Chương 1081: Đại Vũ Trụ Tỉnh Đồ (2
Chương 1081: Đại Vũ Trụ Tỉnh Đồ (2Chương 1081: Đại Vũ Trụ Tỉnh Đồ (2
Huyền Đế đưa mắt nhìn bọn hắn đi xa, ánh mắt chớp động, thấp giọng nói:
- Tổ Đình Tạo Vật Chủ, chúng ta thật vất vả mới phong ấn cái chỗ kia, ngươi tuyệt đối không nên giải khai lịch sử bị phủ bụi...
- Huyền Đế thổ lộ không ít tin tức, trong câu nói kia của hắn có ý tứ là, Nguyên giới, Huyền Đô, Tứ Cực, Thiên Đình các vùng không có mặt sau, có quan hệ cùng Tạo Vật Chủ Tổ Đình.
Tần Mục ngồi trên bảo liễn, nhẹ nhàng gõ lan can, giống như nói chuyện với Long Kỳ Lân cùng Yên nhi, lại như nói một mình:
- Bất quá, những địa phương này hẳn không phải Tổ Đình, nếu không Lãng Uyển Thần Vương nhất định có thể phát giác ra được, nhưng mà mặt sau những địa phương này nhưng lại có quan hệ cùng Tổ Đình, cái này cổ quái...
Yên nhỉ cho hắn ăn mứt Đông Đế tặng, Tân Mục không tự chủ được há mồm ăn, lẩm bẩm nói:
- Vô luận Tứ Cực Thiên hay Nguyên giới hoặc Thiên Đình, đều không phải địa phương nhỏ, những địa phương này biến mất, có liên hệ gì cùng việc Tổ Đình biến mất?
Long Kỳ Lân đột nhiên nói:
- Giáo chủ, ngươi còn nhớ rõ Đại Khư sao?
Tân Mục nao nao, Long Kỳ Lân nói:
- Giáo chủ, ngươi không phải đã từng phát hiện đầu nguồn Đại Khư Dũng Giang có tứ ngũ trọng không gian trùng điệp ở một chỗ sao? Vê sau Nguyên giới phá phong, những không gian trùng điệp cùng một chỗ này liền giãn ra, hóa thành bây giờ Nguyên giới. Phải chăng có khả năng thủ đoạn Nguyên giới bị phong ấn, cùng loại với thủ đoạn Tổ Đình bị phong ấn?
Tân Mục suy tư một lát nói:
- Long Bàn, nói tiếp.
Yên nhi nhảy đến bên người Long Kỳ Lân, đưa mứt Đông Cực Thiên đến bên mồm của hắn, lộ ra vẻ cổ vũ.
Long Kỳ Lân tiếp tục nói:
- Phải chăng có loại khả năng này, Tứ Cực Thiên, Thiên Đình, Nguyên giới, Huyền Đô, U Đô, mặt sau của những thế giới này cũng còn tồn tại, nhưng Cổ Thần dùng pháp lực lớn lao đem mặt sau của những thế giới này chồng chất lên nhau, hình thành cùng loại phong ấn như Bỉ Ngạn Phương Chu. Không Gian Phong Ấn lập thể, khóa Tổ Đình ở bên trong?
Nhãn tình Tần Mục sáng lên, vỗ tay khen hay.
- Long Bàn, ngươi thật sự rất có trí tuệt
Long Kỳ Lân dương dương đắc ý, ăn mứt Yên nhi đưa tới, Yên nhi cẩn thận, còn đang kẹp lấy linh đan trong mứt, để hắn rất cảm động.
Tần Mục đứng dậy, vỗ tay khen:
- Hoàn toàn chính xác có khả năng này! Thần thông, đều là nhất mạch tương thừa, phong ấn Nguyên giới, phong ấn Bỉ Ngạn Phương Chu, vận dụng thần thông có thể không phải một loại thần thông với phong ấn Tổ Đình thần thông, nhưng có lẽ sẽ có truyền thừa trên thần thông!
