Mục Thần Ký (Dịch Full)

Chương 1003 - Chương 995: Chân Tướng Của Vô Ưu Hương (2)

Chương 995: Chân Tướng Của Vô Ưu Hương (2) Chương 995: Chân Tướng Của Vô Ưu Hương (2)Chương 995: Chân Tướng Của Vô Ưu Hương (2)

Tân Mục đi đến thần thành gần nhất, cười nói:

- Ta đã từng chiếm được Vô Ưu Kiếm, Vô Ưu Kiếm là bội kiếm của Khai Hoàng, ta nguyên bản không biết điểm này, chỉ cảm thấy thanh kiếm này rất nhẹ, rất thuận tay. Sau này ta mới biết được đây là bội kiếm của Khai Hoàng, là đế kiếm! Đế kiếm nhẹ như vậy, không kỳ quái sao?

Thúc Quân bước nhanh đuổi theo hắn, nói:

- Luyện bảo vật đến rất nhẹ, không khó lắm?

- Lý Du Nhiên là thiên hạ đệ nhất Thiên Công, hắn chế tạo Vô Ưu Kiếm hoàn toàn chính xác có thể chế tạo rất nhẹ, nhưng mà ta cũng rất ít có thể thôi phát ra uy lực của Vô Ưu Kiếm, cái này cổ quái.

Tân Mục nói:

- Theo lý mà nói, phù văn lạc ấn trong Vô Ưu Kiếm ta cũng có thể thôi động, nhưng ta cực ít phát huy ra uy lực của Vô Ưu Kiếm. Bội kiếm của Thiên Đế này, giống như là trống không.

Rốt cuộc Thúc Quân cũng minh bạch tới, thất thanh nói:

- Ý của ngươi là nói, năm đó Khai Hoàng giấu Vô Ưu Hương Tam Thập Tam Trọng Thiên ở trong Vô Ưu Kiếm, hắn đi vào thế giới Bỉ Ngạn, một kiếm đâm ra, Vô Ưu Hương ngay lập tức từ trong kiếm bay ra, †ạo thành Tam Thập Tam Trọng Thiên?

Tân Mục gật đầu, nói:

- Dưới trướng Khai Hoàng người tài ba rất nhiều, sư phụ Văn Thiên Các của ta là Tiêu Phu Thiên Sư dưới trướng hẳn, được tôn là Thánh Nhân, Tử Hề Thiên Sư là đại gia về trận pháp, Đế Thích Thiên Lý Du Nhiên là đệ nhất Thiên Công, lấy trí tuệ và bản sự của bọn hẳn, gấp lại Vô Ưu Hương giấu ở trong Vô Ưu Kiếm, hẳn là có thể làm được. Dù sao, bọn hắn đã làm qua một lần thí nghiệm.

Hắn nhớ tới thanh Đế Khuyết Thần Đao kia của Minh Đô Thiên Vương Điền Thục, bên trong Đế Khuyết Thân Đao giấu các loại không gian chồng chất.

- Tiện nhân!

Thúc Quân tức giận nói.

Tần Mục giận dữ, hung hăng gõ một cái trên đầu to của hắn, cả giận nói:

- Đó là tổ tông của ta, chỉ có ta có thể mắng, ngươi không thể mắng!

Thúc Quân ôm đầu giận dữ:

- Còn nói không được?

Hai người đi vào trong thành, Tân Mục hướng người Vô Ưu Hương nghe ngóng học cung, Thúc Quân không khỏi buồn bực nói:

- Nếu ngươi đã ý thức được Vô Ưu Hương Tam Thập Tam Trọng Thiên chính là kiếm pháp của Khai Hoàng, Kiếm Đạo của Tam Thập Tam Trọng Thiên, vậy cần gì phải đi học cung cầu học?

Tân Mục đi vào Thái Hoàng Thiên học cung, con mắt thứ ba ở mi tâm mở ra, cho dù học cung Thần Nhân hay là thần thông giả, đối với bọn hắn đều làm như không thấy, mặc cho bọn hắn xông vào.

