Mục Thần Ký (Dịch Full)

Chương 1119 - Chương 1156: Vân La Đế Thử Bổ Trứng Cổ Thần (1)

Chương 1156: Vân La Đế Thử Bổ Trứng Cổ Thần (1) Chương 1156: Vân La Đế Thử Bổ Trứng Cổ Thần (1)Chương 1156: Vân La Đế Thử Bổ Trứng Cổ Thần (1)

Tân Mục đi vào Chu Tước Thiên Cung, nhưng mà Nam Đế Chu Tước lại không ở nơi này, Thần Nhân trông coi cửa cung nói:

- Sau khi đại loạn, Nam Đế đi ra ngoài, nói đi bái phỏng bọn người Bắc Đế Đông Đế.

Tân Mục nhíu chặt lông mày, hỏi bút mực giấy nghiên, sau đó viết một phong thư, giao cho Thần Nhân trông coi cửa cung, nói:

- Sau khi Nam Đế trở về, ngươi đem tin này giao cho nàng, liền nói đệ đệ nàng tới qua nơi này, muốn nàng theo lời trên thư mà làm.

Thần Nhân kia đem thư cất kỹ.

Không bao lâu, chuyện Chiêu Dương điện mất trộm bộc phát, Thiên Đế tức giận, mệnh Đại Nhật Tinh Quân suất lĩnh Chu Thiên Tỉnh Đấu phong tỏa Thiên Đình, kiểm tra tất cả mọi người, cho dù Tứ Đế Thiên Cung cũng không buông tha.

Thổ Bá, Thiên Công, Địa Mẫu, Thiên Âm, tỷ muội Đế Hậu, cũng có Thiên Cung ở trong Thiên Đình, nhưng cũng bị Thiên Đế hạ lệnh kiểm tra.

Thiên Đình thiên la địa võng mở ra, trên bầu trời khắp nơi đều từng đạo dày đặc tia sáng nổi lơ lửng, đó là ánh sáng đại đạo pháp tắc hình thành dây xích, dưới loại tình huống này, gần như không ai có khả năng từ Thiên Đình rời đi.

- Không biết có thể đem vật chất quá khứ đưa đến tương lai hay không?

Tần Mục trầm ngâm, căn cứ quy tắc vật chất không đổi, hoàn toàn chính xác có thể đem vật chất quá khứ đưa đến tương lai, bất quá hắn có chút không quá khẳng định. Lúc này, Thiên Binh Thiên Tướng sắp điều tra đến nơi đây, Tân Mục quyết định thật nhanh, tiêu diệt đèn lồng. Sau khi phong ba Thiên Đình lắng lại, lại qua một đoạn thời gian, Nam Đế bái phỏng qua các Cổ Thân Tam Đế khác trở lại Chu Tước Thiên Cung. Thần Nhân trông coi cửa cung đem thư tín đưa lên, cười nói:

- Bệ hạ, thiếu niên mày rậm mắt to dẫn theo đèn lồng đến đây, còn nói là đệ đệ của người, nhắc tới cũng kỳ, hắn lưu lại một phong thư cho người, nhưng mà hắn không có bút mực, lại đòi hỏi Chu Tước cung chúng ta.

- Đệ đệ? Cầm theo đèn lồng?

Nam Đế buồn bực, tiếp nhận thư đi vào trong cung, thầm nghĩ:

- Hai lão hoạt đầu Bắc Đế kia nói không sai, Thiên Đế nguyên bản mệnh lệnh nhị thập bát tú tiếp nhận vị trí chúng ta thống trị Tứ Cực Thiên, bây giờ nhị thập bát tú chết trong tay Thổ Bá, hiện tại Tứ Cực Thiên không có thần chỉ tọa trấn, sớm muộn chắc chắn sẽ sinh loạn. Đến lúc đó, chính là cơ hội Tứ Đế chúng ta trở về Tứ Cực Thiên!-

Nàng ngồi trong tổ chim tại cung Chu Tước, nghê thường màu đỏ đem tổ chim phủ kín, khắp nơi đều hoa mỹ màu son, giống như như hỏa diễm nhảy nhót, để nàng lộ ra dáng vẻ rất trắng nõn.

Nam Đế đem thư để ở một bên, thầm nghĩ:

- Thiên Đế để Cổ Thần Tứ Đế chúng ta chế tạo Thiên Cung, nhìn như muốn tốt cho chúng ta, kì thực đem toàn bộ quyền lực chúng ta tước đoạt, xem chúng ta như tù phạm khốn ở trong Thiên Đình! Muốn rời khỏi nơi này, nhất định phải có một trận biến cố lớn, biến cố càng lớn hơn việc A Sửu Thổ Bá tấn công Thiên Đình!

