Mục Thần Ký (Dịch Full)

Chương 1448 - Chương 1493: Địa Mẫu Tà Ác Hóa

Chương 1493: Địa Mẫu tà ác hóa Chương 1493: Địa Mẫu tà ác hóaChương 1493: Địa Mẫu tà ác hóa

Tân Mục lập tức lấy quan tài của Đế Hậu ra, dựng ở trước mặt Nghiên Thiên Phi.

Nghiên Thiên Phi vung tay áo phất một cái, nắp quan tài mở ra, xem xét từ đầu đến chân thân thể của nàng.

Bên trong ngoại trừ xác của Đế Hậu ra, còn có một thân thể khác, chính là xác của Tuyệt Vô Trần, nữ nhân đã chết vì Thiên Đế Thái Sơ.

Tân Mục tặng nàng thân xác của Tuyệt Vô Trần, hiển nhiên cũng chẳng có ý tốt lành gì, hắn mưu đồ khơi mào mâu thuần giữa nàng và Hiểu Thiên Tôn.

Trong lòng Nghiên Thiên Phi biết thừa nhưng không vạch trần hắn, chẳng qua là mâu thuẫn giữa nàng và Thiên Đế Thái Sơ đã không thể nào hòa giải được nữa rồi, đối với nàng mà nói, việc sở hữu thân xác của Tuyệt Vô Trân cũng chỉ là thêu hoa trên gấm mà thôi.

Nghiên Thiên Phi đột nhiên hỏi:

- Mục Thiên Tôn, cái tay nào của ngươi đã từng sờ mó thân xác của ta?

Trong lòng Tần Mục kinh ngạc, đột nhiên một luồng ánh sáng lóe qua, hai cổ tay của Tần Mục cùng đứt ra!

- Tay nào cũng không quan trọng.

Nghiên Thiên Phi dửng dưng nói:

- Chặt cả hai tay là được rồi. Bổn cũng không thích nam nhân thối tha chạm vào thân thể ta, đương nhiên, ngoại trừ nam nhân đẹp trai ra.

Tân Mục mặt tối sầm lại thôi thúc Bá Thể Tam Đan Công, lại có hai bàn tay mới mọc ra.

- Chặt tay của ngươi thực sự chẳng có cảm giác thành tựu gì cả. Nghiên Thiên Phi ngắm nhìn hai tuyệt sắc giai nhân trong quan tài, ung dung nói:

- Bất cứ lúc nào ngươi cũng có thể vào khu vực khai thác khoáng để đào Nguyên Thạch. Đợi sau khi ngươi chết rồi, bản cung sẽ vào khu vực khai thác khoáng lấy máu của Hạo Nhi trên người ngươi và lấy những bảo bối khác của ngươi.

Tân Mục trầm giọng nói:

- Ta cần phải chuẩn bị một thời gian. Bất kỳ dòng mạch khoáng nào cũng vô cùng nguy hiểm, không chuẩn bị đầy đủ đã bước vào trong đó thì chính là tự tìm đường chết!

- Tùy ngươi.

Suy nghĩ của Nghiên Thiên Phi đột nhiên nhập vào trong thân thể của Tuyệt Vô Trần, nữ tử tuyệt sắc trong đế quan bước ra khỏi quan tài giống như Lãng Uyển thời thiếu nữ, nhất cử nhất động khiến người ta ngày nhớ đêm mong. Nghiên Thiên Phi khống chế Tuyệt Vô Trân xoay tròn, nhảy múa trước mặt Thần Mục, mềm mại uyển chuyển tựa như chim én, dáng vẻ mê người.

- Có đẹp không? Ánh mắt nàng xinh đẹp không nói nổi thành lời, thanh âm chất chứa tình cảm, dịu dàng tựa như nước.

Tân Mục chăm chú nhìn nàng, nghĩ cũng không nghĩ đã buột miệng nói ra:

- Đẹp!

- Nam nhân thối tha!

