Chương 1572: Ngự Thiên Tôn phải chết (2)
Chương 1572: Ngự Thiên Tôn phải chết (2)Chương 1572: Ngự Thiên Tôn phải chết (2)
- Cung Thiên Tôn quá kiêu ngạo, nội tâm Hư Thiên Tôn quá đen tối, Tổ Thần Vương nóng nảy điên cuồng, đều không thích hợp làm Thiên Đế.
Hắn thản nhiên nói:
- Vả lại chín Thiên Tôn của Long Hán các ngươi, ngoại trừ Hạo Thiên Tôn và Hỏa Thiên Tôn ra, Vân Thiên Tôn cư xử tài tình, nhưng thiếu đại thế, U Thiên Tôn tự bế, khó thành nhân tài, Nguyệt Thiên Tôn ngươi chỉ thích hợp làm hậu phương, Lăng Thiên Tôn có chướng ngại giao tiếp, Tân Thiên Tôn ý chí tuy lớn, nhưng trời sinh tính tình cẩn trọng dè dặt, chỉ xứng tranh giành thiên hạ với Hạo Thiên Tôn, về phần Mục Thiên Tôn...
Hắn liếc mắt nhìn Tân Mục, cười nói: - Quá bồng bột. Tuy có tâm cơ thủ đoạn, nhưng hắn sớm muộn gì cũng sẽ chơi chết chính mình vì quá tò mò.
Mặt Tần Mục đen như sắt.
Hiểu Thiên Tôn cười nói:
- Nhìn chung từ xưa đến nay, có ý chí, có phong thái, có thủ đoạn, có trách nhiệm, có độ lượng, có thể đảm nhiệm vị trí Thiên Đế một cách hoàn mỹ, ngươi cứ việc tìm, nhưng từ đầu đến cuối cũng chỉ có một mình ta, cũng không phải là ta hùng bá vũ trụ càn khôn để trở thành Thiên Đế, mà là vũ trụ càn khôn lựa chọn ta trở thành Thiên Đế.
Tu vi Nguyệt Thiên Tôn lần lượt tăng lên, khí tức càng lúc càng mạnh, hờ hững nói:
- Ngươi nói chín Thiên Tôn năm đó, cũng là nói mười Thiên Tôn hiện nay, vậy Ngự Thiên Tôn đâu? Vì sao ngươi không nhắc đến hắn? - Ngự Thiên Tôn?
Sắc mặt Hiểu Thiên Tôn hơi trầm xuống.
- Đúng, Ngự Thiên Tôn!
Nguyệt Thiên Tôn đứng trong bàn tay nguyên thần của Tần Mặc, ánh mắt sáng như tuyết, nhìn chăm chú vào khuôn mặt Hiểu Thiên Tôn, gắn từng chữ:
- Ngươi nói ngươi độ lượng, vì sao không nhắc đến Ngự Thiên Tôn? Có phải vì hắn thích hợp làm Thiên Đế hơn ngươi, cho nên ngươi không chấp nhận được, giết chết hắn?
Hiểu Thiên Tôn cúi đầu, khẽ cười một tiếng, lẩm bẩm nói:
- Ngự Thiên Tôn? Ta không giết hẳn, là Hạo Thiên Tôn và Âm Thiên Tử ra tay...
Nguyệt Thiên Tôn nhướng mày, đang định mở miệng, Hiểu Thiên Tôn tiếp tục cười nói: - Có điều sở dĩ Hạo Nhi và Âm Triêu Cận dám động thủ, quả thực là xuất phát từ mưu kế của ta, thậm chí ta còn giúp Hạo Nhi phong ấn Mạn Hồi Lang Các, đảm bảo Thiên Công và Thổ Bá cũng không thể phát hiện ra nguyên nhân cái chết của Ngự Thiên Tôn.
Gương mặt hắn mang theo ý cười.