- Trời cao hoàng đế xa. Chỉ cần về tới Tứ Cực Thiên, ta liền tự do tự tại, không cần lại bị Thiên Đình hạn chế. -

Nàng mặt buôn rười rượi, biến cố càng lớn hơn so với việc A Sửu Thổ Bá đại náo Thiên Cung, từ đâu mà đến?

Sau một lúc lâu, nàng sâu kín thở dài, nhặt lên thư của Tân Mục, đã thấy trên thư có phong ấn, phong ấn là một ấn ký hình thái Chu Tước. Nam Đế Chu Tước kinh ngạc, ấn ký này sinh động như thật, phù văn phía trên vậy mà dùng đều là Chu Tước văn, cho dù đối với nàng cực kỳ thấu hiểu cũng vô pháp tinh thông nhiều Chu Tước đại đạo phù văn như vậy!

Mà người lưu lại phong ấn kia lại hạ bút thành văn, tiện tay liền bố trí xuống một cái Chu Tước phong ấn cực kỳ hoàn chỉnh. Phong ấn này chỉ có nàng mới có thể giải khai, đổi lại những người khác thoáng đụng vào, thư liền sẽ lập tức tự đốt, đốt thành tro bụi! - Người lưu lại thư kia nói là đệ đệ của †a? Chẳng lẽ là?

Nàng mở ra phong ấn, mở thư ra, văn tự trên tờ giấy đột nhiên vọt lên, trên không trung chậm rãi thiêu đốt. Văn tự hóa thành hỏa diễm, hỏa diễm đang không ngừng sắp xếp tổ hợp. Nam Đế Chu Tước nhìn thật lâu, đem thư nội dung xem hết, giấy viết thư trong tay từ lâu hóa thành tro tàn.

- Quả nhiên là Mục Thanh đệ đệ.

Đôi mắt hẹp dài của Nam Đế chớp động, thấp giọng nói:

- Ý tứ hắn nói trong thư là, tương lai ta có họa sát thân, để cho ta sớm chuẩn bị sẵn sàng. Hắn cho ta ra hai kế sách, một cái là liên lạc cùng Nhân tộc Nguyệt Thiên Tôn, đem một cây linh vũ giao cho Nguyệt Thiên Tôn đảm bảo. Một cái là phân ra một hồn, sớm mưu đồ chuyển thế.

Nam Đế nằm nghiêng trong tổ chim, bàn chân mảnh khảnh từ trượt ra khỏi nghê thường màu đỏ chót, suy tư nói:

- Bất quá, Đông Đế lại muốn ta có chỗ phòng bị đối với Mục Thiên Tôn các loại Nhân tộc Thiên Tôn, bởi vì Mục Thiên Tôn giết rất nhiều Cổ Thần, là uy hiếp lớn lao đối với Cổ Thần. Đông Đế nói cũng đúng, Ngũ Diệu Tinh Quân chính là chết tại trong tay Mục Thanh đệ đệ...

Nàng hơi lúng túng một chút, lại ngồi dậy, đi tới đi lui, đột nhiên quyết định:

- Đi trước gặp Nhân tộc Nguyệt Thiên Tôn một lần! Nếu như nhân phẩm không tốt, quả nhiên là tính toán ta, vậy liền cách xa nàng xa, nếu như nhân phẩm thượng giai, vậy liền không ngại kết giao! Ta ngược lại thật nhận ra tiểu nha đầu Lăng Thiên Tôn kia, là, Lăng nha đầu còn cùng bọn người Mục đệ hợp thành Thiên Minh...

Cùng một năm, Vân Thiên Tôn tiến về Thái Hư, đem Thái Sơ Nguyên Thạch giao cho Tạo Vật Chủ nơi đó, nói: - La Tiêu lưu lại một khối bảo thạch, nói là để cho các ngươi chế tạo Hư Không Kiêu cùng Bỉ Ngạn thế giới.

Các Tạo Vật Chủ rất kinh ngạc, nhưng không có hỏi nhiều. Vân Thiên Tôn nhìn xem những Tạo Vật Chủ không có chút tâm cơ này, không khỏi lắc đầu. Các Tạo Vật Chủ muốn ứng chiến Thái Đế xâm lấn sắp đến, chỉ sợ cực kỳ khó khăn.

