Chương 1414: Dây đàn của Nguyệt Thiên Tôn
Chương 1414: Dây đàn của Nguyệt Thiên TônChương 1414: Dây đàn của Nguyệt Thiên Tôn
Phần mạnh mẽ nhất trong huyết mạch của họ là Tiên Thiên Nhất Khí của Thiên Đế, Tiên Thiên Nhất Khí là nguồn gốc của vạn đạo trên thế gian, đó là thứ một sinh hai, hai sinh ba, ba sinh vạn vật.
Mà đại đạo Quy Khư của Nguyên Mẫu phu nhân là điểm kết thúc của tất cả mọi thứ, nuốt chửng Tinh Không, nuốt chửng vạn đạo, cuối cùng hòa làm một!
Thần Khí Ngự Thiên Tôn giơ tay lên, đó chính là thần thông của Tiên Thiên Nhất Khi.
Tân Mục đã từng nhìn thấy loại thần thông vạn đạo hội tụ này trong trận chiến giữa Khai Hoàng và Hạo Thiên Tôn, cho dù là Khai Hoàng cũng chỉ có thể đâm thủng bàn tay của hắn, sau đó lập tức bị hắn đánh vào lĩnh vực kiếm đạo. Loại thần thông này được gọi là Vạn Đạo Thiên Luân!
Mặc dù đám người Tân Mục cách nơi va chạm rất xa, nhưng đối với thần thông của Hạo Thiên Tôn và Thái Đế mà nói, thật ra khoảng cách rất gần, dư âm thần thông của họ, đừng nói Tần Mục, cho dù là Bạch Ngọc Quỳnh cũng không chịu nổi.
Ngay khoảnh khắc hắn cầm đèn lồng lùi lại phía sau, Thái Đế va chạm với Thần Khí Ngự Thiên Tôn, gần như cùng lúc đó, đột nhiên một bóng người nhỏ bé xuất hiện sau đầu Thái Đế.
Hạo Thiên Tôn!
Vậy mà Hạo Thiên Tôn lại xuất hiện sau lưng Thái Đế, thần thông bùng nổ, những gì hắn phát huy không phải là thần thông của Tiên Thiên Nhất Khí mà là thần thông Quy Khư, giống như Vạn Đạo Thiên Luân chuyển động ngược chiều, một sinh vạn đến vạn quy về một! Thân Khí Ngự Thiên Tôn và thần thông của hẳn một trước một sau tạo thành một chiếc lông giam, đưa Thái Đế đặt vào trong lồng!
Sắc mặt Tân Mục ngưng trọng:
- Hạo Thiên Tôn đã không còn là Hạo Thiên Tôn ở trên Dao Trì trăm vạn năm trước đó nữa...
Hai tồn tại vô cùng lớn va chạm nhau, nhưng lại không có bất kỳ âm thanh nào phát ra từ Hư Không, chẳng những không có âm thanh, thậm chí ngay cả dao động cũng không có.
Tân Mục càng thêm căng thẳng, cầm đèn lồng nhanh chóng lui ra ngoài.
Đột nhiên trong Hư Không truyền đến rung động nhỏ bé, trường bào của Tân Mục bay bay trước mặt hẳn trong nháy mắt rung lên không biết bao nhiêu lần, trở thành bột mịn! Chấn động này được truyền đi với tốc độ vô cùng nhanh, cho dù có đèn lồng của Nguyệt Thiên Tôn, rung động cũng nhanh chóng bắt kịp hắn.
Tân Mục nhanh chóng lui ra ngoài, bất ngờ gặp phải một tên tâm ma lang thang trong Hư Không.
Tâm ma đó chính là tội ác trong lòng người hoá thành, tính tình hung ác, nhưng lại thần thông quảng đại, nhìn thấy hắn không khỏi vui mừng khôn xiết, lập tức lao đến nuốt chửng hắn.
Sau đó, đột nhiên tâm ma vỡ tan, nổ tung như bị tan thành bụi mịn vô cùng nhỏ bét
- Muốn xem trận đấu này không hề dễ dàng!
Tân Mục cầm đèn lồng thu nhỏ không gian, đột nhiên giọng nói của Bạch Ngọc Quỳnh truyền đến: - Bảo vật của Nguyệt sư không phải dùng như vậy.
Trong lòng Tân Mục hơi chấn động, trầm giọng nói:
- Bạch Thiên Sư, ngươi khống chế đèn lồng.