Hai tay của hắn đan xen, hướng ra phía ngoài một phần, lập tức bố cục Long Hán Thiên Đình, Nguyên giới, U Đô, Huyền Đô cùng Tứ Cực Thiên, thậm chí Thiên Âm giới cùng Quy Khư toàn bộ xuất hiện, hình thành một quyển lập thể tinh đồ triển khai đại vũ trụt
Nguyên giới ở trung ương, U Đô cùng Nguyên giới trùng điệp, lại kết nối Tứ Cực chỉ địa, Huyền Đô cao ở ở trên Nguyên giới, Tân Mục nhìn về phía Tứ Cực Thiên, trâm ngâm một lát, nói:
- Thiên Hà kết nối Tứ Cực Thiên cùng Thiên Đình, nhưng mà bọn chúng lại không tại trên một mặt phẳng. Còn có Quy Khư, Quy Khư cũng không phải tại Nguyên giới, mà là một thời không khác. Lúc ta tìm được Quy Khư, dựa vào không gian thuật số đại sư huynh Ngụy Tùy Phong lưu lại, không gian thuật số của hắn ghi lại một không gian khác vĩ độ...
Quanh hắn quấn đại vũ trụ tinh đồ đi lại, ánh mắt nhìn chăm chú lên tinh đồ, không ngừng diễn toán.
Đột nhiên, hắn xòe bàn tay ra, nhẹ nhàng kéo một phát hướng phía dưới tinh đồ, một hình cái Quy Khư Đại Uyên phẫu xuất hiện dưới Nguyên giới.
Ánh mắt Tần Mục chớp động, nói khẽ:
- U Đô cũng không phải hoàn toàn cùng Nguyên giới trùng điệp, tương phản, U Đô còn kết nối Tứ Cực Thiên, cùng với nhiều vô số Chư Thiên, duy nhất không từng liên tiếp đến chính là Huyền Đô. Cũng tức là nói, Huyền Đô cùng U Đô đan xen cùng một chỗ, hình thành một vòng tròn lớn!
Hắn phát triển U Đô cương vực, tâm niệm vừa động, nguyên khí hóa thành một tôn Thổ Bá, Thổ Bá đứng ở trong U Đô, nhục thân rộng rãi, đỉnh đầu Hoàng Tuyền.
Tân Mục nhíu mày, nhìn xem đại lục dưới chân Thổ Bá, chỉ thấy khối lục địa kia vậy mà cùng trùng điệp Quy Khư Đại Uyên.
Hắn không khỏi ngẩn ngơ.
- Căn cứ lời đồn, Thiên Hà chảy vào Quy Khư Đại Uyên, nhưng mà nghe đồn nhưng không có nói qua Quy Khư Đại Uyên ở vào dưới chân Thổ Bá, cũng không có nói qua Thiên Hà sẽ xuyên qua U Đô. Bất quá, nếu như Thiên Hà xuyên qua U Đô thì sao?
Hai con ngươi Tân Mục càng ngày càng sáng tỏ, điều chỉnh Thiên Hà, dẫn tới nước sông xuyên thủng Nguyên Đô U Đô nhị giới, nhị giới này ở trên không gian có chỗ trùng điệp, Thiên Hà đi vào U Đô cũng không cần xuyên qua Nguyên giới đại lục, mà tiến vào trong một không gian khác.
Thiên Hà hóa thành Minh Hà, trùng trùng điệp điệp, vây quanh thân thể to lớn kia của Thổ Bá mà chảy xuôi.
Tần Mục ngẩn ngơ, nhìn xem bàn tay Thổ Bá nói không ra lời.
Vũ khí Thổ Bá là một chiếc roi, hắn đã từng thấy qua Thổ Bá dùng cây roi này trói Điền Thục lại, mà Thiên Hà hóa thành Minh Hà chảy vào U Đô, hoàn toàn chảy xuôi qua bàn tay Thổ Bá! Minh Hà, chính là roi trong tay Thổ Bá!
- Khó trách ta mỗi lần đi U Đô, luôn luôn cảm thấy Thổ Bá trên thân tựa hồ ít một chút đồ vật, nguyên lai là Minh Hà Tiên!
Tân Mục lấy lại bình tĩnh, điều chỉnh Minh Hà, chỉ thấy Minh Hà hoàn toàn chảy vào Quy Khư.
- Còn có một chút chỗ không đúng!
