẩn thận nào. Sau chuyện lần này chắc chẩn nhà họ Mục sẽ đề phòng, nhưng chúng ta phải đánh úp bất ngờ.”

Thiệu Danh Ngự trầm giọng nói: “Lần này tiêu diệt được nhà họ Mục, hai nhà các người sẽ đạt được lợi ích lớn nhất. Ngoài ra, ta sẽ cho hai nhà các ngươi một nghìn phàm khí, để các ngươi chính thức trở thành hai gia tộc lớn nhất thành Bác Vân".

Một nghìn phàm khí.

Sức hấp dẫn này còn lớn hơn cả một nghìn viên linh đan.

Uống xong linh đan coi như hết, có thể nói là chỉ được dùng một lần duy nhất. Nhưng phàm khí thì khác, một chiếc phàm khí lợi hại có thể làm bạn với võ giả cả đời.

Thiệu Danh Ngự đã quyết định, hai vị trưởng tộc Điêu Chấn Vân và Uông Đông Vũ đã bắt tay vào chuẩn bị.

Cùng lúc đó ở nhà họ Mục.

Mấy người có địa vị cao ngồi ngay ngắn trong sảnh lớn, sắc mặt nghiêm nghị.

Mục Lâm Thần lên tiếng trước tiên: “Lần này ta đã trở mặt với đám người Thiệu Danh Ngự, Thiệu Vũ lại bị Tân Mộng Dao chém chết. Có thể nói hai nhà Mục, Tần đã hoàn toàn đắc tội Thiệu Danh Ngự. Với tính cách của ông ta chắc chẳn sẽ ra tay với chúng ta. Vì vậy ta cần phòng ngừa phiền phức có thể xảy ra!"

“Trưởng tộc, sao chúng ta phải sợ ông ta? Mục Phong Nguyên và Mục Phong Thanh phản bội nhà họ Mục lại khiến nhà chúng ta càng thêm đoàn kết. Thiệu Danh Ngự lẻ loi một mình đi vào thành Bắc Vân, có thể dẫn theo cao thủ gì chứ? Tuy ông ta là thầy luyện huyền khí cực phẩm nhưng đại sư Tề cũng không hề thua kém. Với cả dạo gần đây, thiếu trưởng tộc đang cùng với đại sư Tê bắt đầu luyện chế huyền khí cực phẩm rồi”.

Đại sư Tê chính là Tê Ngự Phong.

“Không sai. Linh dịch của thiếu tộc trưởng cũng đã giúp thực lực của nhà họ Mục chúng ta tăng vọt. Dù là nhà họ Uông cũng không thể bì nổi.”

Thoáng chốc, tiếng bàn tán ầm ĩ vang khắp sảnh lớn.

Bình Luận (0)
Comment