Mục Thần Ký (Dịch Full)

Chương 1312 - Chương 1357: Sóng Phá Vỡ

Chương 1357: Sóng phá vỡ Chương 1357: Sóng phá vỡChương 1357: Sóng phá vỡ

Tân Mục bưng trà, cũng đặt ở bên môi nhẹ nhàng thổi trà, khẽ cười nói:

- Ta đã làm sóng ở Thiên Đình nhiều năm như vậy mà không chết, chẳng lẽ đi tới Đạo Môn nho nhỏ này của ngươi còn có thể chết được hay sao?

Lâm Hiên Đạo Chủ uống một hơi cạn sạch, Tần Mục cũng uống một hơi cạn sạch nước trà, hai người đồng thời đặt ly trà xuống, ly trà lún sâu vào trong bàn đá, mặt ly ngang bằng với bàn đá.

Đây là thần thông Tạo Hoát!

Hai người bọn họ đồng thời thi triển thần thông Tạo Hoá, thay đổi kết cấu vật chất bàn đá và ly trà, khiến ly trà và bàn đá hợp thành một khối!

Nơi xa xa, mấy đạo nhân dáo dác nhìn quanh, thì thâm với nhau, nghị luận xôn xao. - Đạo chủ vẫn luôn vân đạm phong khinh, trời cao mây xa, mặc dù trẻ tuổi, nhưng tu vi sâu không lường được, một vẻ lãnh đạm giống như nhàn vân dã hạc. Từ sau khi Đạo Tổ đến đây, đạo chủ lại càng thêm sâu không lường được, thực lực tu vi như nước mênh mông, như vực sâu rộng.

Một vị đạo nhân trẻ tuổi buồn bực nói:

- Vì sao hôm nay lại tức giận?

Đạo nhân lớn tuổi bên cạnh cười nói:

- Đó là do ngươi không biết người tới là ai. Vị khách nhân này là Mục Thiên Tôn nổi danh lừng lẫy, nhân vật gieo họa thiên hạ. Năm đó đạo chủ cũng từng chịu không ít thiệt thòi trong tay hắn!

Đạo nhân trẻ tuổi khó hiểu nói:

- Mục Thiên Tôn? Sao Thiên Tôn lại dính díu tới đạo chủ chứ? Hơn nữa sao mà khiến đạo chủ ngồi không yên, nổi giận đùng đùng thế? - Chuyện này là ngươi có điều chưa biết rồi. Đời trước bọn họ cực kì xấu xa, năm đó Mục Thiên Tôn được xưng là Tân giáo chủ, là một đại ma đầu, là giáo chủ Thiên Ma, đạo chủ lần đầu tiên gặp phải thất bại chính là thua ở trong tay hắn, bị hắn phá Đạo Kiếm.

Những đạo nhân khác mồm năm miệng mười, bóc sạch sành sanh nội tình của Lâm Hiên Đạo chủ, nói:

- Ngoại trừ Vương Tiên Nhân của Tiểu Ngọc Kinh, Hư Sinh Hoa của Tây Thổ, Triết Hoa Lê của Trung Thổ, Như Lai của núi Tu Di ra, quả thật người có thể đánh đồng với đạo chủ trên đời này không nhiều. Còn có kẻ tên là Tê Cửu Nghỉ kia cũng rất lợi hại, chẳng qua gần đây hắn không thường xuyên lui tới. Nhưng mà người đạo chủ muốn đánh nhất vẫn là vị Mục Thiên Tôn này. Hiện nay hắn đưa mình tới cửa, chắc chắn phải quyết đấu một trận! Trước bàn đá, Tân Mục gảy ly trà, ly trà kia xoay từ trong bàn đá ra ngoài, mặt bàn không tổn hại chút nào, thản nhiên nói:

- Lâu lắm không đánh các ngươi, xem ra các ngươi đã tự coi mình thành hùng bá thể hết rồi.

Lâm Hiên Đạo Chủ cũng gảy ly trà, thản nhiên nói:

- Là hùng hay thư, trong lòng giáo chủ không tự tính được sao?

Ly trà của hắn cũng nổi lên, trên bàn đá không để lại bất cứ dấu vết gì.