Tân Mục ngước đầu nhìn lên, nhìn về phía Huyền Đô, vừa nhìn về phía Tứ Cực Thiên:
- Độ cao Tứ Cực Thiên không đúng! Tứ Cực Thiên hẳn cao hơn Nguyên giới, so Thiên Đình thấp một chút, mà lại Thiên Hà cũng hẳn chảy qua Huyền Đô, nhưng mà lại không có trải qua Huyền Đô, mà chảy qua Thiên Hà, giống như một dây thừng vòng tròn khổng lồ, vòng tròn rủ xuống, rơi vào U Đô... Hắn điên cuồng diễn toán, sau một lúc lâu, đưa tay nhẹ nhàng vạch một cái, cười nói:
- Thiên Hà Chi Thủy trên trời đến, tự nhiên đến từ Huyền Đô!
Trong Huyền Đô, một đạo Thiên Hà chảy xiết mà xuống, cải biến thủy thế nguyên bản của Thiên Hà, biến thành Thiên Hà từ trên trời đến, chảy vào Bắc Cực Thiên, lại từ Bắc Cực Thiên chảy qua Tây Cực Thiên, Nam Cực Thiên cùng Đông Cực Thiên, từ Đông Cực Thiên hướng chảy Thiên Đình.
Đến Thiên Đình về sau, Thiên Hà từ trên trời giáng xuống, hướng chảy Nguyên giới, Nguyên giới cùng U Đô trùng điệp, Thiên Hà thế là hóa thành Minh Hà, rót vào U Đô, rốt cục cũng đến Quy Khư dưới chân Thổ Bái
Tân Mục dò xét đại vũ trụ tinh đồ, đi tới đi lui, nếu như dựa theo đại vũ trụ tỉnh đồ đến tính toán, Tứ Cực Thiên đối với Nguyên giới hẳn là đứng, thẳng đứng cùng Nguyên giới, mà lại đưa lưng về phía Nguyên giới.
Hắn đưa tay vẽ ra từng đầu tuyến, đem từng thế giới tương liên nhưng mà lại không cách nào tập trung tất cả cùng một chút.
Tân Mục nhíu chặt lông mày, đột nhiên nhãn tình sáng lên, thấp giọng nói:
- Lúc đầu Long Hán Thiên Đình, cũng không phải vị trí bây giờ, mà tại trên bầu trời Nguyên giới, như vậy, dời Thiên Đình xuống...
Hắn di động Thiên Đình trong tinh đồ hướng về Nguyên giới, treo trên bầu trời Nguyên giới.
Ngoài xe truyền đến thanh âm Thiên Long, cao giọng nói:
- Thiên Tôn, đã đến Vũ quốc! Tân Mục mắt điếc tai ngơ, chậm rãi điều chỉnh phương vị Thiên Đình, đột nhiên không khỏi tâm thân đại chấn, tất cả tuyến rốt cục đan vào một chỗ, tạo thành một quầng sáng!
Tân Mục vui đến phát khóc, nhịn không được rơi lệ, lẩm bẩm nói:
- Nơi này, nơi này chính là Tổ Đình, Tổ Đình Tạo Vật Chủ ở nơi đây! Học tốt thuật số, quả nhiên có tác dụng lớn, haha! Chương 1082: Thái Tử Thoát Khốn q@)
Hắn hiện tại chỉ xác định vị trí đại khái cuar Tổ Đình, liên quan tới phong ấn Tổ Đình, hắn còn hoàn toàn không biết gì cả, còn có số liệu không gian địa lý cụ thể về Tứ Cực Thiên, Huyền Đô cùng Quy Khư Đại Uyên, cùng không gian tọa độ và vĩ độ kỹ càng của Long Hán Thiên Đình trước khi phân chia, hắn cũng nhất định phải hiểu rõ.
Kể từ đó, mới có thể định vị phương vị Tổ Đình chính xác.
Không gian địa lý Tứ Cực Thiên Huyền Đô cùng Đại Uyên có thể dùng số liệu Linh Năng Đối Thiên Kiều.
Linh Năng Đối Thiên Kiều lúc đầu chính là Tần Mục liên thủ với Hắc Hổ Thần thiết kế, Đối Thiên Kiều kết nối với các thế giới khác biệt. cần không gian địa lý số liệu khác biệt, lấy được những số liệu này đối với Tân Mục mà nói, không có một chút độ khó.
