Chương 1550: Chôn vùi tội nhân của Tạo Vật Chủ
Chương 1550: Chôn vùi tội nhân của Tạo Vật ChủChương 1550: Chôn vùi tội nhân của Tạo Vật Chủ
- Hiện giờ ngươi không nên ở lại Tổ Đình, mà nên lập tức rời khỏi Tổ Đình đi tìm Phạn Thiên, dùng Phật pháp của hắn để luyện hóa tà khí, nếu không chắc chắn sẽ chết không nghỉ ngờ gì. Thiên hạ đều vì lợi mà đến, cũng vì lợi mà đi. Ta và Mục Thiên Tôn đều không tín nhiệm lẫn nhau, nhưng có một nguyên tắc bọn ta rất giống nhau, đó là có lợi thì hợp tác, không lợi thì chia tay. Hắn muốn mượn lãnh địa của ta, cho nên sẽ không hại ta. Được rồi, đưa ta đến Đại Hắc Mộc đợi hắn!
Tần Mục tản bộ dọc đường, ngắm nhìn phong cảnh hùng vĩ của Tổ Đình. Tổ Đình hiện nay so với lần đầu tiên hắn đến đây đã tốt hơn rất nhiều. Cảnh đẹp khắp nơi, chim hót hoa thơm, cự thú thong thả dạo chơi, thật đúng là cảnh đẹp ý vui. Bất tri bất giác hắn đã đến phía trước Thập Vạn Đại Hắc Sơn, chỉ thấy có một đại ấn đứng trước mặt mình.
Tân Mục tiến lên, cười nói:
- Đại ca đã đợi lâu rồi.
Thái Đế hừ lạnh:
- Gọi ta là Thái Đế.
Tần Mục mỉm cười, vác hắn lên, tiến vào Thập Vạn Đại Hắc Sơn.
Một thiếu niên từ phía trước bước nhanh tới, tiếng cười nói từ xa vang lên:
- Mục Thiên Tôn, sao ngươi đi lâu vậy? E là có chuyện ngươi vẫn chưa biết, tên Thái Đế miệng chó không mọc được ngà voi kia đã đánh một trận với bốn Thiên Tôn rồi. Bị đánh thê thảm lắm... phân thây, tay chân từ trên trời rơi xuống. Thật là quá sảng khoái... Ngươi đang vác cái gì vậy?
Sau lưng của bảo ấn, trái tim của Thái Đế nhảy dựng lên một cái: - Giọng nói này... tiêu rồi! Lão khốn đó vân còn sống!
Hắn vội vàng thúc giục thần thức, dự định tạo ra một huyễn cảnh, dùng để che đậy thân thức của Thúc Quân.
Nhưng mà, phong ấn từ bốn mạch khoáng của Tần Mục quá mạnh, thần thức hắn mà hắn có thể dùng thật sự có hạn, hơn nữa, hắn cũng không phải chuyên gia về thần thức huyễn cảnh, Cung Vân mới phải.
Thái Đế âm thầm kêu khổ, Thúc Quân ngoại trừ là lão già đối đầu của hắn, luận vai vế còn là thúc phụ của hắn.
Trong tam vương Thái Cổ năm đó, Bá Dương Thần Vương là người ổn trọng, nội liễm, không muốn tranh đoạt ngôi vị Thái Đế với hắn, tuy Cung Vân Thần Vương rất muốn tranh đoạt, nhưng cũng không tranh được với hẳn, cuối cùng còn gả cho hẳn.
Cung Vân không thể trở thành Thái Đế thì trở thành nữ nhân của Thái Đế, chia nhau thống trị thiên hạ.
Còn Thúc Quân thì không dễ nói như vậy, từ đầu đến cuối, Thúc Quân chưa bao giờ chịu phục hắn, cứ muốn tranh, cứ muốn đánh, lại ỷ mình có thân phận là thúc phụ, cho nên trước giờ chưa từng nể mặt Thái Đất
Thời đại Thái Cổ, hắn chính là người khiến Thái Đế đau đầu nhất.