- Mấy năm nay ta dùng thuật số vi mô dựng lại phù văn đại đạo của Thần Thánh chư thiên, hơn nữa học được đại thuật số vĩ mô từ phía Đạo Tổ, trên trình độ thuật số, ngươi và ta là khác nhau một trời một vực. Ta là mây, ngươi là bùn.

Lâm Hiên Đạo Chủ rút kiếm, keng một tiếng cắm ở trên bàn đá, mỉm cười nói: - Khai Hoàng cũng đã từng đến Đạo Môn truyền thụ kiếm đạo cho ta, giúp cho ta hiểu biết được ảo diệu cuối cùng của đạo cảnh. Trưởng thôn cũng đã từng đến đây, trong lời nói rất thất vọng về ngươi, nhưng lại ca ngợi không dứt với ta. Bọn họ cho rằng ngươi đã què, con đường của ngươi đã lệch.

Tần Mục nhìn chằm chằm kiếm của hắn, vung tay rút kiếm, cắm kiếm gãy của mình ở trên mặt bàn, lạnh lùng cười nói:

- Kẻ què không phải là ta, mà là trưởng thôn và Khai Hoàng mới đúng! Ta mới là chính đạo! Hai người què bọn họ đều đã từng bị ta đánh!

Hai mắt Lâm Hiên Đạo Chủ sáng lên, khí tức lại càng thêm nội liễm:

- Tà ma ngoại đạo đều nói như vậy, đã nhiều năm như vậy qua đi, ngươi vẫn không thay đổi chút nào!

Tân Mục cười ha ha nói: - Không đánh ngươi một trận, ngươi còn cho rằng ngươi thật sự mạnh mẽ. Ngươi cho rằng ngươi có thể đoạt được khí vận Bá Thể của ta ư?

Lâm Hiên Đạo Chủ đứng dậy, áo đạo sĩ bay phất phới như muốn cưỡi gió bay đi:

- Nói nhiều vô ích, là hùng hay thư thì nhìn bản lĩnh thật sự!

Tân Mục đứng dậy, thong thả nói:

- Các ngươi đã quá xem thường ta rồi, cho dù các ngươi kế tục biến pháp Diên Khang, nhưng ta cũng không kém. Luận tu vi, vẫn là ta mạnh nhất, luận kiếm đạo, ta vẫn là mạnh nhất, luận chiến lực, mạnh nhất vẫn là ta. Luận thuật số, ta vẫn là người đứng ở trên đỉnh cao.

Ống tay áo của Lâm Hiên Đạo Chủ chợt cuốn lại, kiếm quang nổi lên đầy rời, nhưng mà một giây sau kiếm quang đã biến mất. Thay vào đó là vũ trụ sao rộng lớn, từng ngôi sao giống như xuất hiện trong Đạo Môn nhỏ bé, hiện ra vẻ đẹp bao la hùng vĩI

Sắc mặt Tân Mục khẽ thay đổi, trong lòng hoài nghỉ:

- Hình như thuật số ta thật sự vẫn không thể xưng là người mạnh nhất...

Thuật số vĩ mô và đại thuật số vi mô của Lâm Hiên Đạo Chủ đều đã đạt đến cấp độ đạo rồi!

Kiếm pháp của hắn kết hợp hoàn mỹ với vi mô và vĩ mô, thậm chí ngay cả các loại đại đạo khác nhau cũng giải cấu trúc bằng thuật số, biến hoá của thuật số tạo thành biến hoá của đạo.

Tiếp đó lại tạo thành biến hoá kiếm đạo của hắn.

Trên thuật số, Tân Mục tự cảm thấy cách hắn rất xa. Mà kiếm đạo của Lâm Hiên, ngoại trừ đạo kiếm của đạo chủ ra, vẫn còn bóng dáng của Khai Hoàng và trưởng thôn.

Khai Hoàng và trưởng thôn đều là sự tồn tại luyện thành kiếm vực, trình độ về kiếm đạo cực cao, vốn dĩ thiên phú về kiếm đạo của Lâm Hiên Đạo Chủ cũng cực kỳ cao, có được chỉ dạy của hai đại cao thủ kiếm đạo, thành tựu kiếm đạo của hắn cũng đạt đến trình độ khiến người ta trợn mắt!

Nhưng không biết Lâm Hiên Đạo Chủ có học được hai mươi thức kiếm hay không.
Bình Luận (0)
Comment