Chỉ là Quy Khư Đại Uyên, chỉ sợ đến nay còn không có Linh Năng Đối Thiên Kiêu kết nối đến nơi đó, mặc dù có, cũng là bị Đế Hậu cùng Nguyên Mẫu nắm giữ.
Bất quá, Tân Mục đã từng đi qua Quy Khư Đại Uyên, chỉ cần lại đi một chuyến, liền có thể xác định được vĩ độ không gian.
Nan đề duy nhất chính là lúc đầu Long Hán Thiên Đình có độ cao bao nhiêu.
Phương diện này, hắn cũng không có số liệu chuẩn xác.
Chỉ cần sau khi xác lập phương vị cụ thể của Tổ Đình, không nói những cái khác, hắn có thể thành lập một tòa Đại Không Gian Truyền Tống Trận, trực tiếp truyền đến vào trong Tổ Đình.
- Khó trách đại thái tử Bắc Đế Huyền Vũ - U Minh nói từng gặp qua ta ở thời đại Long Hán, nghĩ đến chắc là ta muốn đi đo đạc Thiên Đình có độ cao bao nhiêu.
Sắc mặt Tân Mục cổ quái, thâm nghĩ:
- Như vậy, ta khi nào đi Long Hán Thiên Đình? Nam nữ Đánh cắp Lưu Ly Thanh Thiên Tràng của Huyền Vũ Thiên Cung sẽ là ai... Bất quá, Mặt sau Thiên Đình cũng là một bộ phận phong ấn Tổ Đình, vì sao Thiên Đình di động hướng lên trên? Nếu như Thiên Đình di động, chẳng phải nói phong ấn có lỗ thủng?
Hắn đang muốn tinh tế nghiên cứu hậu quả khi Thiên Đình ngày càng đi lên, chỉ nghe thanh âm Thiên Long lại lần nữa truyền đến ngoài xe, nói:
- Thiên Tôn, Vũ Đế đưa người đến đây nghênh tiếp!
- Không có thời gian, chờ đến khi rời Bắc Cực Thiên về sau, ta lại tính toán hậu quả khi Thiên Đình ngày càng đi lên! Tân Mục không lo được suy nghĩ nhiều, tán đi đại vũ trụ tinh đồ, cười nói:
- Long Bàn, Yên nhi, theo ta đi gặp Vũ Đất
Bảo liễn ngừng lại, hắn đi ra bảo liễn, chỉ thấy phía trước chính là mặt Huyền Vũ Thiên Cung bán khuyết khác, Vũ Đế đã suất lĩnh rất nhiều nữ thần quan chờ đợi ở phía trước.
Vũ Đế chẳng những không có tư thái yêu phụ như trong miệng Huyền Đế, ngược lại lộ ra còn muốn chính phái nhiều hơn nếu so Huyền Đế, uy rất nghiêm, vị nữ tử này mặc một thân đế bào đen đỏ giao nhau, thêu lên Mẫu Đơn Phiêu Hương Đồ, có Đẳng Xà cuốn quanh ở hoa gian, đang bày ra thế sắp bay lên cao.
Lông mày của nàng như Nhạn Linh, mi tâm có một đan chu, môi mỏng nhẹ được phấn trang điểm, cũng không có vừa thấy sẽ làm ra một cái hạ mã uy cho Tân Mục như Huyền Đế nói, mà chậm rãi chào, tự nhiên hào phóng, nói:
~- Mục Thiên Tôn.
Tần Mục vội vàng xuống xe hoàn lễ:
- Vũ Đế tỷ tỷ.
Vũ Đế buồn cười, cười nói:
- Người đều nói Mục Thiên Tôn nhìn thấy nữ tử liền gọi tỷ tỷ, hôm nay gặp mặt quả nhiên là thế.
Tân Mục nghiêm mặt nói:
- Nhưng cũng không phải tất cả đều là như vậy.
Vũ Đế ồ một tiếng, Tân Mục tiếp tục nói:
- Ta gặp được nữ tử xinh đẹp liền kìm lòng không được xưng nàng là tỷ tỷ, vừa mới nhìn thấy Vũ Đế liền không tự chủ được phạm vào mao bệnh, nghĩ cũng không nghĩ thốt ra. Cái miệng này của ta, so với tâm ta thì còn muốn thành thật hon.
