Chương 1569: Ta vẫn là kẻ thắng lớn (2)
Chương 1569: Ta vẫn là kẻ thắng lớn (2)Chương 1569: Ta vẫn là kẻ thắng lớn (2)
Bây giờ Tân Mục đang nâng Nguyệt Thiên Tôn trên lòng bàn tay, cho lĩnh vực Thần Tàng của hắn vào trong đạo hạnh của bọn họ, thế là khiến cho dược sư và Nguyệt Thiên Tôn cũng tạm thời sở hữu loại năng lực vô cùng khó tin này.
Bốn mươi chín vì sao trên bầu trời rơi xuống, tránh những dây đàn đang đang di chuyển nhảy nhót trên bầu trời. Đột nhiên từng ngôi sao chấn động một cách mãnh liệt, hóa thành bốn mươi chín Thần Nhân Thiên Đạo. Thiên Cương lơ lửng sau lưng một vị Thần Nhân, đại đạo Thiên Cương giống như Đấu La, phía sau lưng một vị Thần Nhân khác lại lơ lửng Thiên Đán, còn có một vị Thần Nhân trấn thủ trên trên Thiên Huyền, Thiên Huyền giống như một chiếc xe, ngoài ra còn có cả các loại Thần Nhân Thiên Đạo như Thiên Huyệt, Thiên Uyên, Thiên Đạo ở phía sau lưng cũng tự hiện ral
Từng vị Thần Nhân giáng xuống từ trên trời, đối đầu với tiếng đàn.
Một bên khác, cơn cuồng phong kỳ quái kia gào thét, cuốn cành đào, lá đào cùng với hoa đào bay lên. Những bông hoa đào và cành lá đó hình thành một dòng thác, cuốn đi trong tiếng rít gào của tiếng đàn, vô số bông hoa, cành, lá cùng xông đến phía trước di tích cung điện. Cành lá và cánh hoa bay lượn, ngưng tụ lại một chỗ, tạo thành hình dáng của Lang Hiên Thần Hoàng.
Tiếng đàn tập kích từ bốn phương tám hướng, cắt vụn Lang Hiên Thần Hoàng, nhưng Lang Hiên Thần Hoàng vỡ vụn ấy, lúc vỡ nát lúc lại tập hợp lại, những cành lá và cánh hoa trên người hẳn bay lượn, tản ra rồi lại tụ lại. Người đến đây không phải là chân thân mà là thần thức của hắn.
Chân thân của hắn bị Thái Đế đánh trọng thương, không thể không trở về Thiên Đình để trị thương, Thái Đế đã khiến hắn bị thương quá nặng, nội trong thời gian ngắn, hắn rất khó hồi phục lại được trạng thái đỉnh cao.
Hắn là người am hiểu cách đối phó với Nguyệt Thiên Tôn nhất, năm đó hắn cũng chính là người đầu tiên tấn công Nguyệt Thiên Tôn, sau đó các chư vị Thiên Tôn mới có cơ hội làm nàng trọng thương.
€ó thể nói Thần Thức của hắn chính là khắc tinh của đại đạo Không Gian.
- Nguyệt Thiên Tôn, ngươi sống tạm bợ ở đây lâu như thế, cũng hơn bốn vạn năm rồi đúng không?
Lang Hiên Thân Hoàng cất bước đi tới, cất cao giọng nói: - Năm xưa, ngươi nên chết cùng với Lăng Thiên Tôn, sở dĩ ngươi có thể sống sót là bởi vì ngươi tàn rồi, phế rồi. Ngươi chỉ có sống trong trạng thái tàn phế thì mới có thể khiến các Thiên Tôn yên tâm. Mà bây giờ ngươi lại muốn phục hồi lại như cũ, rõ ràng là tự tìm đường chết.
Bất kể hắn bước chân thế nào cũng đều không có cách nào đến gần được di tích cung điện, hắn không khỏi khẽ nhíu mày, ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời.
