Mục Thần Ký (Dịch Full)

Chương 1488 - Chương 1533: Sóng Gió Nổi Lên

Chương 1533: Sóng gió nổi lên Chương 1533: Sóng gió nổi lênChương 1533: Sóng gió nổi lên

- Trời sập thì có Thái Dịch chống... Thái Đế cũng không biết là chết hay sống? Hình như đầu của hắn còn chưa rơi xuống...

Tần Mục nhìn xung quanh nhưng vẫn chưa nhìn thấy đầu của Thái Đế đâu. Địa Mẫu Nguyên Quân cũng đang tìm tòi ở khắp nơi, xúc tu liên tục bay múa lung tung, nói trắng ra nó là rễ của Địa Mẫu.

Nghĩ đến việc Địa Mẫu chỉ kịp tìm được một bàn tay của Thái Đế, những thứ khác đều bị hiến tế, biến thành tế phẩm.

- Thái Đế thật thảm.

Tần Mục than tiếc một tiếng:

- Đáng tiếc không rơi vào tay của ta... Thừa dịp bây giờ bốn Thiên Tôn còn đang truy sát đầu của Thái Đế, ta tới biển Hỗn Độn trước, mò được Nguyên Thạch Thái Sơ xong rồi hãy nói! Biển Hỗn Độn vốn dĩ là mạch khoáng của Thái Dịch, đồng thời cũng là nơi mà sức mạnh tế tự của vũ trụ không đến được. Nơi đó tràn ngập khí Hỗn Độn, vô cùng nặng nề, có thể đồng hóa những thứ khác thành khí Hỗn Độn một cách dễ dàng.

Bàn tay của Hiểu Thiên Tôn rơi vào trong biển sẽ không biến thành tế phẩm, chắc hẳn sẽ không thể bị khí Hỗn Độn đồng hóa, mà Nguyên Thạch Thái Sơ lại càng không thể bị đồng hóa, chỉ cần có thể đi sâu xuống biển Hỗn Độn là có thể tìm được những mảnh vỡ của Nguyên Thạch kia.

- Lần trước ta có thể sống sót đi ra khỏi chỗ đó là dựa vào Lưu Ly Thanh Thiên Tràng cầu được ước thấy. Đáng tiếc Thái Tố đã xuất thế, Lưu Ly Thanh Thiên Tràng đã không có cách nào cầu được ước thấy nữa, nhưng mà ta đã có hai vỏ trứng mà Thái Dịch đạo huynh để lại cho ta.

Tân Mục tràn đầy tự tin, dùng vỏ trứng của Thái Dịch thì nhất định có thể đi vào biển Hỗn Độn, tìm được mảnh vỡ của Nguyên Thạch và tay của Hiểu Thiên Tôn.

Mảnh vỡ của Nguyên Thạch là bảo vật, tay của Hiểu Thiên Tôn cũng là trọng bảo không tầm thường!

Hắn lao nhanh như chớp, vội vàng đi về phía biển Hỗn Độn. Đột nhiên chỉ thấy một cơn sóng lớn trào dâng, vô số rễ cây chui từ dưới đất lên giống như từng con chuột chũi, chui ra chui vào từ chính giữa, điên cuồng đuổi về phía hắn!

- Lại là Địa Mẫu Nguyên Quân!

Tần Mục giật mình thon thót, thi triển đại thần thông qua Bỉ Ngạn Thần Châu Độ.

Chân đạp một chiếc Thần Chu Viễn Hàng, trốn vào hư không, bỏ lại Địa Mẫu Nguyên Quân xa xa ở phía sau.

Vô số rễ cây đi theo hắn chui vào hư không, xuyên qua từng tâng hư không giống như là quân ma loạn vũ. Nhưng khi xâm nhập theo Tân Mục, rễ của Địa Mẫu cũng dần dần đuối sức.

Cuối cùng Địa Mẫu cũng không thể đuổi kịp, chỉ đành thu hồi rễ cây của mình.