Vũ Đế cười ra tiếng, lắc đầu nói:
- Mục đệ là người thành thật, nam tử hiện tại, người thành thật cũng không thấy nhiều. Nào giống tên ngốc nhà ta, ngay cả câu dỗ ngon dỗ ngọt cũng không nói, mỗi ngày chỉ biết chọc ta tức giận. Ta cùng hắn nói hai câu liền bị hắn dỗi đầy bụng tức giận.
Tần Mục cười nói:
- Tỷ phu cũng là người thành thật, chỉ là miệng kém cỏi, khó tỏ bày tình cảm của mình mà thôi.
Long Kỳ Lân thầm khen một tiếng:
- Hay cho giáo chủ biết nói chuyện, ở trước mặt Huyền Đế xưng Vũ Đế tẩu phu nhân, ở trước mặt Vũ Đế xưng Huyền Đế là tỷ phu, giọng điệu đều là thân đệ đệ. Sau khi hắn nhìn Hoạn Nhân Kinh của ta, bản sự càng ngày càng lợi hại, rất có khuynh hướng thanh xuất vu lam thẳng vu lam (*)I
[* Trò giỏi hơn thầy]
- Không đề cập tới hắn.
Vũ Đế tương thỉnh, cười nói:
- Chúng ta đi vào đàm luận.
Nàng lườm liếc Long Kỳ Lân cùng Yên nhi, ánh mắt kinh ngạc, nói:
- Chẳng lẽ là nhà Chu Tước công chúa?
Yên nhi vội vàng chào, nói:
- Yên nhi gặp qua di nương.
Vũ Đế đối với nàng rất thân cận, tiến lên kéo tay Yên nhỉ lại, cười nói:
- Ngươi khi còn bé, ta còn ôm qua ngươi đây, về sau mẹ ngươi nhẫn tâm, đem ngươi tặng người. Đúng, các ngươi đến từ Đông Cực Thiên, gặp qua cha ngươi chưa?
Sắc mặt Yên nhi ảm đạm. Vũ Đế hiểu ý, cười nói:
- Đông Đế có dòng dõi rất nhiều, khả năng không nghĩ có một vị công chúa như ngươi.
Tân Mục thử dò xét nói:
- Vũ Đế tỷ tỷ, ta đi vào Bắc Cực Thiên đúng lúc gặp lệnh lang U Minh, gặp hắn rất nhiều vất vả, trời đông giá rét, lưng đeo thần sơn mà đi. Thế là xuống dưới hỏi thăm, biết được hắn phạm vào sai lầm, bị hiên phu thê trừng phạt, đã phạt sáu trăm ngàn năm. Ta nhịn không được thương hại, không chịu được rơi lệ...
Vũ Đế cười lạnh nói:
- Hắn ném Lưu Ly Thanh Thiên Tràng, nên như vậy! Lưu Ly Thanh Thiên Tràng kia chính là ta cùng tên ngốc tích súc cả đời luyện chế mà thành, lại bị hắn làm mất rồi, sơ ý chủ quan, nên có một chút giáo huấn!
Tân Mục liên tục gật đầu, nói: - Nên giáo huấn một phen, chỉ là tiểu hài tử ngang bướng, hắn biết giáo huấn cũng đã đầy đủ. Thực không dám giấu giếm, ta vừa mới đi gặp tỷ phu, cũng hướng tỷ phu nói đến chuyện này, muốn thay U Minh hiền chất cầu tình, kết quả tỷ phu ngược lại giận dữ, sai người cầm roi tiến đến, thưởng U Minh hiền chất chín mươi chín roil
Vũ Đế giận tím mặt:
- Ngươi cầu tình, tên ngốc lại không lĩnh tình ngược lại đánh ta nhi tử? Lão già này nội chiến người trong nghề, ngoại chiến ngoài nghề, nếu không có một nữ tử như ta ở bên ngoài thu xếp, bận bịu đến bận bịu đi, hối hả ngược xuôi, hắn ngay cả Bắc Cực Thiên này đều vớt không đến nửa điểm, đã sớm nằm sấp trong Thiên Hà uống gió Tây Bắc! Hiện tại đánh con trai mình ngược lại là một tay hảo thủ!