Nghiên Thiên Phi đột nhiên thu hồi lại suy nghĩ của mình, lạnh lùng nói:

- Chẳng có tên nào ra hồn!

Tần Mục ngơ ngác khó hiểu, tính cách của Nghiên Thiên Phi này đúng là kỳ quặc, suy nghĩ của nữ nhân này hoàn toàn khiến người ta không thể nào đoán trước được.

Hắn đang định đi ra khỏi biệt cung đại điện thì đột nhiên ở bên ngoài có một vị tiểu tướng giáp bạc thương bạc đi vào, dáng vẻ khôi ngô tuấn tú, đứng trước mặt đề phòng cảnh giác nhìn Tân Mục rồi hừ một tiếng.

Tân Mục khẽ mỉm cười nói:

- Tiểu Thất.

Tiểu tướng đó đột nhiên hóa thành một con mèo trắng, chạy vụt qua người hắn, nhún người nhảy vọt lên, Nghiên Thiên Phi dang rộng cánh tay, con mèo trắng đó nhảy vào lòng Nghiên Thiên Phi dụi dụi, nói:

- Nương nương, chuyện về mấy cự thú, thần đã điều tra ra một ít manh mối rồi.

Hắn không nói tiếp, mà đề phòng cảnh giác nhìn về phía Tân Mục.

Nghiên Thiên Phi liếc Tân Mục một cái, nhưng Tân Mục lại chẳng mảy may có ý định rời đi, ngược lại còn dừng lại, tai cũng to ra một tí, hiển nhiên là không có ý định bỏ lỡ bất kỳ chuyện thú vị nào. Nghiên Thiên Phi nói:

- Tiểu Thất, Mục Thiên Tôn không phải là người ngoài, ngươi cứ nói tiếp đi.

Mèo trắng kia nghe thấy những lời này thì bất giác lộ ra thái độ thù địch với Tần Mục, lông ở đuôi dựng đứng lên, miệng phát ra tiếng grừ grừ đầy uy hiếp, sau đó nói:

- Thần phát hiện có một vài tế đàn rải rác ở trong Tổ Đình, những tế đàn này được dùng để tế tự, cưỡng ép lôi kéo những cự thú sinh sống ở các mặt sau trên khắp các thế giới vào trong Tổ Đình. Mặc dù tế đàn được che giấu nhưng vẫn bị ta tìm được vài cái. Trên tế đàn có khí tức mà một người quen cũ của nương nương lưu lại. Nương nương có nhớ thảm án Huyền Đô không?

Trong lòng Nghiên Thiên Phi hơi chấn động, nhẹ nhàng gật đầu.

- Thảm án Huyền Đô sao? Tân Mục càng hào hứng hơn, hẳn tò mò hỏi:

~ Thảm án Huyền Đô là thế nào?

Mèo trắng kia lườm hắn một cái, không hề có ý định nói cho hắn biết.

Nghiên Thiên Phi nói:

- Thảm án Huyền Đô là chuyện xảy ra vào sáu năm trước. Sáu năm trước, Địa Mẫu Nguyên Quân huyết tẩy Huyền Đô, giết không biết bao nhiêu Thần Ma đang sống nhờ trên thân thể Thiên Công, thậm chí đến những thần thành lớn nhỏ cũng đều bị phá hủy hằng hà sa số, nhiều không đếm xuể. Đại Nhật Tinh Quân cũng bị Địa Mẫu Nguyên Quân đánh trọng thương, thiếu chút nữa là không thoát được ra ngoài. Vì chuyện này mà Tổ Thần Vương hầm hầm giận giữ, nổi trận lôi đình, lúc đó đã định đi giết chết cha hắn, đương nhiên hắn chỉ nói ngoài miệng thế thôi chứ không ra tay thật.

Tân Mục mắt chữ A mồm chữ O, lại có cả chuyện như thế nữa sao?
Bình Luận (0)
Comment