Chương 1511: Có thể gây họa, có thể dẹp yên (3)
Chương 1511: Có thể gây họa, có thể dẹp yên (3)Chương 1511: Có thể gây họa, có thể dẹp yên (3)
Hai tay Tân Mục nâng lên, từng đợt đạo âm trong cơ thể bùng nổ, hai tay dẫn nhị khí âm dương xuôi theo đại đạo Âm Dương hóa thành một bức Thái Cực Đồ, thu hư thể của Thần Nhân đó vào trong tranh.
Một lát sau, Thần Nhân đó từ hư ảo hóa thực chất, mờ mịt nhìn xung quanh, rồi nhìn hai tay của mình, sờ cơ thể của mình, có hơi mờ mịt.
Tân Mục lau mồ hôi trên trán, cười nói:
- Vị huynh đài này, ngươi đã sống lại rồi!
Thần Nhân kia nghi ngờ nói:
- Ta chết khi nào? Ta vốn đang sống yên lành, sao yêu nhân ngươi lại đưa ta tới đây rồi? Ta còn phải khai thác khoáng... Bốp bốp bốp!
Tiếng võ tay truyền tới, chỉ nghe thấy một tiếng cười nói:
- Đại pháp sư, kỹ năng siêu việt, không hổ là Vạn Kiếp Bất Diệt. Một thần thông này phá vỡ giới hạn sinh tử, bây giờ bản cung đã hiểu tại sao Thiên Công và Thổ Bá nhất định muốn bảo vệ ngươi.
Thần Nhân đó vội im bặt nhìn qua, sắc mặt không khỏi thay đổi, vội vàng bái lạy, cúi đầu nói:
- Tội thần bái kiến Thiên Phi nương nương!
Tân Mục nhìn qua, cười nói:
- Thì ra là nương nương, dọa ta giật mình. Nương nương, chỗ này của ta lắm việc vặt vãnh, còn phải giúp những Thần Nhân này khôi phục nhục thân nguyên thần, không thể nói chuyện nhiều!
Nghiên Thiên Phi khế khàng nói: - Mục Thiên Tôn rất có tình có nghĩa, bản cung thay những người này cảm ơn ngươi trước, không làm phiền nữa.
Nói xong, nàng ôm mèo dẫn Tú Hồng Tô rời khỏi.
Tú Hồng Tô và mèo trắng Tiểu Thất mấy lần muốn nói lại thôi, nhưng vẫn nhịn được.
Đợi khi tới biệt cung đại điện, cuối cùng Tú Hồng Tô cũng không nhịn được, nói:
- Nương nương, họa là Mục Thiên Tôn gây ra, nương nương việc gì phải khách sáo với hắn chứ?
- Bởi vì hắn là Đại Pháp Sư Vạn Kiếp Bất Diệt.
Nghiên Thiên Phi nói:
- Hắn trải qua ba lần bạo động khu mạch khoáng mà không chết, lại có thể cứu sống những người đã hóa thành hư thể kia, loại bản lĩnh này, Thiên Công Thổ Bá cũng không làm được, ta cũng không làm được. Bản lĩnh hắn thể hiện ra chính là đang nói với ta, hắn có thể gây họa, cũng có thể dẹp yên. Hắn có năng lực dỡ, cũng có năng lực xây lại, giữ lại tính mạng của hắn có tác dụng hơn.
Tú Hồng Tô và mèo trắng Tiểu Thất vẫn hơi không hiểu, vừa rồi Nghiên Thiên Phi tức giận cỡ nào, sao có thể sẽ vì nhìn thấy Tân Mục thể hiện ra một chiêu thần thông mà bỏ qua cho hắn?
- Danh hiệu Vạn Kiếp Bất Diệt của Mục Thiên Tôn, danh xứng tới thực. Hắn nói không sai, trận chiến sau này, người thắng chưa chắc sẽ là mười Thiên Tôn, quả thật ta nên nên cân nhắc hai bên rồi.