Tân Mục thở dài: - Tỷ tỷ bớt giận. U Minh hiền chất đã biết sai rồi, lại bị đánh roi, nên để hắn thoát khỏi vận rủi. Nếu không tỷ phu ngày nào nhớ tới, lại thưởng hẳn vài roi, nên làm thế nào cho phải?
Vũ Đế gọi cung nữ bên người, nói:
- Ngươi mang theo thủ dụ của ta tiến đến thả thái tử, để hắn đến chỗ của ta, không cần đi theo lão cha chết bầm kia của hắn! Cha của hắn nửa điểm tiền đồ cũng không, gặp được sự tình gì đều tứ chỉ hướng trong mai rùa co rụt lại đem cái đuôi cũng rút vào đi, lại đem nữ tử ta đẩy đi ra ôm! Đi theo hắn lão cha, cũng sẽ không có tiền đồ! Nhanh đi, nhanh đi!
Cung nữ kia cuống quít đi.
Tân Mục yên lòng, nói:
- Hiền chất thoát khốn, ta cũng coi như chấm dứt một cọc tâm nguyện.
Vũ Đế càng xem hẳn càng ưa thích, cười nói:
- Tên ngốc tỷ phu ngươi kia chưa bao giờ có suy nghĩ thay người như vậy. Lão khốn nạn này nói nhảm đến liền ấp úng, làm việc cũng không lanh lẹ. Chương 1083: Thái Tử Thoát Khốn (2)
Tân Mục nghiêm mặt nói:
- Tỷ tỷ trách oan tỷ phu. Lúc ta đi gặp tỷ phu, tỷ phu còn cho hai ta trăm Ngũ Lôi Hồ, còn phái mấy trăm vị Kiếm Thần tiến đến trợ giúp Duyên Khang đây.
Vũ Đế hồ nghỉ nói:
- Tên ngốc kia rộng rãi như vậy? Lúc hẳn cùng ta sinh hoạt, một tiên đồng hận không thể bẻ thành bốn cánh hoa, sao lại cho ngươi 200 Ngũ Lôi Hồ?
Sắc mặt Tân Mục đỏ lên, nói nhỏ.
- Nguyên bản tỷ phu chỉ muốn cho một hồ lô, còn gạt ta nói tổng cộng chỉ có mười sái cái, thế nên ta nói với hắn tỷ tỷ cho đến hai trăm cái, hắn lúc này mới hào phóng một chút.
Vũ Đế cười đến run rẩy: - Mục đệ mặc dù trung thực, nhưng cũng có thời điểm giảo hoạt. Tên ngốc gặp ta hào phóng như thế, nhất định sẽ cắn răng cho ngươi nhiều như vậy, nhưng trong lòng hơn phân nửa đã máu chảy thành sông. Đệ đệ yên tâm, ngươi tới gặp ta, ta không thể hẹp hòi hơn so với tên ngốc kia.
Có câu nói này cyar nàng, Tân Mục cuối cùng yên lòng:
- Ba trăm Ngũ Lôi Hồ, tạo thành một chi quân đội cũng đầy đủ, chi quân đội này phàm là động thủ, chính là ngũ lôi oanh đỉnh!
Vũ Đế hoàn toàn chính xác sảng khoái hơn Huyền Đế nhiều, cho Tần Mục hai trăm lẻ một mai Ngũ Lôi Hồ, nói:
- Tên ngốc hứa cho ngươi mấy trăm vị Chân Võ Kiếm Thần, ta cũng không thể kém. Khai Hoàng năm đó lại tới đây, học tập bản lãnh của ta, làm trao đổi, mấy Trận Pháp đại sư mạnh nhất dưới trướng hẳn thiết kế Đằng Xà Liên Lũy Trận cho ta, trận này cần ngàn vị Thân Nữ mới có thể thi triển ra, Đế Tọa cường giả bình thường cũng có thể chống lại, tòa trận pháp này, ta đưa ngươi một tòa.
Tân Mục đại hỉ, chân chờ nói:
- Tỷ phu để Kiếm Thần hạ giới giúp ta, thu hồi dòng họ bọn hẳn, trục xuất khỏi Bắc Cực Thiên, nói là miễn cho liên lụy hắn...