Trên bầu trời bốn mươi chín Thần Nhân Thiên Đạo ai nấy đều đột ngột quát lên, bốn mươi chín Thiên Đạo giống như cầu vồng, cố định chắc chắn từng sợi dây đàn ánh sáng, uy lực của tiếng đàn giảm đi đáng kể.
Nhưng mặc dù như thế, Lang Hiên Thần Hoàng vẫn không thể nào đến gần được.
Bốn mươi chín Thần Nhân Thiên Đạo. đột nhiên hóa thành câu vồng, xuôi theo câu vồng Thiên Đạo hạ xuống dưới đất, sau khi rơi xuống dưới đất lại hóa thành từng Thần Nhân Thiên Đạo, diện mạo của những Thần Nhân Thiên Đạo giống nhau như đúc, đều là gương mặt của Tổ Thần Vương.
Những Thần Nhân này đều là hóa thân đại đạo của Tổ Thần Vương.
Hắn cũng là vì bị Thái Đế làm trọng thương, không thể không trở về Thiên Đinh để trị thương, không có cách nào điều động chân thân được.
- Nguyệt Thiên Tôn.
Thần Nhân Thiên Cương mở miệng, dùng giọng điệu vừa phải, không nhanh cũng không chậm nói:
- Ngừng việc trị thương, ngừng hồi phục cái thân xác tàn phế của ngươi lại thì người vẫn còn đường sống, nếu không thì đừng trách các đạo hữu vô tình. Nguyệt Thiên Tôn mắt điếc tai ngơ, làm lơ luôn.
Đột nhiên, từng Thần Nhân Thiên Đạo đều cảm nhận được đạo thương Thiên Đạo trong cơ thể của Nguyệt Thiên Tôn đang nhanh chóng khỏi hẳn, bọn họ không khỏi đồng loạt mở to mắt, từng ánh mắt đều đổ dồn vào dược sự đang bay lượn xung quanh Nguyệt Thiên Tôn trên lòng bàn tay của Tân Mục.
Tất cả bốn mươi chín Thân Nhân Thiên Đạo cùng đồng thanh nói:
- Phá hỏng Thiên Đạo của ta, ngươi chắc chắn sẽ không xong với ta đâu!
Trong lòng dược sư căng thẳng, vội vàng sờ sờ mặt nạ bằng đồng trên mặt mình, mặt nạ vẫn còn, lúc này dược sư mới thở phào nhẹ nhõm nói:
- May mà vì ta sợ Mục Nhi tự ti, cho nên không tháo mặt nạ xuống, nếu không thì đã bị mấy tên kia nhìn thấy dung mạo. thực sự rồi...
- Hiểu Thiên Tôn, Tổ Thần Vương.
Lang Hiên Thần Hoàng đột nhiên nói:
- Mặc dù hôm nay chỉ có ba người chúng ta, nhưng chắc các ngươi không quên cảnh tượng năm xưa đâu đúng không?
Bốn mươi chín Thần Nhân Thiên Đạo cùng gật đầu, thần khí Ngự Thiên Tôn nói:
- Năm đó, mặc dù Hỏa Thiên Tôn là người ra tay đầu tiên, nhưng Nguyệt Thiên Tôn lại tránh né được sự tấn công của hắn, trái lại ngươi lại là người đầu tiên đắc thủ.
Lang Hiên Thần Hoàng khẽ mỉm cười, đột nhiên hung bạo, quát lớn:
- Động thủ!
Vùi
Thân thể của hắn đột nhiên sụp đổ, vỡ nát, vô số cánh hoa cùng lá đào và cành đào tung bay khắp bầu trời, ngay sau đó, cánh hoa cùng lá đào và cành đào đều vỡ nát tan tành trong tiếng đàn, còn thần thức của Lang Hiên Thần Hoàng thì đã tiến quân thần tốc, xông vào bên trong lĩnh vực Thần Tàng của Tần Mục.