Hắn lại gặp được Lãng Uyển, vị thiếu nữ Tạo Vật Chủ này trổ mã đến càng mỹ lệ làm rung động lòng người, mỗi lần tiếp xúc đều sẽ để hắn sinh ra tâm tư dị dạng. Trong lòng của hắn sinh ra một cái ý niệm trong đầu, lại không đành lòng để thiếu nữ này đi mạo hiểm. Hắn trở lại Tiêu Hán Thiên Đình, thấy được Lăng Thiên Tôn đang thôi diễn Tạo Hóa Chỉ Đạo, lại chế tạo ra rất nhiều giống loài kỳ quái, trong lòng không khỏi khẽ nhúc nhích, nói:

- Lăng, ngươi có thể tạo hóa ra một con người thực sự sao?

Lăng Thiên Tôn từ trong vô số kinh quyển ngẩng đầu, không hiểu nhìn xem hắn.

- Một thiếu nữ hoàn mỹ.

Vân Thiên Tôn ánh mắt chớp động, nói:

- Ta dẫn ngươi đi gặp nàng.

Xong không lâu, Lăng Thiên Tôn gặp được Lãng Uyển, cũng không nhịn được say mê sự mỹ lệ của thiếu nữ này, khen:

- Tuyết diện đạm mi thiên thượng nữ, phượng tiêu loan sí dục phi khứ. Ngọc sơn kiều thúy bộ vô trần, sở yêu như liễu bất thắng xuân.

- Nữ hài như vậy, nên gọi Tuyệt Vô Trần!-

Lãng Uyển nghe vậy, thẹn thùng khôn xiết. Vân Thiên Tôn hỏi:

- Ngươi có thể dùng Tạo Hóa Chỉ Đạo tạo ra một Tuyệt Vô Trân sao

Lăng Thiên Tôn suy tư một lát, nói:

- Có thể thử một lần, bất quá Tạo Hóa Chi Đạo của ta còn không hoàn mỹ, cần chờ một đoạn thời gian. Chờ ta hoàn thiện Tạo Hóa Chi Đạo, sáng tạo ra một loại Tạo Hóa Thần Khí, liền có thể đem Tuyệt Vô Trần tạo hóa đi ra.

- Cần bao lâu thời gian?-

- Không biết, ngươi chờ là được.

Vân Thiên Tôn đành phải kệ nàng, liền nghĩ tới La Tiêu, thầm nghĩ:

- La Tiêu kia thật là La Tiêu sao? Hay là nói, La Tiêu cũng không phải La Tiêu, mà là người kia...

Trước mắt của hắn không khỏi hiện ra bóng dáng Mục Thanh, lung lay đầu, thấp giọng nói: - Không thể nào là hắn, Lăng nói, hắn chính là một người tương lai. Bất quá, ta rất hy vọng có thể nhìn thấy bóng dáng tương lai này, ta có thật nhiều khát vọng muốn cùng hắn chia sẻ...

Hắn kinh ngạc nhìn các Tạo Vật Chủ rất hư vô lo, không có gì lo lắng, trong lòng yên lặng nói:

- Ta cảm thấy hắn cùng ta là cùng một loại người, vì sao hắn lại là bóng dáng ở tương lai? Thời đại này, không có đạo hữu của ta, đạo hữu duy nhất vì sao lại ở tương...

Hắn có một loại ảo giác, hắn cùng đạo hữu tương lai kia, hai bên cách vô tận tuế nguyệt cùng ủng hộ, lẫn nhau tiến lên, nhưng mà khoảng cách lẫn nhau nhưng lại xa như vậy. Chương 1157: Vân La Đế Thử Bổ Trứng Cổ Thần (2)

Mấy trăm năm sau đó, thái tử Kỳ suất lĩnh Thiên Đình thập vệ tạo phản làm loạn, trong Thiên Đình hỗn loạn tưng bừng, lại có rất nhiều Cổ Thần cũng đi theo tạo phản làm loạn. Lần này họa lên hậu cung, thái tử Kỳ - vị Bán Thân cường đại nhất này có được huyết mạch Đế Hậu cùng Thiên Đế, cũng đã trưởng thành, hắn là nhân vật đáng sợ nhất trong Bán Thần. Chiến lực của hắn sâu không lường được, thậm chí ở trên xa xa so với Lang Hiên Thần Hoàng cùng Tổ Thần Vương.