Vũ Đế hiểu ý, cười nói:
- Ngươi lo lắng cung nữ ta sẽ ỷ vào huyết mạch Huyền Vũ khi dễ người Duyên Khang? Ngươi yên tâm, ta cũng sẽ an bài như thế.
Tân Mục nhẹ nhàng thở ra, nói chuyện cùng nữ tử thông minh bực này, rất dễ chịu 4.
- Nói đến cũng lạ, ta và Mục đệ lần thứ hai gặp mặt, lúc trước trên quỷ thuyền, là lần thứ nhất ta nhìn thấy đệ đệ, cũng dựa vào trí tuệ đệ đệ mới thoát khỏi quỷ thuyền.
Vũ Đế cười tủm tỉm nói:
- Chu Tước muội tử cũng thường xuyên nhắc tới ngươi. Nàng còn nói, nàng nhìn thấy ngươi tại năm đầu Long Hán, ngươi còn nâng Thiên Minh.
Trong lòng Tân Mục căng thẳng, nhẹ nhàng gật đầu.
- Hiện tại Thập Thiên Tôn chính là Thiên Minh, Mục đệ có biết ngày đó ngươi cử chỉ vô tâm, ảnh hưởng lớn bao nhiêu?
Vũ Đế hình như có ý giống như vô ý.
- Sau khi năm đầu Long Hán, cơ hồ hết thảy đại sự đều có quan hệ cùng Thiên Minh. Ngươi làm một trong nguyên lão cổ xưa nhất Thiên Minh, khi Thiên Minh chỉ loạn, hẳn là ngươi tới làm chủ lực.
- Tỷ tỷ, ngươi cảm thấy ta nếu không có xách hai chữ Thiên Minh, về sau còn sẽ có Thiên Minh sao? Tân Mục hỏi.
Vũ Đế giật mình.
- Vẫn sẽ có Thiên Minh, hoặc không gọi Thiên Minh, có lẽ gọi Địa Minh, U Minh loại hình tên của một tổ chức này. Sở dĩ sẽ hình thành Thiên Minh, nguyên nhân chính không phải tại ta, mà tại Cổ Thần.
Tân Mục cùng nàng sánh vai mà đi, nói khế:
- Nếu như Cổ Thần đối đãi Hậu Thiên sinh linh cùng Bán Thần tốt một chút, như vậy cũng sẽ không có Thiên Minh. Chính bởi vì áp bách quá nặng, để Hậu Thiên sinh linh cùng Bán Thần không có bao nhiêu đường sống, mới có Thiên Minh. Cho dù tương lai ta cùng chư vị Cổ Thần trừ đi Thập Thiên Tôn, nếu như các ngươi hay làm việc như lúc trước, tương lai vẫn sẽ có một cái Thiên Minh khác.
Vũ Đế trầm mặc một lát, nói: - Hiện tại Cổ Thần tốt hơn nhiều nếu so với trước kia, mà bây giờ những Bán Thân kia trong Thiên Đình, không có khác nhau gi với Cổ Thần lúc trước, cũng là để chúng sinh huyết tế. Thiên Minh bất quá là diệt trừ Cổ Thần, chính mình trở thành Cổ Thần mà thôi. Mục đệ, ngươi hẳn suy nghĩ một chút tương lai, như thế nào mới có thể sẽ không trở thành Cổ Thần nghiền ép chúng sinh ăn lông ở lỗ.
Tân Mục giật mình, khom người bái tạ, nói:
- Đa tạ tỷ tỷ nhắc nhở!
Vũ Đế hoàn lễ, nói:
- Ta gặp nhiều triều đại thay đổi, gặp nhiều sinh tử biệt ly, gặp nhiều thế nhân tai nạn, đã thấy nhiều, không khỏi có chút tuyệt vọng, cho rằng đây là một trận đại tuân hoàn. Cải biến tuần hoàn, ta làm không được, ngươi có nhiệt tình bốc đồng, có lẽ ngươi sẽ làm được. Ta không lưu ngươi.
Tân Mục cáo từ rời đi.
Vũ Đế đưa hắn đến bán khuyết Nam Thiên Môn, đưa mắt nhìn hắn đi xa, qua không lâu, cung nữ mang theo U Minh thái tử đến đây, U Minh thái tử hóa thành thân người, quỳ lạy trên mặt đất, khấu tạ Vũ Đế.
