Chương 1417: Kẻ thống trị ngày trước
Chương 1417: Kẻ thống trị ngày trướcChương 1417: Kẻ thống trị ngày trước
Tân Mục không nhịn được mà kinh ngạc cảm thán, trạng thái hiện tại của Thái Đế còn chưa phải là trạng thái mạnh nhất của hắn, nếu như hắn đạt đến mạnh nhất thì còn cần phải có Nguyên Thạch Thái Sơ hoàn chỉnh ở ấn đường!
Không chỉ như vậy, hắn vẫn cần phải thu hồi pháp lực và thân thức của Tường Thiên Tôn!
Khi đó, hắn mới là Thái Đế hoàn chỉnh!
Dưới tình cảnh trên có thần thức Đại La Thiên, loại hình thái Thái Đế này tuyệt đối là sự tồn tại đáng sợ nhất trên thế giới từ xưa đến nay!
Bây giờ cuối cùng Tân Mục đã hiểu rõ tại sao Tạo Vật Chủ thống trị Cổ Thần, nô dịch Cổ Thần, chắc chắn đây không phải nói suông.
Chính các Tạo Vật Chủ thời đại Thái Cổ đã bồi dưỡng quái vật mạnh mẽ như Thái Đế.
Bọn họ có thể tạo ra một Thái Đế, cũng có thể tạo ra Thái Đế thứ hai, Thái Đế thứ ba, nô dịch Cổ Thần không phải là một câu nói suông.
- Có điều đạo Thần Thức đến từ đạo Thái Sơ tồn tại mặt hạn chế cực lớn, đó chính là thần thông Vật Chất Bất Dịch của Lăng Thiên Tôn.
Sắc mặt Tần Mục cổ quái, dưới sự ánh hưởng của thần thông Bất Dịch, Thái Đế hoàn toàn không hình dung ra được bất kì đồ vật nào, không hình dung ra được bất kì đại đạo nào, bị áp chế gắt gao, không có chút cơ hội phản kháng nào!
Dưới uy năng của thân thông Bất Dịch hoàn chỉnh, hắn thậm chí ngay cả cơ hội ra tay cũng không có thì đã bị thân thông Bất Dịch khóa chặt hoàn toàn.
So sánh với Tiên Thiên Nhất Khí, đạo Thần Thức tồn tại bất lợi rất lớn.
Tiên Thiên Nhất Khí cũng đến từ đạo Thái Sơ, nhưng khi đối mặt với thân thông Bất Dịch lại có thể phản kháng, thậm chí đánh chết chủ nhân của thần thông.
- Có lẽ đây cũng là nguyên nhân nguyên thần chuyển thế Minh Phương Vũ của Thái Đế có thể điều khiển thân thể Thái Sơ giết chết Lăng Thiên Tôn.
Trong lòng hắn thầm nghĩ.
Đột nhiên hắn cảm nhận được bên cạnh truyền đến một đạo vận khó hiểu, vội vàng quay đầu lại nhìn, chỉ thấy Lam Ngự Điền đang nghe đạo vận truyền đến trong tiết tấu đàn, bất tri bất giác rơi vào trong ngộ đạo!
Tần Mục sửng sốt, mặc dù hắn có vỏ trứng của Thiên Đế, mặc dù đã có trình độ không tâm thường trên Tiên Thiên Nhất Khí và đại đạo Thần Thức, thậm chí có cả cảm ngộ thân thức mà Tiên Linh Tạo Vật Chủ của các triều đại Tiên Linh Giới Thái Hư truyền thụ, nhưng hắn cũng không thể vừa nghe thấy tiếng đàn đã rơi vào trong ngộ đạo.
Mà đây là lần đầu tiên Lam Ngự Điền tiếp xúc với đạo Thần Thức và Tiên Thiên Nhất Khí, thế nhưng khi nghe tiếng đàn nhịp nhàng thì lập tức rơi vào ngộ đạo, tư chất này không khỏi cũng quá nghịch thiên!
Tân Mục thoáng trầm ngâm, đột nhiên nhập đạo trong mộng, từng mộng cảnh tản phát ra trong dây đàn ánh sáng, vô số Tân Mục nhỏ bé siêng năng chịu khó lại đều đang lắng nghe âm thanh tiết tấu đàn, lĩnh hội huyền diệu trong đó.
