Chương 1578: Trục xuất Hiểu Thiên Tôn (2)
Chương 1578: Trục xuất Hiểu Thiên Tôn (2)Chương 1578: Trục xuất Hiểu Thiên Tôn (2)
Hiểu Thiên Tôn đứng trên Nguyên Mộc, băng băng đi dọc theo sợi rễ. Mắt thấy sắp nhảy ra từ bên trong không gian hỗn loạn, đột nhiên U Thiên Tôn xách theo đèn bão xuất hiện trước cái lỗ không gian hỗn loạn, chiếu ánh đèn về phía Hiểu Thiên Tôn.
Sức mạnh vô cùng kinh khủng xung kích tới nguyên thần của Hiểu Thiên Tôn, đánh nguyên thần của hắn ra khỏi thân thể!
Hiểu Thiên Tôn gào thét, cưỡng ép kéo nguyên thần trở về.
U Thiên Tôn cắn chặt răng, liều mạng thôi thúc đèn bão. Ánh đèn càng ngày càng sáng rõ, nhưng nguyên thần của Hiểu Thiên Tôn cứ thế gánh lấy xung kích của đèn bão, gắng sức tiếp cận thân thể mình từng bước một. Mà bên trên sợi rễ, thân thể Hiểu Thiên Tôn cũng rảo bước, đi từng bước một dọc theo sợi rễ thô to tiến về phía trước.
Nguyệt Thiên Tôn đáp xuống trước lỗ hổng không gian này, tà váy bốn phía trải rộng ra, ngồi trên mặt đất, di tích cung điện bay tới, thi nhỏ lại thành một chiếc cổ cầm.
Nguyệt Thiên Tôn gảy cầm trước lỗ hổng, vô số đòn công kích như mưa rơi trên thân thể và nguyên thần Hiểu Thiên Tôn.
Hiểu Thiên Tôn kêu gào, đột nhiên hiện ra ba đầu sáu tay, nguyên thần cũng hiện ra ba đầu sáu tay, thân thể và nguyên thần lúc hợp lúc tan, thêm chỗ này bớt chỗ kia, khiến hai Thiên Tôn là Nguyệt và U đều kinh ngạc không tài nào hiểu được!
- Xích Hoàng và Minh Hoàng hợp thể cũng chưa chắc có thể làm được tới bước này!
Trong lòng hai người đồng thời thâm nghĩ.
Hiểu Thiên Tôn lay động công kích của hai Thiên Tôn, bước từng bước một ra phía bên ngoài.
- Thổ Bá đâu?
Nguyệt Thiên Tôn cao giọng nói.
U Thiên Tôn cắn răng:
- Bị Hư Thiên Tôn cản trở rồi!
Trong lòng Nguyệt Thiên Tôn u ám, Thổ Bá không thể hạ chân thân xuống, cũng không thể tay giúp đỡ, dựa vào hai Thiên Tôn bọn họ, chỉ sợ không thể trục xuất Hiểu Thiên Tôn, thậm chí nói không chừng còn sẽ bị hắn ta giết chết trong không gian hỗn loạn, kẻ bị trọng thương chính là bọn họ!
- Mục Nhi, đừng đi!
Giọng nói dược sư truyên đến, Nguyệt Thiên Tôn và U Thiên Tôn đều thầm giật mình. Đột nhiên chỉ thấy Tân Mục không đầu phi thân tới, trâm cài tóc bằng gỗ đào trong tay lao về phía Hiểu Thiên Tôn trong không gian hồn loạn.
Hiểu Thiên Tôn bỗng giật nảy mình, thân thể nhanh chóng lui về phía sau, từng sợi rễ Nguyên Mộc nhanh chóng thu về từ bên trong đất đai của Nguyên Giới.
Nguyên thần và Nguyên Mộc của hắn bị đưa vào trong không gian hỗn loạn, không rõ tung tích.
Nguyệt Thiên Tôn thở phào nhẹ nhõm, đứng dậy, mang theo cổ cầm đứng ở một bên, tay áo tung bay phất về phía trước một cái, lỗ hổng không gian hỗn loạn lập tức biến mất, không gian khôi phục bằng phẳng.