- Đứng lên đi.
Vũ Đế đưa tay, nói:
- Mục Thiên Tôn vì để cho ta thả ngươi ra cũng có chút phí hết phiên tâm tư, hắn là Thiên Tôn, ta không thể không nhận chuyện này, cho nên thả ngươi ra. Cha ngươi đánh ngươi chín mươi chín roi bởi vì ngươi lắm miệng, để cho ngươi ghi nhớ thật lâu, ngươi bây giờ hết hạn tù thoát khốn, không thể đơn thuần giống như trước.
U Minh thái tử xưng phải, bò người lên, nói: - Mục Thiên Tôn đâu? Hài nhi còn chưa kịp bái tạ.
Vũ Đế nói:
- Hắn đã rời đi, hẳn là tiến về Tây Cực Thiên tiếp Tây Đế. Ngươi mặc dù thoát khốn, nhưng phạm sai còn đó, Mục Thiên Tôn ân đối với ngươi có, ngươi liền hạ giới đi. Ngươi làm mất Lưu Ly Thanh Thiên Tràng, lúc có kiếp nạn này, chờ đến ngươi tìm về Lưu Ly Thanh Thiên Tràng, lại về Bắc Cực Thiên.
UMinh thái tử lại lần nữa lễ bái.
Vũ Đế thở dài, dìu hắn lên, nói:
- Ngươi dù sao cũng là con của ta, mặc dù lớn lên ngu xuẩn giống cha ngươi kia, mẫu thân vẫn không đành lòng nhìn xem ngươi mạo hiểm mất mạng. Ngươi quá đơn thuần, những năm này nếu như không trấn áp ngươi tại Bắc Cực Thiên, chỉ sợ ngươi ngay cả Long Hán thời đại đầu sống không qua. Duyên Khang thời đại này càng gian nan, ngươi chỉ cần mọc thêm tâm nhãn.
Nàng lấy ra một cái túi da rắn, nói:
- Đây là tự mẫu thân lột da luyện, có thể thu vạn vật, luyện hóa vạn vật, ngươi cầm lấy đi phòng thân. Còn có, đi gặp lão cha ngu xuẩn của ngươi một lần, để hắn cho ngươi một chút đồ vật phòng thân.
U Minh thái tử nghẹn ngào, quay người rời đi.
Đến Huyền Thiên Cung, Huyền Đế nhìn thấy hắn, không khỏi giận dữ, quát mắng:
- Bà nương ngu xuẩn, ngươi thả Minh nhi ra, hắn có thể ở thế giới ngươi lừa ta gạt này sống bao lâu chứ?
UMinh thái tử quỳ lạy nói:
- Phụ Thần, hài nhi biết sai rồi.
Huyền Đế tiến lên, dìu hẳn lên, thở dài:
- Ngươi không có sai, Lưu Ly Thanh Thiên Tràng ném đi mất liền mất, ta còn không đến mức trách phạt ngươi. Sở dĩ phải phạt ngươi là bởi vì năm đó Thiên Đình phân liệt, ngươi là thái tử của ta, tâm tư lại đơn thuần, ai cũng có thể lừa ngươi. Ngươi lại rất thân cận cùng những hồ bằng cẩu hữu như Hạo Thiên Tôn Âm Thiên Tử, bọn hắn ăn tươi nuốt sống, ngươi vào trong tay bọn hắn sớm muộn sẽ chết! Cho nên mới giam ngươi lại! Mẹ ngươi hiện tại thả ngươi, †a cũng không thể tránh được.
Hắn lắc đầu, mang tới một chiếc gương, nói:
- Đây là Bát Quái Kính Khai Hoàng dùng Bát Quái Đồ trên lưng ta luyện chế, ta lại in dấu lên Huyền Vũ văn, ngươi mang theo phòng thân. Ngươi ra Bắc Cực Thiên, nếu như có người gọi ngươi, đừng quay đầu, trực tiếp đi. Ngươi không quay đầu lại, không ai dám hại ngươi. Ngươi quay đầu lại, vạn kiếp bất phục. Nhớ lấy, nhớ lấy!