Nếu lần này hắn nhìn thấy Thái Đế chỉ còn lại cái đầu, không biết sẽ nói ra những lời như thế nào đây!
Nhưng mà, Thúc Quân đã đến bên cạnh Tần Mục, ló đầu qua, quan sát bảo ấn phía sau Tần Mục, cười nói:
- Ngươi lại cướp được món báu vật đó từ đâu thế? Ngươi nên đi nhặt xác của Thái Đế đi, ta đã đi nhặt, đáng tiếc là muộn rồi, chẳng nhặt được gì cả... Cư Dư Thị! Trên mặt hắn lộ ra vẻ kinh hãi, ánh mắt hạ xuống cái đầu bị bốn dãy sơn mạch phong ấn không thể dịch chuyển ở phía sau lưng của bảo ấn, biểu cảm trên gương mặt đông lại, qua một lúc sau lại biến thành dữ tợn, nghiến răng nghiến lợi:
- Thái Đết
Thái Đế thầm thở dài một hơi, cười khẩy nói:
- Thúc Quân, ngươi vẫn còn sống sao? Đúng là nhân sinh có nơi nào mà chẳng gặp được nhau...
- Tên chó má khốn nạn nhà ngươi!
Thúc Quân giận tím mặt, quát:
- Thứ bại loại hủy diệt tộc Tạo Vật Chủ của ta! Trời có mắt nhìn, ngươi cũng có ngày hôm nay, tên chó má nhà ngươi, hại chết tộc Tạo Vật Chủ của ta! Tất cả mọi người đều chết cả rồi, sao tên chó ngươi không chết? Đồ chó... - Câm miệng!
Thái Đế tức giận, từng sợi tóc xoăn dựng đứng cả lên, uy nghiêm của Thái Đế Thái Cổ đâu ai bì nổi, tức đến giọng nói run run:
- Ngươi chỉ là vương, còn ta là đế, miệng của ngươi sạch sẽ chút đi...
- Tên Thái Đế chó má nhà ngươi!
Thiếu niên đầu to bước tới, định liều một trận với hắn, tức giận nói:
- Không có tộc Tạo Vật Chủ, ngươi là cái thá đế gì chứ? Mọi người trong tộc đều Vì ngươi mà chết!
Bảo ấn bị hắn xé xuống, Thái Đế chỉ có thể bị đánh trong bảo ấn, không thể phản kháng, vô cùng tức giận nói:
- Mục Thiên Tôn, ngươi cản hắn cho tai
Tân Mục không hề ngăn cản, Thái Đế không kìm được cơn giận, quát: - Thúc Quân, ngươi còn mặt mũi đổ tội Tạo Vật Chủ diệt tộc lên đầu ta sao? Năm đó, ngươi tốt hơn ta bao nhiêu? Khi chúng ta bị truy đuổi đến Tổ Đình, thế lực đã không bằng Cổ Thần, chẳng phải ngươi cứ khăng khăng muốn gây chiến sao? Khi đó, ta đã mất hết quyền lực, không thể thống lĩnh đại quân Tạo Vật Chủ! Các tộc tiến cử ngươi làm thống soái, lúc đó ngươi mới là Thái Đế! Ta đã là chó nhà có tang, chẳng còn quyền lực nữa!
Thúc Quân ấn đầu hắn đánh đập tơi bời, đánh đến mặt mày Thái Đế sưng vù.
Thái Đế không phản kháng được, chỉ nhe răng cười:
- Lúc đó Bá Dương đã chết rồi, ta bị trục xuất sau khi đánh vỡ Nguyên Thạch Thái Sơ, Cung Vân cũng bị Thái Sơ Thiên Đế ám sát, trong tam vương chỉ còn lại mình ngươi, ngươi chính là Thái Đế cuối cùng của tộc Tạo Vật Chủ! Ngươi đã làm gì?