Mục Thần

Chương 476

Nhưng sao điều này có thể xảy rat Cam Kinh Vũ thấy đầu mình như sắp nổ tung luôn rồi!

Suy đoán này thật sự khó mà tưởng tượng nổi, nhưng hành động lúc này của Mục Vỹ đã xác nhận suy nghĩ của ông ấy!

"Lão Cam, ta nghĩ chỗ bảo bối này đủ để hai người đúc hồn đàn đấy!"

Trong lòng Mục Vỹ không hề tiếc rẻ khi phải lấy ra một số lượng lớn bảo bối thế này.

Tính đến hiện tại, số lượng bảo vật chứa trong nhẫn không gian của hắn đủ để bồi dưỡng khoảng một trăm cao thủ cảnh giới hồn đàn. Những gì hắn vừa lấy ra hoàn toàn không đáng kể.

"Đủ rồi, đủ rồi!"

'Trước đây, Cam Kinh Vũ vốn là cao thủ cảnh giới Niết Bàn, chỉ là do tác dụng của dược hiệu nên cảnh giới hồn đàn mới bị giáng xuống.

Số lượng nguyên liệu ông ấy cần không nhiều như Mục Thiếu Kiệt cần cho lần đầu tiên đúc hồn đàn.

Dù vậy, chỗ bảo vật chất đống dưới đất vẫn làm ông ấy ngạc nhiên đến mức. không thốt nên lời.

"Mục Vỹ, khai mau, có phải kho báu trong Vạn Quỷ Phủ Quật đã..."

"Ông nghĩ sao?"

Mục Vỹ mỉm cười đứng dậy rời đi.

"Hai vị, ta đã chuẩn bị xong tài liệu cho hai người đúc hồn đàn rồi. Giờ bọn thành Thánh Thanh không dám rục rịch đâu, hai người yên tâm ở đây ngưng luyện

hồn đàn đi!"

Nhìn đủ loại thiên tài địa bảo trên mặt đất, hai người nhìn nhau cười, ngọn lửa khát vọng hừng hực trong mắt.

Bất kì kẻ nào cũng không thể bỏ qua cơ hội nâng cao thực lực của mình. Cam Kinh Vũ là vậy, Mục Thiếu Kiệt càng như vậy.

Lúc ra ngoài mật thất, Mục Vỹ thấy Mặc Dương đang đứng chờ.

"Hửm? Có chuyện gì sao?"

"Sư phụ, người của điện Tam Cực đến nói rằng có chuyện cần thảo luận với sư phụ ạ".

"Ồ? Điện Tam Cực muốn thảo luận chuyện gì với ta?"

Mục Vỹ chỉ ngẩn người một chốc rồi ra hiệu Mặc Dương dẫn đường. Hai người đi qua hậu viện Vỹ Minh đến tiền sảnh.

Vỹ Minh của hiện tại có thể nói là khác biệt một trời một vực so với Vỹ Môn ngày xưa. Đây là Mục Vỹ dùng tiền, dùng linh thạch đập nên.


"Lí Trạch Lâm, lại là huynh!"

"Hờ hờ..., Lí Trạch Lâm cười trừ: "Ta cũng đâu làm khác được".

"Chuyện gì, nói đi!"

Lí Trạch Lâm lúng túng cười đáp: "Thật ra cũng không phải chuyện lớn gì, chỉ

là ba vị điện chủ bảo ta đến báo cho huynh biết một chuyện, còn việc có tham gia hay không là quyết định ở huynh".

"Nói đi”.

"Thiên Vận Đại Lục được chia làm năm khu vực lớn, đó là Đông Hoang, Tây Mạc, Nam Man, Bắc Địch và Trung Châu Đại Lục”.

"Mấy ngày nay đang dấy lên tin đồn tại vùng trung tâm của Trung Châu Đại Lục, có... thiên hỏa xuất thế!”

Thiên hỏa? Mục Vỹ nghiêm mặt trả lời: "Thiên hỏa ở cấp bậc nào?"

"Không rõ là cấp bậc nào, nhưng tin đồn này được lan truyền từ khu vực trung tâm của Trung Châu Đại Lục là Ma Uyên!", Lí Trạch Lâm cẩn thận giải thích: "Ma Uyên nằm ở chính giữa đại lục, là trung tâm của năm khu vực lớn, có điều nơi này rất kỳ lạ".

