Mục Thần

Chương 208

Thấy đại sư Mạt tới, Tống Lập cứ luyên tha luyên thuyên, nếu không vì để ý tới Mục Vỹ, đại sư Mạt đã mất kiên nhẫn từ lâu rồi.

Chẳng dễ gì mới thoát được, Mạt Vấn vội bỏ đi ngay, để Tổng Lập dẫn Mục Vỹ đi làm quen với Lôi Phong Viện.

“Mục lão đệ, sau này ta sẽ gọi cậu như thế nhé. Chào, ta là Tống Lập, là giáo viên tổng phụ trách của một trăm lớp sơ cấp tại Lôi Phong Viện. Từ giờ, chúng ta sẽ là huynh đệ tốt, có vấn đề gì thì cậu cứ nói thẳng với ta nhé".

Huynh đệ tốt?

Mục Vỹ mỉm cười gượng gạo rồi gật đầu.

“Được thôi, Tống đại ca!"

“Ừ, cậu đến đúng lúc lắm! Gần đây thầy giáo của lớp chín sơ cấp đang nâng cảnh giới để trở thành thầy. giáo trung cấp nên chúng ta đang thiếu một giáo viên. chủ nhiệm. Vừa hay cậu có thể đảm nhiệm vị trí này, ta dẫn cậu đi xem luôn nhé!

“Được!”

Mục Vỹ cũng thấy rất hiếu kỳ với những học sinh mà mình sắp dẫn dắt.

Dù hắn được phân dạy lớp sơ cấp nhưng không có nghĩa ở đây không có những hạt giống tốt. Nếu hắn cũng có thể phát hiện ra những mầm non nổi trội giống Tề Minh và Mặc Dương như ở thành Bắc Vân thì đúng là quá tốt.

Đi qua phòng của giáo viên là đi thẳng tới khu phòng học, sau khi vòng qua một khu vực bỏ trống, Mục Vỹ ngẩng đầu lên thì nhìn thấy xung quanh đều là các toà lầu cao.

Có một tốp học sinh đang đứng túm tụm ở trong khu dạy học xung quanh những toà lầu cao, hình như. họ đang cãi vã chuyện gì đó.

“Thiết Phong, lớp chín sơ cấp các ngươi là một đám ăn hại, còn đứng bét trong khối sơ cấp. Lần này, giáo viên chủ nhiệm của các ngươi bỏ đi là vì không. dạy nổi bọn ngươi nữa. Thế mà ngươi còn không biết xấu hổ làm lớp trưởng ư? Ha ha.."

Một giọng nói đầy vẻ giễu cợt và châm biếm vang lên trong đám người, ầm ĩ hệt như tiếng vịt kêu.

“Khô Minh, ngươi đừng tưởng mình là lớp trưởng của lớp mười thì muốn nói gì thì nói. Thầy chủ nhiệm của bọn ta đang nâng cảnh giới chứ không phải vứt bỏ bọn ta”.

Thiết Phong đỏ bừng mặt, quát: “Lớp chín sơ cấp không phải lớp đứng bét trong khối sơ cấp, ngươi còn nói linh tỉnh nữa là ta không khách sáo đâu đấy”

Thiết Phong có dáng người cường tráng, trông có vẻ là một người thành thật, thật sự không biết nên phản bác thế nào khi bị cậu thiếu thiên tên Khô Minh ở phía đối diện khiêu khích.

Hai nhóm người rõ rằng đang ở phe đối lập, một nhóm trong số đó đang nhìn nhóm kia với vẻ khinh thường một cách kiêu căng phách lối.

“Chậc!”, Khô Minh khinh bỉ nói: “Thiết Phong, ngươi đừng có già mồm nữa! Ngươi mắc kẹt ở tầng thứ mười cảnh giới thân xác sắp được hai năm rồi đấy, còn Khô Minh ta đã là cảnh giới Linh Huyệt tầng thứ nhất rồi. Ta còn là lớp trưởng của lớp mười, lợi hại hơn ngươi nhiều”.

“Nếu ngươi không phục thì chúng ta hoàn toàn có thể đấu một trận”

Khô Minh tỏ vẻ khiêu khích. Thấy Thiết Phong đang giận run người, cậu ta bật cười ha hả.

Lớp chín với lớp mười ở cạnh nhau, học trò của hai lớp này luôn bất hoà. Tuy nhiên, Thiết Phong là lớp trưởng của lớp chín nhưng cứ giậm chân tại chỗ mãi ở tầng thứ mười của thân xác, không thế đột phá thêm nên lớp chín luôn bị lớp mười chèn ép.