Đó là hắn dùng thần thức chế tạo ra huyễn cảnh, bao phủ toàn bộ học cung.

Bây giờ thần thức của Tân Mục cường đại càng hơn lúc trước, đừng nói Dao Đài cảnh giới Chân Thần, xem như Trảm Thần Đài và Ngọc Kinh cảnh giới Thân Ma cũng khó có thể xem thấu thần thức huyễn cảnh của hắn.

Đương nhiên, đây chỉ là dưới tình huống hắn không có địch ý, nếu như hẳn lộ ra địch ý, vẫn là sẽ bị người phát giác.

- Xem xét kiếm pháp thần thông của Khai Hoàng chỉ là một mục đích của ta, một mục đích khác của ta là muốn xem những năm này đạo pháp thần thông của Vô Ưu Hương tiến bộ bao nhiêu.

Tân Mục thản nhiên nói:

- Hai vạn năm trước, đạo pháp thần thông thời đại Khai Hoàng nổ lớn, các loại thần thông mới đạo pháp mới tầng tầng lớp lớp, ta muốn nhìn xem sau khi bọn hắn trốn Vô Ưu Hương, loại cải cách biến pháp này có lâm vào đình trệ.

Hắn đi vào nơi tàng kinh học cung, ngay trước mặt trấn thủ Tàng Kinh lâu thần chỉ đi vào, nói:

- Tiều Phu Thánh Nhân nói, chuyện hẳn hối hận nhất chính là không khuyên can Khai Hoàng tiến vào Vô Ưu Hương, ta muốn xem hẳn phán đoán có chính xác không. Trong Tàng Kinh lâu người đến người đi, thân thông giả đông đảo, Tân Mục đứng trước một loạt kệ sách, trực tiếp nhập mộng rơi vào trạng thái ngủ say, vô số tiểu xảo Tần Mục lập tức từ trong giấc mộng của hắn bay ra, chạy loạn đầy đất, đọc qua các loại điển tịch, ríu ra ríu rít, mã a mã, rất là náo nhiệt.

Mà trong Tàng Kinh lâu, tất cả mọi người hình như cũng không cách nào thấy cảnh này, chỉ làm chuyện của mình.

Thúc Quân cũng đã đọc qua những sách vở này, hắn dùng phương pháp khác với Tần Mục, hắn là trực tiếp lấy thần thức liếc nhìn, tốc độ cũng cực nhanh.

Nhưng mà Tần Mục trong mộng nhập đạo không chỉ có thể nhanh chóng đọc qua điển tịch trong Tàng Kinh lâu, mà cũng có thể để tiểu Tân Mục trong mộng của hắn diễn luyện thí nghiệm thần thông gh¡i lại trong điển tịch, cái này không phải Thúc Quân có thể sánh ngang.

Chỉ cân thời gian nửa ngày, Tân Mục đã xem điển tịch nơi này một lần.

Thúc Quân còn chưa xem hết, Tần Mục đi ra Tàng Kinh lâu, bốn phía du lịch, quan sát trong học cung sĩ tử tu luyện thần thông đạo pháp.

Hắn nhìn thấy rất nhiều sĩ tử tại quan tưởng, đem thần thức cùng nguyên khí dung hợp, mà hắn vừa rồi nhìn thấy rất nhiều đạo pháp thần thông, cũng đều là đi thần thức cùng nguyên khí dung hợp con đường.

Hiển nhiên sau khi người thời đại Khai Hoàng tới đây, cũng giống như Tạo Vật Chủ tiếp nhận hệ thống Thần Tàng Thiên Cung, bọn hắn cũng tiếp nhận hệ thống tu luyện Thần Thức.

Cái này thuộc về biến pháp.

Nhưng mà giống Tân Mục mong đợi như một dạng biến pháp của Duyên Khang, hẳn cũng không nhìn thấy.

Biến pháp của Duyên Khang, từ trên cơ sở phù văn đến xem, so với thời đại Khai Hoàng nhiều hơn mấy chục loại thậm chí mấy trăm loại hệ thống phù văn, như phù văn Thiên Âm, như phù văn Nguyên Từ, đây đều là phù văn biến pháp lúc đầu của Duyên Khang.