Tân Mục thoát ra từ trong hư không, lạnh lùng cười một tiếng, cơ thể đã đáp xuống mặt biển của biển Hỗn Độn.

Nhưng vào lúc này, chỉ nghe thấy bốn tiếng nổ ầm ầm truyền tới, cơ thể của Tân Mục cứng ngắc, chỉ thấy xung quanh mình xuất hiện bốn bóng dáng to lớn rất cao ngạo của bốn kẻ.

Hắn khó khăn ngẩng đầu, nhìn thấy Nghiên Thiên Phi, đồng thời cũng nhìn thấy Hiểu Thiên Tôn, Tổ Thần Vương và Lang Hiên Thần Hoàng.

Cơ thể của bốn Thiên Tôn tả tơi, khắp nơi trên người đều là vết thương, da thịt bị nổ, quân áo không chỉnh tề, còn có thân huyết của Thiên Tôn không ngừng chảy ra từ miệng vết thương, rơi xuống biển Hỗn Độn.

Chắc là bốn Thiên Tôn đang truy sát Thái Đế bị Thái Đế liều chết đánh trả lại, nhưng mà xem miệng vết thương trên người bọn họ, ngoại trừ vết thương do Thái Đế để lại, vẫn còn vết thương do hư không ma sát tạo ra.

Chắc là bốn vị Thiên Tôn này đang truy sát Thái Đế, truy kích thẳng tới tận chỗ sâu trong Hư Không tầng ba mươi lăm, bị hư không ma sát thành như vậy.

Tần Mục đứng ở giữa bốn Thiên Tôn, thành thật hẳn lên, cuối cùng cũng cảm nhận được cảm giác của Thổ Bá dung nham khi bị các vị Thiên Tôn vây ở chính giữa.

Thổ Bá dung nham là phân thân của Thổ Bá, có thể vứt bỏ bất kỳ lúc nào, không ảnh hưởng gì nhiều tới bản thể của Thổ Bá, nhưng mà Tân Mục lại không có cách nào tự nhiên như Thổ Bá.

Hắn lấy lại bình tĩnh, đang muốn nói chuyện, đột nhiên Hiểu Thiên Tôn ôm cánh tay bị gãy, vẻ mặt dịu dàng nói:

- Ta bị gãy một cánh tay rồi, chỉ sợ khó có thể tìm được Nguyên Thạch Thái Sơ. Món bảo vật này, tặng cho ba vị đạo hữu rồi.

Đột nhiên hắn ta lui xuống, thân hình biến mất.

Sắc mặt của Lang Hiên Thần Hoàng vàng như nến, hơi thở uể oải, ho ra máu nói:

- Biết rõ vết thương của đạo hữu chỉ là ngoại thương, mà thương thế của ta lại là nội thương. Lúc các ngươi còn chưa tới, ta đã bị Thái Đế đánh lén, thương thế nặng nhất. Nguyên Thạch Thái Sơ này, với ta mà nói, cũng hy vọng xa vời mà không có được. Bỏ đi bỏ đi, nhường cho các vị đó.

Thân hình của hẳn lui về phía sau rồi biến mất, không còn thấy gì nữa.

Nghiên Thiên Phi và Tổ Thần Vương đều nhíu mày, hai đối thủ mạnh lập tức rút lui, không đi tìm Nguyên Thạch Thái Sơ, hiển nhiên là có âm mưu khác.

Đột nhiên bên trong thân thể của Tổ Thần Vương truyền đến tiếng nổ đùng đùng, sắc mặt thay đổi, nghẹn ngào nói:

- Bảo vật Thiên Đạo của ta bị nghiền nát, cái thân tu vi này coi như bị phế bỏ rồi! Nương nương, thứ lỗi cho ta không thể hộ giá đi vào biển Hỗn Độn, tìm Nguyên Thạch tặng cho nương nương! Ta phải nhanh chóng trở về trị thương!
Bình Luận (0)
Comment