Mục Thần Ký (Dịch Full)

Chương 1380 - Chương 1425: Tai Vạ Đến Nơi

Chương 1425: Tai vạ đến nơi Chương 1425: Tai vạ đến nơiChương 1425: Tai vạ đến nơi

Nếu như có thể hoàn toàn phá giải ra phù văn đại đạo Thái Sơ trên vỏ trứng, vậy thì hắn sẽ tương đương với có được một nửa đại đạo Thái Sơ, cho dù là Thiên Đế Thái Sơ có được cũng chưa chắc sẽ nhiều hơn hắn.

Không chỉ như vậy, Thiên Cung Thiên Tiên của hắn cũng đang nhanh chóng phát triển, nhanh chóng thành hình, từng toà nhà lớn và đình đài vụt lên từ trên mặt đất, vô số gạch đá cột nhà bay tán loạn, từng toà Thần Cung Thần Điện đang tự động xây dựng thành hình.

Hơn nữa, Thần Thức Thiên Cung cũng trở nên càng thêm hoàn chỉnh, càng thêm hiên ngang bất phàm bởi vì trận chiến của Thái Đế và Hạo Thiên Tôn này!

Trận chiến của Thái Đế và Hạo Thiên Tôn lần này, người khác thì không dám nói, nhưng Tân Mục nhất định là người có được lợi ích nhiều nhất.

Ngay vào khoảnh khắc hắn nhìn rõ cảnh tượng trong vầng sáng kia, đột nhiên, trong vầng sáng lại nhiều thêm mấy bóng người!

Tân Mục nhìn thấy kiếm quang trong nháy mắt tràn ngập trời đất, nhìn thấy thánh hỏa vô tận đốt cháy hết tất cả, nhìn thấy Lãng Uyển lạnh lùng không có bất kỳ tình cảm nào và Hư Thiên Tôn bị bao phủ trong bóng tối và liệt hoả của dung nhaml!

Kiếm của Khai Hoàng đâm trúng Hạo Thiên Tôn, ba mươi tư tầng Thiên Kiếm Vực bạo phát, kiếm quang lẫm liệt gần như xé nát Hạo Thiên Tôn!

Hoả Thiên Tôn đánh Khai Hoàng, khu vực hoả diễm xưa nay chưa từng có còn phải khủng bố hơn nơi sinh ra của Nam Đế, thậm chí ngay cả Vô Ưu Kiếm cũng bị tan chảy, nước thép Thần Kim không ngừng nhỏ xuống tan chảy.

Cho dù là nguyên thần và thân thể của Khai Hoàng, thậm chí Kiếm Thiên Cung của Khai Hoàng cũng bị lửa giận vô song của hắn đốt cháy.

Lãng Uyển Thần Vương đánh Thái Đế, Hư Thiên Tôn tập kích bất ngờ Tường Thiên Phi, tuy nhiên bọn họ cách nhau quá gần, lại là kẻ địch, gân như là cùng một lúc đánh về phía đối phương.

Hai nữ nhân đồng thời trúng chiêu, mà từng người trong lúc trúng chiêu cũng đánh trúng Tường Thiên Phi và Thái Đế.

Hạo Thiên Tôn bị thương cực nặng, tận lực trốn thoát từ dưới kiếm của Khai Hoàng, phi thân trốn vào trong cơ thể Thần Khí Ngự Thiên Tôn, nhưng mà Thái Đế cụt một tay mang theo các loại công kích chạy đến, một cánh tay còn lại một quyền đánh Thân Khí Ngự Thiên Tôn đến chia năm xẻ bảy. Trong dây đàn ánh sáng, Tân Mục nhìn đến nghẹn họng không nói nên lời, liên tục võ tay hoan hô.

Trong thời gian ngắn ngủi như vậy đã xảy ra rất nhiều biến cố, khiến người ta hoa mắt, biến hoá của các loại thần thông khiến người ta nhìn mà than thở.

- Chẳng qua tiếng đàn này lại đã dần dần loạn rồi.

Tân Mục thở dài một hơi, có chút tiếc hận.

Các vị tồn tại cấp Thiên Tôn chiến đấu hỗn loạn, dao động của thần thông xung kích dây đàn của Nguyệt Thiên Tôn dẫn đến tiếng đàn hỗn loạn.