Trừ cái đó ra, còn có hệ thống phù văn Cổ Thần đại đạo chính là Tân Mục Đình mang tới từ Thiên.

Duyên Khang lấy Thái Vi Toán Kinh một lần nữa diễn toán, tính toán ra Cổ Thần đại đạo phù văn hệ thống càng là nhiều vô số kể, tính ra hàng trăm!

Những này đều không phải là Vô Ưu Hương có được.

Trên cơ sở nghiên cứu phù văn, sau khi Khai Hoàng Thiên Đình di chuyển đến Vô Ưu Hương thì giống như im bặt dừng lại. - Loại hiện tượng này rất đáng được nghiên cứu...

Tân Mục nháy mắt mấy cái, nhìn đệ tử trong học cung cầu học Vô Ưu Hương, những đệ tử này đều là thần thông giả. Hắn quan sát tỉnh khí thần của những thần thông giả này, đi theo những người này xem bọn hắn thường ngày làm những gì, thậm chí thần thức xâm nhập trong suy nghĩ của bọn hắn, quan sát những thần thông giả này suy nghĩ cái gì.

Hắn rất không hiểu, thời đại Khai Hoàng cải cách biến pháp là hừng hực khí thế nhất, vì sao sau khi di chuyển đến Vô Ưu Hương, loại lịch trình cải cách biến pháp này lập tức gián đoạn.

Ngay khi hắn quan sát những thần thông giả này, đột nhiên Tân Mục phát hiện trong Thái Hoàng Thiên học cung này có một trung niên đạo nhân đang hiếu kỳ quan sát hắn, nhìn chằm chằm vào hẳn. Tân Mục nao nao, toàn bộ học cung đều dưới thần thức của hắn bao phủ, tất cả mọi người sẽ làm như không thấy đối với hẳn, mà trung niên đạo nhân này lại nhìn hắn, hình như có thể nhìn thấy hắn!

Tân Mục mỉm cười về phía đạo nhân kia, đạo nhân kia cũng đáp lại mỉm cười.

- Đạo hữu xưng hô như thế nào?

Tân Mục đi ra phía trước, chào đạo nhân kia, hỏi.

Đạo nhân kia cuống quít hoàn lễ, nói:

- Đạo Môn khí đồ Tô Mạch Thanh, gặp qua Mục Thiên Tôn.

- Đạo Môn khí đồ?

Tân Mục thử dò xét nói:

- Tô Mạch Thanh, ngươi và Nguyên giới Đạo Môn có quan hệ gì?

Đạo nhân kia vung một chút phất trân, nhếch miệng cười nói: - Chính là bân đạo sáng tạo. Chương 996: Kiếm Rỉ Và Tâm Gỉ q@)

Tần Mục nổi lòng tôn kính.

Trong Thiên Đình Đạo Môn đã không có bao nhiêu đạo sĩ thật, trở thành nơi tử đệ trong hào cường quý tộc Thiên Đình mạ vàng, ngược lại trong Duyên Khang Đạo Môn rất nhiều đều là đạo sĩ chân chính, say mê tại đạo, say mê thuật số, thôi động thân thông đạo pháp của Duyên Khang phát triển.

Trung niên đạo nhân Tô Mạch Thanh này là khí đồ của Thiên Đình Đạo Môn, ở Nguyên giới khai sáng Đạo Môn, đáng giá tôn kính.

Mà lại, Tân Mục cũng nghe qua một chút lời đồn về Đạo Môn khí đồ này, hắn xuất thân từ Thiên Đình Đạo Môn, thời kì cuối thời đại Thượng Hoàng hạ giới. Đạo pháp thần thông thời đại Khai Hoàng tiến bộ, cũng có được một phần công lao của hẳn.

Thời đại Khai Hoàng trên rèn đúc kỹ nghiệp tạo nghệ cực cao, rèn đúc thần binh lợi khí lâu thuyền thân thành, cải cách trên trận pháp đều cần thuật số.