Mặc dù về thiên tư và thiên phú thì hẳn còn kém xa Lam Ngự Điền, nhưng mà về trình độ thuật số thì Lam Ngự Điền không cao bằng hắn, hơn nữa cũng không bằng hắn về tâm học phật pháp của Đại Phạn Thiên Vương Phật.
Vì vậy hắn có thể nhập đạo lĩnh hội trong mộng mà Lam Ngự Điền lại không thể, đây chính là đường tắt của hắn, người khác cực kỳ ngưỡng mộ.
Cơ thể hắn đi vào giấc ngủ, nguyên thần thì vẫn mở mắt. Hắn dùng nguyên thần đi xem trận đấu giữa Thái Đế và Hạo Thiên Tôn, nghiền ngẫm thần thông tồn tại của hai đại tuyệt đỉnh này, một mũi tên trúng hai đích.
Bạch Ngọc Quỳnh lại liếc nhìn hai người, hé mở miệng, nói không ra lời.
Một lúc sau, nàng khẽ thở dài một hơi.
- Ta dựa vào kinh nghiệm hai trăm năm mới giành được địa vị hiện tại, mà thiên phú và sự thông minh của Tần Mục và Lam đệ lại là bẩm sinh, bọn họ một người dựa vào công pháp thân thông đến suy diễn, một người trực tiếp nhập đạo. Người so với người...
Nàng lắc đầu, mặc dù nàng cũng có thể nghe được rất nhiều thứ thần kì của đại đạo từ trong tiết tấu đàn, nhưng mà muốn lĩnh ngộ thấu đáo lại cần phải tiêu tốn không biết bao nhiêu thời gian.
So sánh mà nói, trí tuệ và thủ đoạn của nàng không bằng Tân Mục, thiên tư thiên phú cũng cách xa vạn dặm so với Ngự Thiên Tôn.
- Cần cù bù thông minh!
Nàng nhìn những Tần Mục nhỏ bé siêng năng cần cù giống như ong mật trong mộng cảnh của Tần Mục, buồn bực rên rỉ một tiếng:
- Nhưng mình cũng không siêng năng cần củ như người ta... Nếu như ta thức tỉnh thân hồn Nam Đế thì sao? Nếu như ta biến thành Nam Đế thì sao... Nàng đột nhiên rùng mình một cái, vội vàng vứt bỏ đi ý nghĩ đáng sợ này.
Ở nơi xa, uy năng của Thần Khí Ngự Thiên Tôn cũng bị Hạo Thiên Tôn kích phát đến cực hạn. Thần Khí to lớn này cũng giống như Thái Đế, trong các lỗ ở thân thể giống như đang có từng Thần Chỉ cổ xưa đang ở, khống chế vạn đạo thiên hạ, chiến lực ngập trời.
Tuy nhiên so với Thái Đế thì Thần Khí Ngự Thiên Tôn vẫn kém hơn một bậc.
Về thể xác, Thần Khí Ngự Thiên Tôn không sánh bằng Thái Đế, thể xác của hắn được tạo thành từ đạo Tạo Hoá rồi sinh ra, mặc dù hắn có đại đạo tăng cường, nhưng Thái Đế cũng có đạo đạo tăng cường, hơn nữa có Tạo Vật Chủ của thời đại Thái Cổ ngày đêm tế luyện tế tự.
Về nguyên khí, nguyên khí của Thần Khí Ngự Thiên Tôn vượt qua Thái Đế rất nhiều, nhưng tu vi của Thái Đế là thân thức, thần thức của hắn đã mạnh mẽ đến trình độ có thể lạc ấn nơi cao nhất Hư Không!
Nếu như xét về nguyên khí, Thần Khí Ngự Thiên Tôn cũng chưa từng đạt đến bước này.
Dưới công kích của Thái Đế, Thần Khí Ngự Thiên Tôn liên tục lui về sau, bị đánh đến da tróc thịt bong, hoa văn đại đạo trên người vỡ nát, đạo quang Cổ Thần trong các lỗ trong cơ thể lần lượt dập tắt.
Thần Khí Ngự Thiên Tôn là nhân vật phi thường huỷ thiên diệt địa, trấn áp vạn giới, nhưng ở trước mặt Thái Đế, hẳn lại giống như một tiểu đệ đệ, chỉ có tình cảnh chịu đánh.