Nghiên Thiên Phi khẽ nói:
- Nếu đã như vậy, để hắn có được Nguyên Thạch cũng không sao cả. Các ngươi không cần nghĩ quá nhiều, khả năng của Thiên Tôn, các ngươi không hiểu.
Hai người im lặng, không nói chuyện nữa.
Tân Mục dốc sức khôi phục tất cả người bị hóa thành hư thể trong khu mạch khoáng tới mức mệt thở hổn hển, vô cùng uể oải.
Nghiên Thiên Phi ân cần chiêu đãi, tập trung mọi người lại, để mọi người cúi đầu cảm ơn Tần Mục, cho nên rất náo nhiệt.
Mèo trắng Tiểu Thất sinh lòng đố ky, nhưng cũng hiểu mình bất kể là thân phận địa vị hay tu vi thực lực đã không thể so sánh với Tân Mục, sức nặng của nó ở trong lòng Nghiên Thiên Phi cũng bị Tân Mục Vượt qua.
Nó rất thông minh, vì thế bèn chấp nhận sự thật này.
- Mục Thiên Tôn có được Nguyên Thạch của khu mạch khoáng rồi sao? Nghiên Thiên Phi đích thân tiễn Tân Mục ra khỏi khu mạch khoáng, hỏi.
Tân Mục do dự giây lát, gật đầu, nói:
- Quả thật ta đã có được khối Nguyên Thạch đó.
Ánh mắt của Nghiên Thiên Phi lóe lên:
- Ngươi có thể làm cho những hư thể đó sống lại là do tác dụng của Nguyên Thạch nhỉ?
Tần Mục cười ha hả, lắc đầu nói:
- Nương nương, hệ thống Thần Tàng Thiên Cung cái gì cũng tốt, nhưng đối với cảm ngộ của đại đạo lại không bằng hệ thống Đạo Cảnh do Khai Hoàng Tần Nghiệp sáng tạo ra. Nương nương tu luyện theo hệ thống của Thần Tàng Thiên Cung quá lâu rồi, cảm ngộ đối với đại đạo không sâu. Thủ đoạn ta dùng không phải là Nguyên Thạch Thái Thủy, mà là đại đạo Thái Cực và Vật Chất Bất Dịch. Nếu nương nương tu luyện Đạo Cảnh thì sẽ không nhìn nhầm.
Tỉnh thần Nghiên Thiên Phi hơi chấn động:
- Nguyên Thạch Thái Thủy? Mục Thiên Tôn biết tên của Nguyên Thạch này sao?
Tân Mục thầm giật mình, biết mình đã nói hớ thì cười ha ha nói:
- Ta cũng chỉ tùy tiện đặt một cái tên mà thôi, nương nương không cần để trong lòng.
Nghiên Thiên Phi cười nói:
- Mục Thiên Tôn có lòng rồi. Thay ta chào hỏi vị đạo huynh trong Chiêu Dương Điện kia. Bản cung không tiễn các ngươi nữa.
Tân Mục liếc nhìn nàng một cái thật sâu, Nghiên Thiên Phi khẽ mỉm cười.
- Đế Hậu nương nương đúng là một nữ tử thông minh. Tân Mục xoay người, sải bước lớn rời đi, xa xa vẫy tay nói:
- Nương nương đừng quên giao dịch giữa chúng tat
Nghiên Thiên Phi hơi cúi người đáp lễ, nói:
- Ngươi bảo vị đạo huynh đó cứ yên tâm, chỗ ta cất trữ một nửa Thần Thạch, sau này vẫn có thể giao dịch với hắn!
- Thật là một nữ tử thông minh.
Thái Thủy trong trứng cảm khái nói:
- Nàng đoán ra rất nhiều thứ từ trong một câu nói của ngươi, nếu nàng vào được bên trong thì chắc ăn mất ta rồi!