Tần Mục vẫn như cũ chỉ vào lỗ hổng không gian hỗn loạn kia, uy phong lẫm liệt, chỉ là trên cổ không có đầu.
Dược sư vội vàng bay tới, kiểm tra cổ Tân Mục, oán giận nói: - Trên cổ ngươi bây giờ đâu đâu cũng là đạo thương Hiểu Thiên Tôn lưu lại, còn chạy tán loạn khắp nơi!
- Ta không saol
Cổ Tần Mục cứng ngắc, giọng nói vang lên từ trong lồng ngực:
- Nguyệt Nhi, vỏ trứng kia của ta đâu? Đưa vỏ trứng cho ta, ta đưa Hiểu Thiên Tôn về bên trong trứng!
- Hiểu Thiên Tôn đã bị Nguyệt Thiên Tôn trục xuất rồi.
Dược sư bất đắc dĩ nói:
- Hơn nữa, ngươi đừng nói chuyện với không khí, ta ở đây, Nguyệt Thiên Tôn ở phía sau ngươi. Vết thương này của ngươi, hơi khó chữa đấy...
Nguyệt Thiên Tôn tiến lên kiểm tra thương thế của Tân Mục, thấy đầu Tân Mục tan biến, chỉ còn dư lại cổ, vả lại đạo văn trên miệng vết thương do Hiểu Thiên Tôn để lại đang không ngừng phá hoại chức năng cơ thể của hắn, thương thế rất nặng!
Ngay cả nguyên thân của hắn cũng không có đầu, giống với hắn, trên cổ cũng trải rộng đạo thương!
Dược sư đang nhanh chóng áp chế đạo thương của Tần Mục. Bây giờ Tân Mục chỉ là miệng hùm gan sứa, Linh Thai Thần Tàng của hắn đã nổ tung. Có đạo thương của Hiểu Thiên Tôn để lại ở đó thì ngay cả thần thông Bất Dịch hắn cũng không sử dụng được.
Vừa rồi dọa Hiểu Thiên Tôn rút lui cũng chỉ là phô trương thanh thế mà thôi.
Cho dù hắn có thể thi triển thần thông Bất Dịch, đạo thương vẫn ở đó, vẫn sẽ nổ tung đầu hắn.
Chờ đến khi đạo thương được xóa bỏ, hẳn mới có thể thôi thúc thần thông Bất Dịch để khôi phục Linh Thai Thần Tàng, hoặc là dùng Tạo Hóa Huyền Công để mọc đầu mới.
- Dược Vương Thần, thương thế của Mục Thiên Tôn có nguy hiểm không?
Nguyệt Thiên Tôn nhỏ giọng hỏi.
- Không chết được.
Dược sư kiểm tra tỈ mỉ miệng vết thương to bằng cái bát trên cổ, có chút khó xử nói:
- Chẳng qua ta không hiểu đạo văn được để lại trong vết thương này của Hiểu Thiên Tôn, cần Thiên Tôn tới chỉ bảo một chút.
U Thiên Tôn tiến tới, dùng đèn bão chiếu sáng thì thấy yết hầu của Tân Mục vẫn còn đang thở dốc, yên lòng nói:
- Không chết được. Nguyệt Thiên Tôn, ngươi trục xuất Hiểu Thiên Tôn đến nơi nào rồi?
Nguyệt Thiên Tôn phân tích tỉ mỉ đạo văn bên trong đạo thương của Tân Mục, nói:
- Năm đó tu vi của ta có chút thành tựu, muốn thử nghiệm thuật Không Gian nên mới chạy loạn khắp nơi, còn thích dùng thần thông Không Gian thí nghiệm xung quanh. Có một lần ta vô tình mở ra một vùng không gian, phát hiện được một nơi giống như mê cung. Ta bị nhốt ở đó trên dưới một trăm năm, cuối cùng tình cờ mới thoát ra được. Ta gọi là không gian hỗn loạn. Hiểu Thiên Tôn bị ta đưa đến đó rồi.