Hơn thế nữa, lớp chín sơ cấp đúng là đứng chót rong một trăm lớp sơ cấp của Lôi Phong Viện tại học viện Thất Hiền. Lớp họ đổi hết giáo viên chủ nhiệm này đến giáo viên chủ nhiệm khác, có vài giáo viên bộ môn còn không muốn dạy học trò của lớp này.

Việc nâng cảnh giới của các giáo viên tại Lôi Phong Viện có hai mục đích. Một là liên quan đến thực lực của bản thân, hai là mức độ có thể đào tạo ra những họ trò nổi tiếng.

Mà thứ thể hiện danh tiếng của học trò tốt nhất chính là linh bảng!

Nhưng Lôi Phong Viện có một trăm lớp sơ cấp, mà linh bảng chỉ ghi danh một trăm học trò, nên số học trò còn lại của khối lớp sơ cấp sẽ lập ra riêng một địa linh bảng.

Tốp một trăm của địa linh bảng vẫn là thứ hạng của học trò lớp sơ cấp, gần như lớp nào cũng có học rò được ghi tên nhưng lớp chín sơ cấp thì lại không có một ai

Đương nhiên các giáo viên không muốn đồn tâm huyết vào một lớp không hề có tác dụng gì trong việc nâng cao thực lực của mình.

Thế nên, lớp chín sơ cấp phải thay giáo viên liên tục.

Vốn dĩ lớp này đã có thành tích không tốt, thêm việc liên tục đổi giáo viên thành ra càng loạn hơn, điều này khiến cho thành tích của lớp ngày càng xuống dốc.

Khô Minh nhìn Thiết Phong, cười ha hả rồi nói: “Thiết Phong, ta đứng thứ chín mươi chín trên địa linh bảng đấy. Ngươi đòi đấu với ta? Ngươi là đối thủ của ta ư?”


“Đúng vậy! Lớp trưởng Thiết này, ngươi chớ quên dáng vẻ thám hại lần trước của mình nha!"

"Á à, ngươi không nói thì ta cũng quên béng. Hình như lần trước, lớp trưởng Thiết bị Khô Minh của chúng ta đánh cho đến mức còn không có cơ hội quỳ xuống xin tha nhỉ!"

“Đừng nói thế chứ Dẫu sao thì người ta cũng là lớp trưởng của lớp chín mà!”

“Ngươi..."

Mặt Thiết Phong đỏ gay khi bị mọi người chế nhạo.

Những chuyện như thế này được liệt vào mâu thuẫn nhỏ của các học trò với nhau nên học viện hầu như không xen vào.

Khi mâu thuẫn lớn hơn, lớp mười có giáo viên chủ nhiệm, còn lớp chín bọn họ không có, cuối cùng họ vẫn là người chịu thiệt.

Đánh thì thua, báo cáo giáo viên tổng phụ trách cũng như không nên lớp chín luôn là đối tượng bị bắt nạt.

“Các trò đang làm gì thế hả?”

Tống Lập đã chứng kiến tất cả, đương nhiên không thể cho qua.

Hôm nay là ngày đầu tiên Mục Vỹ đến Lôi Phong Viện, sao ông ta có thể để hắn trông thấy một cảnh tượng xấu hổ như thế này được.

“Tổng phụ trách Tống!"

Trông thấy Tống Lập, đám học trò lập tức im lặng.

Tống Lập là tổng phụ trách cũng là tổng chủ nhiệm của một trăm lớp sơ cấp, toàn bộ mọi việc của khối lớp sơ cấp đều do ông ta quản lý. Nhìn thấy ông ta, đương nhiên đám học trò như chuột thấy mèo.

“Tổng chủ nhiệm Tống, lớp chín nói dạo này đang ngứa ngáy chân tay nên muốn tìm người để tỉ thí, vừa hay lớp mười định tham gia g”.

“Tổng chủ nhiệm Tống, lớp trò... Lớp trò thiếu giáo viên, không có ai chỉ dẫn nên tu vi của cả lớp không thể tăng lên được, vì vậy..", Thiết Phong vội nói

“Vì vậy ta có thể hướng dẫn cho ngươi, lớp trưởng Thiết!”

Khô Minh cười nham nhở, trong mắt đầy vẻ coi thường.

“Học viện luôn đối xử bình đẳng với các lớp, ai bảo lớp chín của các trò thiếu giáo viên? Hôm nay ta dẫn giáo viên chú nhiệm tới cho các trò đây”.

Tống Lập tránh sang một bên, chỉ vào Mục Vỹ ở phía sau, nói: "Đây chính là giáo viên chủ nhiệm mới của lớp chín sơ cấp các trò, thầy Mục Vỹ!”
Bình Luận (0)
Comment