Chương 1522: Nhất Chỉ Thần Nguyên
Chương 1522: Nhất Chỉ Thần NguyênChương 1522: Nhất Chỉ Thần Nguyên
Ngay lúc Hư Không Thú nhiều không đếm xuể tuôn vào cái lỗ lớn kia, đột nhiên bầu trời kịch liệt chấn động, một cái đầu tròn với đôi mắt khổng lồ nhô ra từ trong hư không, ép bầu trời không ngừng rạn nứt.
Hư Không Thú khác cũng chạy trốn, để lộ ra một vùng không gian.
Tiếp đến, đôi mắt khổng lồ dò xét xuống phía dưới, chậm rãi lộ ra một cái đầu †o lớn hơn cả Hư Không Thú.
Ầm...
Bầu trời chấn động, một bộ móng vuốt lớn gấp mấy lần dãy núi ló ra từ bên trong hư không, cọ xát không khí khiến sấm sét vang đội, lôi hỏa tán loạn.
Rầm rầm rầm...
Sáu móng vuốt của cự thú dò xét hư không, thân thể hoàn toàn hạ xuống, nó chính là Hư Không Mẫu Thúi
Con Mẫu Thú này chính là con mà Long Kỳ Lân khống chế lúc trước, chẳng qua hiện nay lại do Thái Đế khống chế.
Vô số Hư Không Thú lượn vòng quanh Mẫu Thú, vây quanh lấy Mẫu Thú, bay về phía cái lỗ hổng khổng lồ trong Tổ Đình, dáng vẻ muốn trốn khỏi Tổ Đình!
- Tại sao Hư Không Thú lại chạy trốn? Chẳng lẽ nơi này còn có sinh vật đáng sợ hơn chúng?
Hư Sinh Hoa buồn bực, hắn nghe được không ít truyền thuyết liên quan tới Hư Không Thú từ chỗ Tân Mục.
Nhưng vào lúc này, một vầng thần quang to lớn từ từ bay lên, che nửa bầu trời. Vầng thần quang đó gào thét chuyển động, phía trước nó chính là gương mặt của Lang Hiên Thân Hoàng. Nét mặt mang theo vẻ tươi cười.
- Hư Không Mẫu Thú, trở về hết cho tai
Thần thức Lang Hiên Thần Hoàng bạo phát, cười ha ha:
- Cuối cùng đàn Hư Không Thú cũng rơi vào khống chế của ta!
Đám người Hư Sinh Hoa và Lam Ngự Điền nhìn hắn, tức đến nghẹn họng, sắc mặt Hư Sinh Hoa tái mét, vội vàng nói:
- Chúng ta đi maul Sức mạnh của Thiên Tôn, dù bắn xuống một tia thôi cũng đủ để khiến chúng ta nát bấy!
Lúc đám người đang muốn rời khỏi biển Hỗn Độn, đột nhiên một bóng dáng từ từ bay lên trong biển Hỗn Độn. Đó là một lão giả tóc trắng xoá, một tay chống gậy, một tay xách theo thùng nước, ha ha cười nói:
- Hai vị đạo hữu, Thiên Tôn đã ra tay, các ngươi trốn cũng không kịp, hay là tới chỗ ta lánh tạm đi.
Hư Sinh Hoa và Lam Ngự Điền phúc chí tâm linh, khom người cảm ơn lão giả tóc trắng.
Lão giả tóc trắng nâng gậy lên, nhẹ nhàng đẩy, chỉ thấy biển Hỗn Độn tách đôi, lộ ra một con đường. Hai người vội vàng dẫn theo ba nghìn Thân Nhân và cự thú tiến vào biển Hỗn Độn, nhìn khí hỗn độn ở hai bên như vách đá, cực kỳ dốc, rất đáng SỢ.
Nếu như khí hỗn độn này ép xuống, bọn họ đều sẽ thịt nát xương tan!
