Chương 1422: Mạnh nhất đương thời (2)
Chương 1422: Mạnh nhất đương thời (2)Chương 1422: Mạnh nhất đương thời (2)
Thi Hành Giả bò bằng tứ chỉ mang theo tâm ma đếm mãi không hết vọt về phía cửa ải hiểm yếu mà Tạo Vật Chủ, Vô Ưu Hương và Thiên Đình đã chế tạo.
Mà ở trên bầu trời, từng thi thể Tạo Vật Chủ nhao nhao tung người nhảy từ ngoài bầu trời rơi vào vùng đất Thái Hư.
Bọn họ kéo theo ngọn lửa thật dài đập vào trong núi sông, ngay sau đó nhao nhao há rộng miệng phát ra tiếng kêu thảm thiết.
Vùng đất Thái Hư lập tức giống như Ma Vực.
Chấn động tạo thành từ chiến đấu của Thái Đế và Hạo Thiên Tôn vẫn chưa đến vùng đất Thái Hư, nhưng mà ảnh hưởng của bọn họ tạo thành đối với Thái Hư đã đến đây trước. - Tân Phượng Thanh...
Giọng nói của Khai Hoàng Tân Nghiệp truyền đến trong U Đô Thái Hư.
Đứa trẻ quái dị đầu to Tân Phượng Thanh ngẩng đầu, hưng phấn nhìn cảnh tượng hỗn loạn của vùng đất Thái Hư.
Hắn mang theo giọng nói non nớt vang lên, vang vọng ở vùng đất Thái Hư.
- Ta ở đâu thì nơi đó chính là U Đô!
- Oán niệm đến từ Tạo Vật Chủ thời đại Thái Cổ là món ăn ngon lành nhất của tai
Cùng lúc đó, tay trái Hư Thiên Tôn chợt nâng lên, mở tung trường bào hắc ám trên người, sừng dài trên đỉnh đầu nàng càng ngày càng lớn, càng ngày càng dài, hóa thành hai dòng dung nham vô cùng ngoằn ngoèo, trấn áp ma tính ở khắp nơi trong Thái Hư!
Tân Phượng Thanh xa xa nhìn thấy cảnh này, ngón tay cái nhét vào trong mồm mút:
- Sao mẫu thân không sinh cho ta hai cái sừng chứ, thật là không uy phong chút nào... Dáng vẻ lão bà này đẹp mắt ghê! Đánh chết nàng, bẻ sừng của nàng xuống cắm ở trên trán ta thì chắc chắn cũng rất đẹp!
Khai Hoàng mời Lãng Uyển Thần Vương, thủ lĩnh các tộc Tạo Vật Chủ cùng với tứ đại Thiên Sư tứ đại Thiên Vương đến, nói:
- Kế sách hiện nay là rút lại binh lực trước, chuẩn bị lui về phía Bỉ Ngạn Hư Không bất cứ lúc nào.
Lãng Uyển Thần Vương nói:
- Ý của Khai Hoàng là, rất có thể Thái Hư sẽ sụp để?
Sắc mặt Khai Hoàng bình tĩnh nói:
- Ta biết chiến đấu ngoài bầu trời là ai, là Hạo Thiên Tôn, Thái Đế và Thần Khí Ngự Thiên Tôn. Thái Đế đã sắp thua rồi.
Sắc mặt Lãng Uyển Thân Vương khẽ thay đổi, nàng có thể cảm ứng ra được có ba vị cường giả chiến đấu ở ngoài bầu trời, một người trong đó là Thái Đế, điều này là chính xác không thể nghi ngờ.
Nàng cũng có thể cảm ứng ra được Thái Đế sắp thual
Thái Đế là tôn tại khiến nàng ngước nhìn, tung hoành Thái Cổ chưa từng thua lần nào, cho dù là Thiên Đế Cổ Thần đánh một trận với Thái Đế cũng phải dùng tới thủ đoạn không quá vẻ vang.
Không ngờ rằng Hạo Thiên Tôn lại có thực lực đánh bại Thái Đết
Khai Hoàng nhìn ra trong lòng nàng có một tia sợ sệt, đạo tâm không yên ổn, nói:
- Hạo Thiên Tôn là địch thủ của ta. Từ giai đoạn đầu Long Hán, ta đã sớm nhìn ra điều này. Nếu như chúa tể thiên hạ chính là Ngự Thiên Tôn, ta cúi đầu xưng thân, nhưng nếu như là Hạo Thiên Tôn, ta lại có thể tranh giành thiên địa chính thống với hắn. Thần Vương không cần sợ hắn, chẳng qua ưu thế của hắn chỉ là ra đời trước ta hơn chín mươi vạn năm mà thôi.