Hắn tạo thành hỗn loạn cũng không thể coi thường, bởi vì trận phản loạn này không chỉ có Bán Thần cùng Cổ Thần đi theo hắn, đồng dạng cũng có Đế Hậu ở sau lưng của hắn. Khi thái tử Kỳ thi triển ra Quy Khư thần thông, thôn phệ Thiên Đình, cho dù là Cổ Thần cũng theo đó run rẩy. Nhưng mà thái tử Kỳ vẫn bại, ở trước mặt Cổ Thần Thiên Đế không có đi qua một chiêu liền bị trấn áp, thiên địa đem hắn đánh vào chỗ sâu nhất U Đô Ngọc Tỏa quan.

Một thanh âm cao xa thẳng tới U Đô, ngữ khí băng lãnh:

- Kể từ hôm nay, tước đoạt họ của ngươi, chỉ để lại tội ác, kể từ hôm nay, ngươi sẽ vĩnh viễn trầm luân, dày vò ở trong Nghiệp Hỏa! Kể từ hôm nay, ngươi là...

- Tà Vô Kỳ ——

Trận này chiến loạn, Thiên Đình tử thương thảm trọng, tuyệt đối còn phía trên việc A Sửu làm loạn khi trước, thậm chí ngay cả Đế Hậu nương nương cũng bị bởi vậy mà bị đày vào lãnh cung.

Thiên Đình thập vệ cơ hồ toàn bộ bị áp lên Trảm Thần Đài mới xây, Trảm Thần Đài chặt liên tiếp trăm ngày, chém đứt không biết bao nhiêu đầu. Thanh thân đao chém đầu mới xây này hung ác không gì sánh được, hai đạo sát khí bị luyện đến không gì không phá, chém Nguyên Thần diệt nhục thân, như cắt dưa chặt đồ ăn.

Thiên Đế tuyển bạt cường giả các tộc mới, bổ sung Thiên Đình thập vệ, tinh nhuệ các tộc cơ hồ bị tuyển bạt trống không. Lúc trước Thiên Đình thập vệ đều là Bán Thần cường đại, mà bây giờ Thiên Đình thập vệ thì đều là thần chỉ các tộc tu luyện tới Ngọc Kinh cảnh giới.

Thế lực Thiên Đình liền bất tri bất giác chuyển hóa như thế. Trải qua A Sửu Thổ Bá chỉ loạn cùng Tà Vô Kỳ chi loạn, Thiên Đình cũ thế lực đã suy yếu đến điểm đóng băng, thời đại mới, cứ như vậy trong bất tri bất giác đến. Thân Tàng Thiên Cung hệ thống như vậy thay thế huyết thống hệ thống, trở thành chủ lưu trong tất cả chủng tộc Chư Thiên.

Trước đó, huyết thống quyết định địa vị, quyết định lực lượng. Mà hiện tại, tu vi quyết định địa vị, quyết định lực lượng. Cổ Thần có thể thống trị thế gian, dựa vào là huyết thống của bọn họ, mà hai đại sự này trải qua, Thần Tàng Thiên Cung hệ thống toàn diện quật khởi!

Đây là cách mạng Long Hán thời đại, được đầu ngón tay Cổ Thần Thiên Đế như có như không kích thích phía dưới, lặng yên hoàn thành. Lực lượng cản trở Cổ Thần Thiên Đế chính là các Cổ Thần khác, hiện tại, Thiên Đế mượn nhờ Hậu Thiên chủng tộc cùng Bán Thần lực lượng đem những Cổ Thần có công này cùng hậu đại của bọn họ chèn ép xuống tới. Cổ Thần bị suy yếu, mà hắn không có. Sự thống trị của hắn trở nên vững chắc không gì sánh được.

Trên quỷ thuyền, Tân Mục lấy ra quả trứng tròn trộm ra từ trong Chiêu Dương điện kia, cùng Ngụy Tùy Phong cùng nhau nghiên cứu quả trứng tròn này. Ngụy Tùy Phong gõ gõ trứng tròn, bên trong truyền ra thanh âm lại là đạo âm, tựa hồ có người ở bên trong nói chuyện, nhưng mà ngôn ngữ tối nghĩa, để cho người ta khó mà nghe hiểu.

Ngụy Tùy Phong nghiên cứu một lát, lấy các loại thân nhãn thân thông hướng trong trứng nhìn lại, lại nhìn không ra trong trứng tròn rốt cuộc là thứ gì, suy đoán nói:

- Nếu như là Cổ Thần, theo lý mà nói, Cổ Thần đã toàn bộ xuất sinh, không có khả năng lại có Cổ Thần mới, trừ phi là long mạch hoặc là sơn tinh biến thành Tự Nhiên Chi Thần. Chẳng lẽ trong trứng chính là Bán Thần?

