Chương 1389: Khi Tân Mục trở nên quỷ dị (2)
Chương 1389: Khi Tân Mục trở nên quỷ dị (2)Chương 1389: Khi Tân Mục trở nên quỷ dị (2)
Bên trong Thần Tàng, Thiên Hà chuyển hướng xuyên qua tòa Thiên Cung mới này.
Đạo vận của tòa Thiên Cung này càng lúc càng mạnh, dần dần có thể so sánh với Thiên Cung Đại La Thân Thức, thậm chí còn cường đại hơn Thiên Cung Đại La Thân Thức!
Bên trong U Đô Thái Hư, những con quỷ đói và linh hồn Hắc Sa như bị hắn thu hút, không ngừng tụ tập xung quanh hắn, càng lúc càng nhiều, nhưng lại không dám tiếp cận.
Vòi rồng màu đen gầm thét càng ngày càng nhiều, không ngừng xoay tròn xung quanh hắn, cuốn những con quỷ đói kia lên. Vòi rồng đen đan xen vào rồi nuốt chứng lẫn nhau, càng lúc càng lớn. Từ xa nhìn lại, hơn một trăm vòi rồng đen kịt cuồn cuộn ngút trời, to lớn không gì sánh được, điên cuồng xoay quanh một chỗ, cực kì khủng bố.
Hồ Mộng Điệp mang theo mấy vị thần tướng vừa mới đặt chân tới nơi này đã nhìn thấy những vòi rồng hắc ám kia, không khỏi cau mày.
Uy lực của vòi rồng đen vô cùng đáng sợ, bốn phía sấm sét vang dội chiếu sáng lên cảnh tượng trong vòi rồng. Bên trong vòi rồng không biết có bao nhiêu con quỷ đói bị cuồng phong cuốn lên mà khoa tay múa chân.
- Mục Thiên Tôn kia đang ở gần đây, chẳng lẽ hắn phát giác được chúng ta tới, cho nên trốn vào trong hiểm cảnh này sao?
Mấy vị thần tướng dưới trướng Hồ Mộng Điệp mở thần nhãn của mình nhìn về phía bóng tối kia, nhưng không nhìn rõ, ánh mắt của bọn họ chỉ có thể nhìn phía vòng ngoài của bóng tối, nhưng mà bên trong lại có cảnh tượng kỳ dị chặn tầm mắt của bọn họ lại.
Tu vi của Hồ Mộng Điệp là cao nhất, là cảnh giới Lăng Tiêu, thân nhãn mở ra, nhìn về phía bóng tối, trong lòng không khỏi nhảy dựng.
Trong bóng tối, từng thế giới giống như bong bóng nở rộ về phía bên ngoài, sau đó vỡ ra và nổ tung, dập tắt, thế giới tiếp theo lại sinh ra, cực kỳ quỷ dị.
Ngay cả nàng cũng không biết bên trong đó có thứ khủng khiếp gì.
Hồ Mộng Điệp nhẹ nhàng phất tay, mấy vị thần tướng ôm lấy nàng vội vã chạy về chỗ bóng tối kia.
Không mất nhiều thời gian, bọn họ đã bước vào bên trong bóng tối, mấy vị thần tướng kia đã phóng ra nguyên thân của mình, một vùng thần quang tỏa sáng, bọn họ phóng nguyên thân của mình trong Thành Ngọc Kinh, hoặc là trước Bảo Điện Lăng Tiêu, trấn áp bóng tối.
Nhưng mà bóng tối ở đây quá mạnh, Hắc Sa vẫn chậm rãi chuyển động, trước mắt bọn họ là một khung cảnh mù mịt, khó có thể nhìn rõ phía trước đang xảy ra chuyện gì.
Bọn họ đi trong bóng tối rất lâu, đột nhiên áp lực nhẹ đi giống như vừa xuyên qua bọt khí, trước mắt chỉ nhìn thấy ánh sáng chói lọi.
Đám người Hồ Mộng Điệp nhìn xung quanh, chỉ thấy thế giới non nước hữu tình, nhật nguyệt sáng soi. Thế giới này không lớn, nhưng mà điều kỳ lại là một chùm ánh sáng rực rỡ hình tròn không ngừng ầm ầm lao hết từ đầu này của thế giới đến điểm cuối của thế giới.