Thời đại kia, thuật số Đạo Môn đối với thời đại Khai Hoàng thôi động rất lớn.

Thậm chí có thể nói Đế Thích Thiên Lý Du Nhiên chế tạo Vô Ưu Hương, cũng có được một phần công tích của hắn.

Trung niên đạo nhân này rất không đáng chú ý, không giống Tứ Đại Thiên Vương Tứ Đại Thiên Sư thời đại Khai Hoàng làm cho người chú mục, nhưng mà công lao và tác dụng của hắn lại rất lớn.

Người thiện chiến không hiển hách chi công, nói chung Tô Mạch Thanh đạo nhân chính là người như vậy. - Lại có thể trong này gặp được Tô Đạo Chủ, thật sự là một chuyện may mắn.

Tân Mục cười nói:

- Lúc ta ở Duyên Khang quan hệ với hai đời Đạo Chủ Đạo Môn đều không tệ, không ngờ trong này lại có thể gặp được Tô Đạo Chủ. Tô Đạo Chủ, ngươi ở hạ giới lưu lại Đạo Môn, là bây giờ Duyên Khang biến pháp trụ cột vững vàng.

Tô Mạch Thanh vội vàng nói:

- Thiên Tôn đừng nói như vậy, ta bây giờ không phải là Đạo Chủ, đã sớm từ đi vị trí Đạo Chủ. Ta hiện tại chính là một đạo nhân nhàn tản, trong này dạy một chút sách giết thời gian mà thôi. Bất luận thành tựu gì của Duyên Khang Đạo Môn đều không phải là công lao của ta, chính là công lao của bọn hẳn.

Tân Mục bất giác có mấy phần hảo cảm của đối với hắn, Tô Mạch Thanh là người sáng lập Duyên Khang Đạo Môn, nhưng không giành công, không giống có ít người luôn yêu thích giành các loại công lao trên đầu mình.

- Mục Thiên Tôn tới đây, là chuẩn bị hai tháng sau chiến một trận với bệ hạ?

Trung niên đạo nhân này nháy mắt mấy cái, cười nói:

- Ngươi tới nơi này tìm kiếm thần thông đạo pháp của Khai Hoàng bệ hạ, có thể nói là tìm nhầm. Ngươi hẳn là lên tới chỗ cao, quan sát xu thế địa lý của Thái Hoàng Thiên.

Tân Mục kinh ngạc, thất thanh nói:

- Ngươi đạo nhân này, sao lại nói Khai Hoàng Kiếm Đạo cho ta biết? Ngươi đây là phản bội Khai Hoàng!

- Nói như vậy, Mục Thiên Tôn đã ý thức được Kiếm Đạo của Khai Hoàng Tam Thập Tam Trọng Thiên rồi?

Tô Mạch Thanh cười nói: - Đạo nhân lắm mồm, xem thường trí tuệ của Mục Thiên Tôn. Ta từng phản bội Thiên Đình, giờ phản bội Khai Hoàng cũng không có gì lớn. Năm đó sáng tạo Vô Ưu Hương ta chính là đứng ở bên Văn Thiên Các, cho rằng không thể thành lập Vô Ưu Hương, chỉ là Văn Thiên Các vẫn quyết tuyệt như vậy.

Hắn thở dài, mày nhíu lại thành chữ Xuyên, nói:

- Năm đó Khai Hoàng kiếp bộc phát, ta vẫn đi theo Khai Hoàng, kết quả lại tới đây 20 000 năm đều âu sầu thất bại, từ đầu đến cuối đề không nổi tinh thần, đành phải lưu tại tầng dưới chót nhất của Vô Ưu Hương dạy học. Văn Thiên Các quyết tuyệt hơn ta, thề sống chết không vào Vô Ưu Hương, hẳn ở lại ra suất lĩnh tàn quân chống cự, chưa từng tới đây. Ta thường xuyên nghĩ, nếu như năm đó ta quyết tuyệt giống như hắn, kiên trì chống cự, có lẽ bệ hạ sẽ không tiến vào Vô Ưu Hương. Hắn suy nghĩ xuất thần, có vẻ hơi chất phác.