Bọn họ đi vào trong biển, lão giả tóc trắng kia cắm gậy xuống mặt đất, nói:
- Chỗ này của ta khá đơn sơ, vốn dĩ còn có chỗ đặt chân, nhưng mà sau khi Mục Thiên Tôn đến đã sập mất rồi.
Hư Sinh Hoa kinh ngạc nói: - Tần giáo chủ từng tới nơi này? Phá hủy nơi này của ngươi?
Lão giả tóc trắng bất đắc dĩ, nói:
- Không phải sao? Hắn nhìn thấy ta để vỏ trứng ở chỗ này, nghĩ là ta không cần nữa, trực tiếp cầm vỏ trứng đi. Hắn lại không biết sở dĩ ta để lại vỏ trứng là muốn dựa vào vỏ trứng để ổn định vùng mạch khoáng này. Sau khi hắn lấy mất vỏ trứng, nơi này lập tức sập, biến thành biển Hỗn Độn.
Lam Ngự Điền cười nói:
- Là tác phong của hắn. Ta nên xưng hô với trưởng lão như thế nào?
- Người khác đều gọi ta là Thái Dịch.
Lão giả tóc trắng cười nói:
- Trận chiến giữa các Thiên Tôn sắp bắt đầu rồi.
Trong lòng Hư Sinh Hoa nghiêm nghị, tên có thêm chữ "Thái" đều là lão quái vật ghê gớm, Thái Đế, Thái Sơ, là nhân vật tôn tại từ Thái Cổ!
Những người khác, cho dù là Cổ Thần cổ xưa nhất, trong tên cũng không có chữ "Thái", Thổ Bá, Thiên Công, Địa Mẫu, đều không có chữ "Thái".
Lão giả này tên là Thái Dịch, chỉ sợ là tồn tại cùng thời với Thái Sơ, Thái Đế, nói không chừng còn cổ xưa hơn!
Lam Ngự Điền không nghĩ nhiều như hắn, bọn họ ngẩng đầu, chỉ thấy trên không, thần thức của Lang Hiên Thần Hoàng xông về phía Mẫu Thú được vô số Hư Không Thú trùng trùng điệp điệp bảo vệ, vô số Hư Không Thú cũng nhìn lên trên, lộ ra miệng lớn dữ tợn, phát ra tiếng kêu cực kỳ chói tai, xung kích thần thức của hắn!
Cấp bậc thần thức của Lang Hiên Thân Hoàng mạnh mẽ đến cỡ nào chứ?
Thần thức của hẳn trùng trùng điệp điệp, càn quét bốn phía, lập tức khiến thần chí của vô số Hư Không Thú mơ hồ, rơi xuống như mưa từ trên bâu trời!
Lang Hiên Thần Hoàng không hổ là Thiên Tôn, mới chỉ vận dụng thần thức, chưa hề vận dụng pháp lực mà đã khiến đám Hư Không Thú quỷ dị, mạnh mẽ vô song trở nên hoàn toàn vô dụng.
Thần thức của Lang Hiên Thần Hoàng lao thẳng đến trước mặt Hư Không Mẫu Thú, thần thức sâu như biển, tràn vào trong não Hư Không Mẫu Thú.
Lang Hiên Thần Hoàng lộ ra vẻ tươi cười:
- Tiểu bối, lần trước là do vận khí của ngươi tốt, để ngươi chạy trốn, bây giờ ngươi hoàn toàn không có đường trốn nữa rồi.
- Thật sao?
Thần thức kinh khủng ẩn giấu trong đại não của Hư Không Mẫu Thú bạo phát, chỉ trong nháy mắt đã đánh tan thần thức của Lang Hiên Thần Hoàng, giây tiếp theo, thần thức này phun trào ra ngoài từ trong đầu Mẫu Thú, phản kích Lang Hiên Thần Hoàng!
Sắc mặt Lang Hiên Thần Hoàng méo mó, thậm chí cường độ thần thức dâng trào còn vượt qua hắn, khiến hắn lập tức hiểu rõ rốt cuộc chủ nhân của Mẫu Thú là ail