- Khi đó là thịnh hội đầu tiên của Thiên Đình. Trên thịnh hội Thiên Đình, kẻ có địa vị tụ hợp, bàn bạc chuyện thành lập Thiên Đình Long Hán, tôn ta làm chủ thiên hạ. Ta cao cao tại thượng, lập tức nắm trong tay quyền lực có một không hai, khi đó nhân tộc chỉ là một tộc nhỏ bé không đáng nhắc tới, thịnh hội Dao Trì cũng chỉ là một góc nhỏ trong Thiên Đình mà thôi. Bảy Thiên Tôn cũng chỉ là nhân vật nhỏ bé không đáng chú ý trong thời đại đó, Ngự Thiên Tôn cũng chỉ là một kẻ tương đối mạnh trong đám sâu kiến, thế mà ta lại sợ hãi. Nguyệt Thiên Tôn siết chặt tay.
Hiểu Thiên Tôn nói:
- Ta đã không còn địch thủ, Thái Đế thua, Nguyên Thạch nát vụn, biến thành chó mất nhà; Cung Vân chết, bị ta chôn ở Tổ Đình; Thiên Công bị ta nắm thóp, một mình Địa Mẫu không thể chống đỡ, Thổ Bá cũng không phải là đối thủ của ta; về phần tứ Đế Cổ Thần, chỉ xứng làm bề tôi. Nhưng khi ta gặp Ngự Thiên Tôn, ta đã sợ hãi.
Hắn ngoảnh đầu lại nhìn thần khí Ngự Thiên Tôn phía sau mình, nhớ lại chuyện xưa, sau một lúc lâu mới quay đầu lại, tiếp tục nói:
- Ngự Thiên Tôn có tài, tài nghệ của hắn vô song, mở ra Linh Thai Thần Tàng cho chúng sinh có thể tu luyện, để tất cả chủng tộc đều nhớ tới ân đức của hắn. Hắn có dã tâm, kết giao nhiều bạn tốt, bất kể là Bán Thần hay chủng tộc Hậu Thiên đều coi hẳn là khách quý. Hắn lại tạo ra công pháp thành Thần, để Bán Thần và chủng tộc Hậu Thiên có hi vọng sánh ngang với Cổ Thần, thậm chí vượt qua Cổ Thần.
- Ta vốn chỉ để ý tới hắn hơn một chút, bao dung tất cả những việc hắn làm, chẳng qua coi hắn là một đứa trẻ có thiên phú mà thôi. Về sau, khi Hạo Nhi nói cho ta nghe công pháp thành Thần của hắn, ta mới thật sự cảm thấy sợ hãi.
Hiểu Thiên Tôn thở dài, nói:
- Nếu tùy ý để hắn truyền bá công pháp thành Thần ra ngoài, hắn sẽ tích lũy được đại thế, một đại thế đường đường chính chính. Nguyệt Thiên Tôn, Mục Thiên Tôn, các ngươi không phải Thiên Đế, rất khó hiểu được loại đại thế này. Các ngươi từng thấy tranh giành vương triều, từng thấy sự thay đổi triều đại, nhưng các ngươi đã từng thấy khi đại thế của một người tích lũy đến cực hạn, thiên hạ quy về một mối chưa? Con đường mà Ngự Thiên Tôn đi, chính là con đường này.
Tân Mục và Nguyệt Thiên Tôn hơi giật mình, dược sư đang điều trị thương thế cuối cùng cho Nguyệt Thiên Tôn cũng bất giác cẩn thận lắng nghe.
Hiểu Thiên Tôn nói:
- Lúc ở thịnh hội Dao Trì, hắn đã có đầy đủ tất cả điều kiện cho con đường này, uy tín, danh dự, người ủng hộ, tương lai, hắn đều có được, thứ duy nhất hắn còn thiếu đó là thực lực! Thử nghĩ xem, sau mấy chục vạn năm, Bán Thần và sinh linh Hậu Thiên phát triển lớn mạnh, có sự tồn tại của hàng trăm kẻ cảnh giới Đế Tọa và cảnh giới Thiên Đình, bọn chúng sẽ ủng hộ ai làm thủ lĩnh? Ngự Thiên Tôn, chỉ có Ngự Thiên Tôn! Đây chính là đại thế mà hắn tích lũy được, đại thế đường đường chính chính!