"Lạ thế nào?”


"Ma Uyên ở trung tâm đại lục nhưng bị ma khí bao phủ quanh năm, không ai biết rốt cuộc trong đó có gì, nhưng một thời gian trước người ta đột nhiên truyền †ai nhau có thiên hỏa xuất hiện từ nơi đó'.

"Còn nữa, xung quanh Ma Uyên phân bố tứ đại thế lực siêu cường. Mà bốn thế lực siêu cường này không phải loại như thành Thánh Thanh đâu".

"Đăng Thiên Phủ, Vọng Nguyệt Lâu, Diệt Thần Cung, Lãm Vân Hiên. Đây là bốn thế lực siêu cường bao quanh Ma Uyên”.

"Nghe nói hàng năm, một số yêu ma quỷ quái sống trong Ma Uyên thỉnh thoảng sẽ ra ngoài làm loạn trên Trung Châu Đại Lục. Vì bốn thế lực lớn Đăng Thiên Phủ, Vọng Nguyệt Lâu, Diệt Thần Cung, Lãm Vân Hiên nằm gần Ma Uyên nên trước giờ luôn chịu trách nhiệm tiêu diệt những quái vật xuất thân từ Ma Uyên".

"Qua một quá trình như thế, thực lực của các đệ tử trong bốn thế lực này trở nên rất cao, số lượng cao thủ trong môn cũng không ít, có thể nói chỉ đứng sau tám thế lực siêu cấp".

"Vậy sao?", Mục Vỹ ngờ vực: "Như thế mà tám thế lực đó cũng chịu để yên hả?"

"Không để yên cũng có biết làm gì đâu?"

Lí Trạch Lâm cười khổ: "Huynh không biết chứ bọn quái vật trong Ma Uyên khó xử lý lắm. Thánh Đan Tông từng muốn thâu tóm Vọng Nguyệt Lâu nên phái đệ tử đến Ma Uyên cạnh tranh số quái vật giết được, cuối cùng không những hao binh tổn tướng mà còn mất hết mặt mũi vì chẳng diệt được bao nhiêu con".

"Do bốn thế lực lớn được xây dựng gần Ma Uyên ngay từ buổi đầu thành lập nên bao năm qua đã quen với việc giết yêu ma trong Ma Uyên, những biện pháp

dùng để chống lại yêu ma cũng bài bản hẳn hoi”.

"Vậy nên tám thế lực kia hiểu rằng chỉ có các tổ chức như Đăng Thiên Phủ mới có thể đối phó với bọn yêu quái trong Ma Uyên, thế là mặc kệ luôn!"

"Thế nên lần này..."

"Giờ thì các thế lực vừa hay tin về thiên hỏa là hành động ngay, đã chuẩn bị lên đường rồi", dường như nghĩ đến điều gì, Lí Trạch Lâm nở nụ cười miễn cưỡng: "Ai bảo do huynh, Tử Liên Yêu Hỏa vừa xuất hiện là như hủy thiên diệt địa, uy lực. lớn như thế, tám thế lực không động lòng tham mới là lại"

"Ừ, ta hiểu rồi!"

Mục Vỹ cười nhẹ, đáp: "Phiên huynh báo cho ba vị điện chủ, Vỹ Minh của ta sẽ tham gia".

Lí Trạch Lâm chắp tay, có vẻ gã đã dự đoán được điều này.


Gã nghe nói Mục Vỹ cũng có mặt trong cuộc chiến với thành Thánh Thanh nhưng không thấy hẳn đâu cả.

Đến hôm nay gặp Mục Vỹ, gã mới biết thì ra người này dùng tên giả Quỷ tiên sinh để đại sát tứ phương!

Mấy quỷ thuật ấy chẳng khác gì của Vạn Quỷ lão nhân khiến người ta vừa nghe tên đã sợ mất mật vạn năm trước. Ai cũng nghĩ đó là một gã ngạo mạn, cuồng vọng nào chứ không phải là Mục Vỹ hay Tử Mộc.

Nhưng sự thật đó là hắn!

Bình Luận (0)
Comment