Chương 1558: Vết thương của Nguyệt Thiên Tôn (2)
Chương 1558: Vết thương của Nguyệt Thiên Tôn (2)Chương 1558: Vết thương của Nguyệt Thiên Tôn (2)
Vào giây phút Nguyệt Thiên Tôn nỗ lực thi triển thần thông đưa Lăng Thiên Tôn đi, nàng đã lộ nơi sơ hở, lúc này thân thức của Lang Hiên Thần Hoàng dẫn đầu, đâm vào mi tâm nàng, làm nhiễu loạn đầu óc tư duy ý thức của nàng, công kích nguyên thần của nàng.
Một kích này đã mang tới thêm nhiều sơ hở lớn của nàng.
Vì thế kiếm của Hiểu Thiên Tôn thừa cơ hội lao tới.
Kiếm nhanh nhất, đơn giản là chỉ cần đâm một nhát. Do thần thông Không Gian của Nguyệt Thiên Tôn vô cùng mạnh, thế nên chỉ cần nàng phục hồi tỉnh thần là có thể lập tức bỏ chạy ngay, phải dùng công kích nhanh nhất để cơ thể của nàng mất đi không chết Vì thế Hiểu Thiên Tôn đâm kiếm vào hông nàng, khiến hai chân nàng mất đi cảm giác.
Lúc này, quyền của Hoả Thiên Tôn lao tới trước mặt Nguyệt Thiên Tôn, mà Hạo Thiên Tôn thì chưởng vào sau lưng nàng.
Hai người phối hợp cực kỳ ăn ý với nhau, một trước một sau đánh một đòn trí mạng vào Nguyệt Thiên Tôn.
Thế nhưng Nguyệt Thiên Tôn là Thiên Tôn khó có thể giết được nhất, đại đạo Không Gian của nàng có thể di chuyển những công kích của địch nhân đến những không gian khác, làm thủ đoạn mạnh nhất của đối thủ mất hiệu lực.
Một đòn cuối cùng lại là chí bảo Thiên Đạo của Tổ Thần Vương, đây là đòn mạnh nhất, cũng là đòn trí mạng!
Cuối cùng thì Nguyệt Thiên Tôn vẫn trốn ra được, nhưng vết sẹo của nàng thì không thể nào chữa khỏi. Việc nàng có thể sống sót được đã là một kỳ tích lớn!
Nguyệt Thiên Tôn giơ tay lên, kéo lấy tóc mái dài che khuất đi khuôn mặt, thấp giọng nói:
- Mục Thiên Tôn, đây đã là tốt lắm rồi, tốt lắm rồi, đây là kết cục tốt nhất rồi.
- Không phải.
Tân Mục lấy một bức tranh cuộn, nhẹ nhàng mở ra, treo trên áo choàng, trong tranh là một Nguyệt Thiên Tôn thiếu nữ xinh đẹp thẹn thùng.
- Ngươi trong bức tranh kia mới là kết cục tốt đẹp nhất.
Mắt dọc nơi mi tâm của Tần Mục ngày càng sáng lên, chăm chú nhìn những vết sẹo trên người nàng.
Dược sư bước tới, nhìn tỉ mỉ một phen, thấp giọng nói:
- Bắt đầu trị liệu từ đòn cuối cùng, cái đòn trên đỉnh đầu này, ta cần phải biết tất cả đạo văn ẩn chứa trong vết sẹo đó.
- Đây là sẹo do Thiên Đạo tạo nên.
Tân Mục lập tức thúc giục nguyên khí, lấy nguyên khí để biến đổi chí bảo Thiên Đạo của Tổ Thần Vương, dùng phù văn Thiên Đạo để tạo thành đạo văn rồi lại dùng đạo văn để tạo thành chí bảo Thiên Đạo, tái hiện lại đòn đánh kỳ diệu này của Tổ Thần Vương và những vết sẹo trên người Nguyệt Thiên Tôn.