Hắn nằm nhoài trên trứng tròn nghe ngóng, bên trong truyền đến đạo âm rất kỳ dị, loại tiếng tim đập kia cũng phi thường kỳ lạ, nghe cực kỳ xa xôi.

- Có thể mở ra hay không?

Ngụy Tùy Phong hỏi. Tân Mục suy tư nói:

- Ta dùng trứng tròn đỡ được công kích của Vân Thiên Tôn cùng Hạo Thiên Tôn, trứng cũng không vỡ. Cảnh giới Vân Thiên Tôn đã là Đế Tọa, Hạo Thiên Tôn mặc dù là Lăng Tiêu, nhưng huyết mạch lực lượng rất mạnh, sắp trưởng thành.

- Ngươi đi thời đại kia, thực lực Vân Thiên Tôn cùng Hạo Thiên Tôn còn chưa đủ mạnh, không bằng hiện tại ta...!

Ngụy Tùy Phong quát tháo một tiếng, đỉnh đầu sáng chói vô số tinh quang, điên cuồng xoay tròn, như một vùng trời!

Trong lòng Tần Mục khẽ nhúc nhích, chiến lực vị đại sư huynh của mình này so với Tiều Phu Thánh Nhân muốn cao minh hơn không biết bao nhiêu lần!

Thiên khung xoay tròn, có Thiên Hà vờn quanh thiên khung vận chuyển, tạo thành dị tượng trong Thiên Hà từ Thiên Đấu treo lơ lửng xuống! Đại Thiên Hà Thiên Đấu!

Đây là dị tượng hậu thế không cách nào nhìn thấy, chỉ ở trong những năm Long Hán cùng càng thêm xa xưa niên đại mới có thể nhìn thấy Huyền Đô toàn cảnh chân chính. Hiển nhiên, Ngụy Tùy Phong năm đó xuyên qua đến Long Hán thời đại trở thành thủ lĩnh Vũ Lâm quân, thấy được Huyền Đô chân chính, tìm hiểu ra công pháp cùng thần thông của mình!

Ngụy Tùy Phong nâng tay phải lên, chỉ thấy lực lượng Đại Thiên Hà Thiên Đấu dung nhập vào trong lòng bàn tay hắn, Ngụy Tùy Phong lấy tay làm đao, dùng sức chém xuống, bổ vào trên trứng tròn. Chiến lực của hắn, hoàn toàn mạnh hơn Vân Thiên Tôn Hạo Thiên Tôn thời đại kia rất nhiều!

Ngụy Tùy Phong đánh xuống một đao này, trứng tròn tỏa sáng hào quang, bỗng nhiên trên quỷ thuyên, vô luận Tân Mục, Ngụy Tùy Phong, hay những tướng sĩ Vũ Lâm quân kia, bên tai đều truyền đến tiếng vang hồng chung đại lữ, giống như thanh âm lúc vũ trụ mở ra bắn ral

Vô số hoa văn đại đạo hoa mỹ từ trong trứng tròn bay ra, để quỷ thuyền như ngâm trong quang mang nồng đậm đạo văn!

Trong nháy mắt này, Tân Mục cùng Ngụy Tùy Phong vậy mà cảm giác được quỷ thuyền thoát khỏi trạng thái vật chất không đổi, lâm vào trong một loại trạng thái Âm Dương hợp nhất, hữu hình vô chất, cuồn cuộn mịt mờ. Cùng lúc đó, các loại đạo âm phức tạp vang lên, to điếc tai, phảng phất như ngàn vạn Cổ Thần đồng thời niệm tụng đạo ngữ, lại như chúng sinh đang kêu gọi cùng một cái danh tự, quỷ dị mà thần thánh!

Rất nhanh, những đạo âm hùng vĩ kia biến mất, hoa văn đại đạo phi tốc thu nhập trong trứng tròn, quỷ thuyền lại lân nữa tiến vào trong trạng thái vật chất không đổi.

Khóe mắt Ngụy Tùy Phong run lên, tay phải rũ xuống, bàn tay không ngừng run rẩy.

- Nát?

Ánh mắt Tân Mục rơi vào trên trứng tròn đạo văn bốn phía dần dần tiêu tán, sắc mặt ngưng trọng, cũng không quay đầu lại hỏi.

-Ừm.

Cái trán Ngụy Tùy Phong đau ra mồ hôi lạnh, nói:

- Đầu ngón tay gãy mất ba cây, xương ngón út nát. Quả trứng này, quá cứng!.
Bình Luận (0)
Comment