Bọn họ tiếp tục tiến lên, đột nhiên dâm phải một bộ hài cốt.
Hồ Mộng Điệp quay đầu nhìn, không biết bộ hài cốt kia đã chết được bao lâu, cả đám người liếc nhau, nói một tiếng cẩn thận.
Ngay lập tức, bọn họ nhìn thấy cảnh tượng phía trước, không khỏi kinh ngạc.
Xương trắng ở phía trước chất cao thành núi, rất nhiều người không biết đến từ nơi nào đẩy những thi thể từ trên núi xuống, những thi thể lăn vài vòng xuống thì máu thịt tan rã, biến thành một bộ xương trắng hếu. Trong lòng mọi người kinh hoàng, Hồ Mộng Điệp nhìn những thi thể mới bị ném xuống kia thì nhìn thấy dáng vẻ của Tần Mục!
- Mục Thiên Tôn chết rồi?
Nàng hơi bối rối, nhìn thấy những người vứt thi thể xuống kia mà giật mình, những người kia cũng là Tân Mục! - Mọi người cẩn thận, nơi này cực kỳ quỷ dị!
Nàng vừa nói ra, đột nhiên lại có một chùm ánh sáng lướt qua bao phủ cả bầu trời từ phía trên đến bên cạnh.
- Quỷ dị?
Một vị thần tướng bên cạnh nàng nói:
- Chư thiên vạn giới ai ai cũng biết Minh Đô chúng ta là quỷ dị nhất mà? Thần thông Minh Đô của chúng ta đã tạo ra vô số hiện tượng quỷ dị khắp chư thiên vạn giới, chúng ta còn sợ những quỷ dị ở nơi này hay sao?
Hồ Mộng Điệp hơi nhíu mày, nói:
- Cẩn thận là trên hết. Chúng ta...
Nàng nói không ra lời, ngơ ngác nhìn một vị thần tướng bên người, khuôn mặt vị thần tướng kia méo mó, bên trong đang biến đổi, tựa như bên dưới mặt hắn còn có một khuôn mặt khác, gương mặt kia đang nỗ lực thoát ra khỏi bộ mặt của hắn, dẫn đến hai gương mặt khác nhau đang tranh đoạt cơ thể này!
Mà dường như Thần Nhân cảnh giới Ngọc Kinh kia vẫn chưa nhận ra, hắn còn đang quan sát và đánh giá xung quanh.
Không chỉ vậy, thậm chí Hồ Mộng Điệp còn nhìn thấy diện mạo của nguyên thần bên trong Thiên Cung cũng đang biến đổi!
Đột nhiên nguyên thần của Thần Nhân cảnh giới Ngọc Kinh biến thành khuôn mặt của Tần Mục, cơ thể và khuôn mặt của hắn cũng biến đổi thành Tần Mục.
- Các ngươi là ai?
Tên Thần Nhân nhìn bọn họ, cười nói:
- Vì sao chạy đến giấc mộng của ta? À phải rồi, các ngươi là người do Âm Thiên Tử phái tới lấy tính mạng của ta.
Hồ Mộng Điệp rùng mình, Thân Nhân kia lập tức ra tay, đánh về phía họ.
Tuy rằng bọn họ bị đánh không kịp trở tay, nhưng dù sao người đông thế mạnh, cùng nhau liên thủ diệt trừ Thân Nhân kia.
Hồ Mộng Điệp nghiêm nghị nói:
- Là Mục Thiên Tôn tạo ra cái nơi quỷ dị này, tất cả mọi người xốc lại tinh thần cho ta, giữ vững đạo tâm, tuyệt đối không thể xem thường!
Đám người Hồ Mộng Điệp xếp thành vòng tròn, liên tục di chuyển, theo dõi lẫn nhau, đồng thời chống lại những kẻ địch bên ngoài, đi đến điểm cuối của thế giới quỷ dị này.
Nơi đó phát ra ánh sáng chói lòa. Đó là ngọn nguồn của ánh sáng ấy, nơi đó có rất nhiều Tân Mục đang bay tới, ném thi thể của mình vào thế giới này.