Ánh mắt Tần Mục chớp động, nói:

- Ngươi muốn mượn tay của ta, bức Khai Hoàng ra khỏi Vô Ưu Hương?

Tô Mạch Thanh cười hắc hắc nói:

- Tại sao đạo nhân có thể có ý nghĩ đại nghịch bất đạo như vậy? Kiếm Đạo thức thứ nhất của Khai Hoàng, Thái Hoàng Bình Thiên Kiếm giấu ở trong đường vân sông núi địa lý của Thái Hoàng Thiên, một kiếm này là Khai Hoàng nhập đạo kiếm thứ nhất, đệ nhất trọng thiên, quả nhiên là lợi hại.

Hắn bẻ gãy một nhánh cây, lấy nhánh cây làm kiếm, thi triển ra Thái Hoàng Bình Thiên Kiếm.

Nhánh cây di động trên không trung, do cơ sở kiếm pháp tạo thành, mang theo đại khí huy hoàng, kiếm hóa nhật nguyệt sơn hà, tung hoành tích hạp, hình thành dãy núi lồng lộng, nước sông mênh mông, có khí khái bình thiên địa chỉ loạn.

Tô Mạch Thanh thi triển ra một chiêu này, cầm nhánh cây ở trong tay, cẩn thận từng li từng tí cắm vào trong đất bùn, gieo nhánh cây xuống, nói:

- Mầm nhánh nhỏ này tương lai sẽ biến thành đại thụ che trời.

Tần Mục nhắm mắt lại, hắn thi triển ra Thái Hoàng Bình Thiên Kiếm, qua thật lâu, lúc này mới mở mắt, khom người nói cám ơn:

- Đa tạ Tô Đạo Chủ chỉ điểm. Đạo Chủ, †a có một nỗi nghỉ hoặc không hiểu, vì sao sau khi Khai Hoàng đi vào Vô Ưu Hương, cải cách biến pháp của thời đại Khai Hoàng gãy mất?

Tô Mạch Thanh trông cây xong, đứng thẳng người lên, nhếch miệng cười nói: - Thiên Tôn nhìn tinh khí thân của ta bây giờ như thế nào?

Tân Mục nói thẳng:

- Hoàng hôn mênh mang, không có ý chí chiến đấu.

Tô Mạch Thanh cười nói:

- Đây chính là tinh khí thân của toàn bộ Vô Ưu Hương.

Tân Mục giật mình.

- Biến pháp Khai Hoàng, thuận hồ thiên ứng hồ nhân, ý nghĩa của biến pháp chính là Văn Thiên Các xác định, chủ yếu chính là thủ hộ.

Tô Mạch Thanh quan tưởng ra một chút thanh thủy, tưới nước lên nhánh cây, nói:

- Thân thủ hộ chúng sinh, vì chúng sinh sở dụng, làm cho chúng sinh có cuộc sống tốt đẹp hơn. Trong chúng sinh vun trồng ra thần thông giả, thân thông giả trở thành thân, như vậy hình thành một tuần hoàn. Thân thông giả và thân chỉ khai phát ra càng nhiều thân thông, càng nhiều đồ vật hữu dụng, thời đại Khai Hoàng cũng càng lớn mạnh, càng thịnh vượng. Nhưng mà Khai Hoàng kiếp bộc phát, thần không còn tiếp tục thủ hộ chúng sinh.

Hắn kinh ngạc nhìn mầm cây nhỏ này, sau một lúc lâu, thở dài:

- Thần từ bỏ chúng sinh đi. Toàn bộ tinh khí thần của thời đại lập tức không còn, biến pháp như vậy gián đoạn. Hắc hắc, hiện tại trong triều đình còn có người thổi phồng nói, Vô Ưu Hương hấp thu phương pháp quan tưởng Tạo Vật Chủ, biến pháp vẫn còn tiếp tục, thổi đến vang động trời, thổi đến chính bọn hắn đều tin. Đạo sĩ hết lần này tới lần khác lại không tin!
Bình Luận (0)
Comment