Bạch Ngọc Quỳnh bay ra từ trong đèn lồng. Nàng vươn bàn tay trắng nõn tiếp nhận chiếc đèn lồng, vận chuyển pháp lực, một luồng ánh sáng nhỏ từ trong đèn phát ra, không gian xung quanh họ đột nhiên trở nên vô cùng nhỏ bé giống như có một sợi dây đàn vô hình.
Dư âm của vụ va chạm giữa Thái Đế và thần thông Hạo Thiên Tôm dồn dập, chấn động vô cùng đáng sợ kích thích sợi dây ánh sáng này như thể một bàn tay vô hình đang tuốt sợi dây.
Tân Mục và đám người Lam Ngự Điền trong dây đàn đều nghe thấy tiếng đàn du dương. Chấn động khi Thái Đế va chạm với thân thông Hạo Thiên Tôn vô cùng phức tạp, nhưng vừa truyền đến dây đàn lại tấu lên một khúc mở đầu đại đạo.
Mặc dù Tần Mục rất quen thuộc với Nguyệt Thiên Tôn, nhưng lại rất hiếm khi thấy nàng thi triển thần thông, lúc nào Tần Mục cũng bỡ ngỡ bởi thần thông của Nguyệt Thiên Tôn.
Trên thực tế, hắn đã quay ngược về quá khứ, mặc dù đã tiếp xúc với Nguyệt Thiên Tôn rất nhiều lần, mỗi lần đều gặp phải Nguyệt Thiên Tôn hoặc là những người bên cạnh Nguyệt Thiên Tôn, nhưng Tần Mục cũng có thể nhìn ra được, Nguyệt Thiên Tôn ở mọi thời đại, cho dù là Long Hán sơ kỳ trung kỳ hay hậu kỳ, hoặc là thời đại Thượng Hoàng sau đó, Nguyệt Thiên Tôn đều làm nền.
Làm nền cho Vân Thiên Tôn, làm nền cho Lăng Thiên Tôn.
Nàng rất hiếm khi dẫn đầu sự thay đổi của thời đại, nàng luôn giống như em gái nhỏ của Vân Thiên Tôn, em gái nhỏ của Lăng Thiên Tôn, ánh sáng của nàng luôn bị họ che đậy, ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung vào trên người của Vân Thiên Tôn hoặc Lăng Thiên Tôn.
Tuy nhiên Nguyệt Thiên Tôn không phải là một nhân vật nhỏ nhặt không đáng kể, trái lại, nhờ có sự giúp đỡ của nàng, có sự chịu khó làm việc từ đầu đến cuối của nàng, Thiên Đình Tiêu Hán và Thiên Đình Thượng Hoàng của sau này mới có thể huy hoàng như vậy.
Tần Mục đã từng nhìn thấy đàn của nàng, cũng đã từng nhìn thấy đàn của đệ tử Xích Đế Tư Hạ Du của nàng, từng nghe tiếng đàn tấu của họ, rất hay.
Hắn chưa từng nghĩ đến việc Nguyệt Thiên Tôn gảy đàn không chỉ đơn thuần là gảy âm luật, mãi cho đến khi Bạch Ngọc Quỳnh biến ánh sáng thành dây đàn, hắn mới nhìn ra thần thông quảng đại của Nguyệt Thiên Tôn, thân thông của nàng không thể tượng tượng nổi.
Âm luật của nàng không phải là âm luật đơn giản, mà là dây đàn của đạo, chạm vào dây này sẽ tấu ra được một chương nhạc tuyệt vời.
Quả thật thần thông của Thái Đế và Hạo Thiên Tôn rất mạnh mẽ và tuyệt diệu, nó chứa đựng sự học hỏi và lĩnh hội suốt đời của họ, chứa đựng đạo của họ, nhưng hiện tại, Tân Mục lại bị thu hút bởi âm luật tuyệt vời phát ra từ dây đàn này, dường như đây mới là thứ tuyệt vời nhất.
Hắn nghe đến say mê, âm luật được chơi bởi dây đàn này không chỉ đơn giản là đạo Không Gian của Nguyệt Thiên Tôn, mà là mượn đạo Không Gian để tấu lên đạo của Hạo Thiên Tôn và Thái Đế.
- Thứ ẩn chứa trong Đạo Thái Thốc Luật này là đạo luật của Tiên Thiên Nhất Khí, cảm ngộ ra đạo vận của Tiên Thiên Nhất Khí từ trong đạo luật.