Lãng Uyển Thần Vương hơi an tâm.
Khai Hoàng đề nghị nói:
- Hạo Thiên Tôn đánh một trận với Thái Đế, thân Thái Đế chuyển thế trong mười Thiên Tôn kia nhất định cũng sẽ ngồi không yên. Hiện tại Hạo Thiên Tôn vượt qua Thái Đế một chút, nhưng vị Thiên Tôn này ra tay, thắng thua ở tỉ lệ năm mươi năm mươi. Có lẽ đây sẽ là một thời cơ tiêu diệt hai cường địch lớn trong một lần.
Lãng Uyển gật đầu, hai người sánh vai nhau đi.
Một bên khác, Hư Thiên Tôn tìm đến Hỏa Thiên Tôn, nói:
-Trận chiến ở ngoài bầu trời dẫn đến Thái Hư sụp đổ nhất định là Hạo Thiên Tôn, một người khác không phải là Thiên Đế thì là Thái Đế. Tuy nói Hạo Thiên Tôn chắc chắn sẽ thắng, nhưng khó đảm bảo sẽ sinh ra biến số khác. Chúng ta cần phải chạy đến một chuyến!
Hỏa Thiên Tôn nói:
- Hiện tại chính là thời cơ tốt nhất để san bằng Thái Hư, tại sao không nhân cơ hội ra tay, san bằng Vô Ưu Hương?
Hư Thiên Tôn cười nói:
- Hạo Thiên Tôn giành chiến thắng, san bằng Vô Ưu Hương sẽ càng dễ như trở bàn tay, không cần nóng lòng nhất thời.
Hai vị Thiên Tôn lập tức rời khỏi vùng đất Thái Hư, đi đến Hư Không sụp đổ ở ngoài bầu trời.
Chỉ thấy còn có không biết bao nhiêu thi thể Tạo Vật Chủ Thái Hư trốn đến từ bên trong Hư Không sụp đổ, thân thể cứng nhắc, thẳng tắp nhảy vào vùng đất Thái Hư, rơi về phía mặt đất.
- Khó trách những Tạo Vật Chủ này phải diệt sạch.
Hỏa Thiên Tôn lắc đầu nói:
- Bọn họ nắm giữ sức mạnh cường đại, tự ý phá hoại thiên địa tự nhiên, cho dù là chết rồi cũng không yên ổn, rất vô nhân đạo.
Đột nhiên vẻ mặt hai vị Thiên Tôn đầu thay đổi, bọn họ cảm ứng được Hạo Thiên Tôn và Thần Khí Ngự Thiên Tôn lại tăng thêm một tòa Thiên cung!
Thiên Cung thứ ba mươi lăm!
- Hạo Thiên Tôn, không hổ là minh chủ tuyệt thế...
Hỏa Thiên Tôn lẩm bẩm nói:
- Nguyên nhân ta toàn tâm toàn ý giúp đỡ hắn chính là vì điều này đấy, đáng tiếc Vân Thiên Tôn và Nguyệt Thiên Tôn hoàn toàn không hiểu được dụng ý sâu xa của ta. Chỉ có dựa vào minh chủ minh quân như vậy, nhân tộc mới có thể tiếp tục sinh tôn trên thế giới này được.
Hắn lắc đầu.
Ánh mắt Hư Thiên Tôn đặt trên người hắn:
- Hỏa Thiên Tôn, ngươi đã truyền thụ công pháp của ngươi cho Hạo Thiên Tôn rồi ư? Bằng không hắn không thể mạnh mẽ như thế, cũng không thể tu thành Thiên Cung thứ ba mươi lăm nhanh như vậy!
Hỏa Thiên Tôn nghiêm mặt nói:
- Hắn hỏi ta, ta cũng không thể không cho.
Hư Thiên Tôn thở dài:
- Ngươi đúng là hết sức trung thành với hẳn. Hai vị Thiên Tôn cùng nhau chạy về chỗ chiến đấu, chỉ thấy Hư Không không ngừng sụp đổ, không gian không ngừng co rút lại, tướng sĩ trấn thủ đường hầm Hư Không Thiên Đình bị bức ép đến không thể không rút về phía vùng đất Thái Hư.