Trước đó Thái Đế chiến đấu một trận với Hạo Thiên Tôn, thân thông Thần Thức và Tiên Thiên Nhất Khí đã dùng đều đến từ đại đạo Thái Sơ, cho dù có đại đạo Quy Khư quấy nhiều, nhưng quấy nhiễu khá nhỏ, mà hiện tại quấy nhiễu lại quá lớn. Hiện tại âm luật hỗn loạn, rất khó nhận ra loại âm luật nào là Tiên Thiên Nhất Khí, loại nào là kiếm đạo, loại nào là đạo Thần Thức nữa.

Có điều, hiện tại Tân Mục đã vô cùng hạnh phúc.

- Bát đại Thiên Tôn đại chiến, cần phải đi thôi!

Giọng nói hổn hển của Bạch Ngọc Quỳnh truyền đến.

Tần Mục vội vàng nói:

- Xem thử tiếp đi...

- Xem cái đầu ngươi!

Bạch Ngọc Quỳnh giận không nhịn nổi, quát lớn:

- Trở về mà nhìn ca ca ngươi Tần Phượng Thanh ấy! Tám tồn tại cấp đại Thiên Tôn, dây đàn của Nguyệt sư cũng không chịu được nữa, còn không đi thì sẽ phải chết ở đây đấy! Tân Mục vội vàng xóa bỏ nhập đạo trong mộng, nhìn khắp nơi, chỉ thấy dao động của dây đàn ánh sáng càng ngày càng nhanh, phạm vi dao động của dây đàn ánh sáng này cũng càng ngày càng lớn, quả thật như Bạch Ngọc Quỳnh đã nói, dây đàn này đã không thể chống đỡ được nữa.

Bạch Ngọc Quỳnh thu thập dây đàn ánh sáng, dây đàn ánh sáng bị rút ngắn không ngừng chấn động, tránh khỏi từng đạo dư âm khủng bố, nhanh chóng lao về phía vùng đất Thái Hư.

Tần Mục liếc nhìn Lam Ngự Điền, chỉ thấy tiểu mập mạp vẫn ở trong nhập đạo, không biết đang lĩnh hội cái gì.

Hắn nhìn xuống phía dưới, chỉ thấy Hư Không sụp đổ đã mai một hơn một nửa, rất nhiều đại quân Thần Nhân Thiên Đình điên cuồng trốn về phía vùng đất Thái Hư.

Từng chiếc lâu thuyền cấp tốc phi hành, từng chiếc chiến xa điên cuồng tiến lên, thậm chí trên đường đã nghiền chết không biết bao nhiêu người mình.

Ngoại trừ điêu này ra còn có tướng lĩnh Thân Ma điều khiển Thần Khí Bắc Đế và Thần Khí Tây Đế dọc theo đường hầm Hư Không xông về phía trước, tướng sĩ trên đường tránh né không kịp trực tiếp bị hai đại Thần Khí giẫm chết, đụng nát.

- Tai vạ đến nơi, thật ra Thân Ma cao cao tại thượng cũng không khác với người bình thường lắm.

Trong lòng Tần Mục không tránh khỏi sinh ra một loại tâm thái châm chọc:

- Nực cười các ngươi còn tự cảm thấy cao cao tại thượng, ngông cuồng tự cao tự đại.

Đột nhiên dây đàn ánh sáng bỗng nhiên thu lại, rơi vào trong tay Bạch Ngọc Quỳnh hóa thành một chiếc đèn lồng, nàng cầm lấy đèn lồng, ánh đèn chiếu sáng ba người nhanh chóng đi đường, cách vùng đất Thái Hư càng ngày càng gần.

Dao động truyền đến đây đã không tính là quá mạnh, nhưng điều đáng sợ thật sự là Hư Không mai một sụp đổ.

Hư Không mai một, sức mạnh bắn ra cực kì đáng sợ, nếu có đèn lồng thì cho dù là Bạch Ngọc Quỳnh cũng không thể kiên trì được bao lâu.

Cuối cùng Bạch Ngọc Quỳnh mang theo bọn họ xông vào vùng đất Thái Hư, bay xuống từ trên bầu trời cao.

- Rất có thể vùng đất Thái Hư cũng sẽ sụp đổ, chúng ta đi đến cầu Hư Không trước đi!

Tân Mục trầm giọng nói.

Lúc này, bọn họ đã nhìn thấy từng Thi Hành Giả từ ngoài bầu trời thẳng tắp nhảy xuống, ở giữa không trung hoá thành từng đốm lửa hừng hực rơi vào vùng đất Thái Hư. - Trong cơ thể những Thi Hành Giả này chất chứa rất nhiều thần thức trong Hư Không sụp đổ.

Tân Mục sửng sốt.
Bình Luận (0)
Comment