Dược sư chăm chú lắng nghe, đồng thời quan sát Tân Mục biến đổi đạo văn, trầm giọng nói:
- Ta không hiểu nhiều về Thiên Đạo, ngươi giảng những thứ đạo diệu ẩn chứa trong đạo văn đi.
Tần Mục cẩn thận giảng giải, dược sư vừa nghe vừa phối dược.
Nguyệt Thiên Tôn lẳng lặng ngồi một bên, chỉ thấy rằng một trung niên một thiếu niên phối hợp rất cặn kẽ, khiến cho lòng nàng không khỏi có hy vọng.
Dược sư phối linh dược xong, Tân Mục lại lấy Thái Tố Chi Noãn ra, dược sư lấy một chút nguyên dịch Thái Tố ra khỏi vỏ trứng.
- Nguyệt, liệu sẽ có ai tìm được ngươi ở đây không?
Tân Mục hỏi.
Nguyệt Thiên Tôn hơi ngẩn ra, lập tức hiểu ý của hắn, nói:
- Có vài người không muốn ta khỏi hẳn, nếu như dược sư tiên sinh thật sự có thể chữa trị được thương tích trên người ta thì chắc chắn là có người ngăn cản. Nhưng mà các ngươi yên tâm đi, trên thế giới này có ít người tổn thương được ta lắm, cho dù là ta đã tàn phế.
Dược sư không vội chế thuốc mà đặt dược liệu đã phối xong sang một bên, nói:
- Lúc ta trị sẹo trên người người thì rất có thể là sẽ quấy rây đến người để lại sẹo đấy. Không thì bây giờ điều tra rõ tất cả sẹo sau đó thì cùng trị liệu.
Nguyệt Thiên Tôn khẽ giật mình, cười nói:
- Nếu như cả năm vị Thiên Tôn Hạo, Hỏa, Hiểu, Lang, Tổ cùng nhau xông tới thì †a không đỡ được đâu.
Dược sư nhíu mày, nhìn về phía Tần Mục.
Tân Mục suy nghĩ một hồi rồi nói:
- Vậy thăm dò tất cả vết thương một lần đã, phải tính toán cân nhắc trước rồi mới tính toán trị liệu thế nào.
Dược sư gật đầu, nói:
- Mục Nhi, vết thương sau lưng và trên mặt của Nguyệt Thiên Tôn là đồng thời nhận lấy, cần phải đồng thời trị liệu. Ngươi nhìn xuyên qua được không?
Tân Mục dùng mắt dọc nơi mi tâm nhìn đến tận cùng, mắt nhìn vết sẹo Hạo Thiên Tôn để lại:
- Đại đạo Quy Khư và Tiên Thiên Nhất Khí, không thể có chuyện ta kém hơn Hạo Thiên Tôn được!
- Vậy Thánh Hỏa của Hỏa Thiên Tôn thì sao?
Dược sự quan sát mặt Nguyệt Thiên Tôn, hỏi.
Trong lòng Tần Mục trầm xuống, khóe mắt giật một cái.
Dược sư chú ý tới biểu cảm trên mặt hắn, khẽ nhíu mày.
Hắn biết là không phải cái gì Tân Mục cũng làm được.
Trong thôn Tàn Lão, chỉ có trưởng thôn và hắn biết, Bá Thể chỉ là một lời nói dối thiện ý. Tân Mục thấp giọng nói:
- Ta đã từng nghiên cứu Thiên Hỏa, nhưng chưa từng nghiên cứu Thánh Hỏa của Hỏa Thiên Tôn. Có điều ta thông thạo thuật số của Đạo Môn và nhập đạo trong mộng của Phật Môn, hơn nữa ta còn có thần nhãn mạnh hơn mù gia gia nữa, nhìn thấu Thánh Hỏa của hắn cũng chẳng cần tốn bao nhiêu thời gian!