Chương 1589: Thổ Bá chờ đợi cái chết
Chương 1589: Thổ Bá chờ đợi cái chếtChương 1589: Thổ Bá chờ đợi cái chết
Tần Mục đóng mắt dọc lại, cảm giác không cách nào nhìn thấu tất cả rất tệ, hắn lấy lại bình tĩnh, hỏi:
- Thiên Công ẩn thân bên trong mười Thiên Tôn, sức mạnh sâu không lường được, tất cả đều là vì để ứng phó với kiếp số trong tương lai, để triệt để thoát khỏi trói buộc Cổ Thần. Vậy còn Thổ Bá? Ngươi che giấu thủ đoạn gì?
Thổi Bá quay người lại nhìn hắn, tựa như là không hiểu ý của hắn, hai cái sừng trên đầu giống như dòng dung nham bùng cháy lên ngọn lửa.
Tân Mục đối diện với cái nhìn chăm chú của tồn tại to lớn vĩ đại này, trong lòng không hề có chút hoang mang nào, mỉm cười nói: - Nếu chúng ta đã là đồng minh, vậy thì có một số chuyện không nên giấu giếm với đồng minh, đúng không? Thiên Công có bản lĩnh của hắn, trốn thoát khỏi mọi hiểm nguy. Ngươi là chủ nhân của U Đô, là sự tồn tại ngang hàng với Thiên Công, sẽ không có chuyện Thổ Bá không có bản lĩnh tương đương chứ?
Nguyên thần của Thổ Bá im lặng trong chốc lát, nói:
- Ngươi cảm thấy ta nên có bản lĩnh tự bảo vệ mình?
Tần Mục cười nói:
- Không phải là ta cảm thấy, mà là ngươi đáng lẽ có. Nếu như ngươi không có thì mới khiến ta kinh ngạc.
Thổ Bá lại im lặng trong chốc lát, nói:
- Ta có.
Tỉnh thần của Tân Mục chấn động, đôi mắt sáng ngời có hồn nhìn hắn, đợi hắn nói câu tiếp theo.
Sau đó Thổ Bá lại im lặng, không hề tiếp tục nói.
Tân Mục bị hắn khơi dậy tính tò mò, thăm dò:
- Bản lĩnh của Thổ Bá là gì?
Lúc này Thổ Bá mới tiếp tục nói:
- Ta giống với Thiên Công, đều dùng bản lĩnh đại đạo U Đô để thoát khỏi cái chết trong gang tấc.
Tần Mục chờ đợi trong chốc lát, sau đó Thổ Bá lại không tiếp tục nói tiếp, không khỏi tức giận hằm hằm nói:
- Ngươi thật là... Cái tên Thần này, sao ngươi nói chuyện giống như cái hồ lô bị cưa miệng vậy, sao mỗi lần chỉ có thể đổ được một hạt ra thế? Thổ Bá, ngươi ở cùng với U Thiên Tôn lâu quá nên cũng tự bế rồi sao?
Thổ Bá nhìn hẳn một cái, chậm rì rì nói: - Ngươi nôn nóng thật đấy. Ta ở chung với Nhân Thánh Vương tốt lắm, bọn ta thường ngồi cùng nhau uống trà nói chuyện.
Tân Mục không tài nào tưởng tượng ra cảnh tượng đó được.
Hai tên giống như cái hồ lô bị cưa miệng ở cùng nhau trò chuyện, ngươi nói một chữ ta nói một chữ, sao mới có thể nói chuyện được với nhau chứ?
- Ngươi đi theo ta.
Nguyên thần Thổ Bá đi vào trong cái cung điện, tính tò mò của Tần Mục lại bị khơi dậy, vội vàng đi theo hắn. Trong cung điện, dược sư vẫn đang chẩn đoán cho U Thiên Tôn. Nguyệt Thiên Tôn nhìn thấy bọn họ, vội vàng đi đến, nói nhỏ:
- Thương thế của U Thiên Tôn rất phức tạp... các ngươi đi đâu thế?
Tân Mục nhỏ tiếng nói một tiếng, Nguyệt Thiên Tôn cũng hơi tò mò, nói:
- Thổ Bác thần thông quảng đại, chắc chắn bản lĩnh khiến người khác cực kỳ kinh ngạc.
Hai người đi theo Thổ Bá đến bên cạnh ao dung nham trong cung điện. Nguyên thần của Thổ Bá đi vào trong ao dung nham, hai người cũng đi theo vào.
Dung nham chẳng hề nóng, không giống dung nham lắm, trái lại giống như một loại chất lỏng kỳ lạ.
Tân Mục thầm cảm thấy khó hiểu, kiểu Thần Thánh như Thổ Bá cực kỳ đặc biệt, hắn không có nhục thân theo khái niệm bình thường, thân thể của hắn là do vô số thế giới tử vong tạo thành, không có sức sống.
Đối với một người bằng xương bằng thịt mà nói, loại sinh mệnh này rất khó để giải thích, thế nhưng Thổ Bá vẫn tồn tại. Trên thực tế, Thiên Công cũng như thế. Thân thể của Thiên Công do vô số mặt trời và ánh sáng tạo thành, cũng không có nhục thân theo khái niệm bình thường.
Mà trong những Cổ Thần sinh ra từ đạo, hai người này là kỳ lạ nhất. Những Cổ Thần sinh ra từ đạo khác, ví như Thiên Âm nương nương và tỷ muội Đế Hậu, họ đều có nhục thân. Tân Mục từng nghiên cứu kỹ càng nhục thân của Thiên Âm nương nương và tỷ muội Đế Hậu, cho nên hiểu rất rõ.
Bọn họ đi qua dung nham vô tận, đi vào trong cơ thể của Thổ Bá. Không gian đột nhiên trở nên rộng lớn, tuy bên trong vẫn là bóng tối vô tận, nhưng lại có thể nhìn thấy một chỗ có tia sáng, chẳng qua tia sáng quá nhiều quá chói lòa thôi.
Tân Mục mở mắt dọc ở mi tâm nhìn thẳng về phía đó, cảnh tượng nhìn thấy được khiến hắn cảm thấy kỳ lạ. Hắn thấy những tia sáng kia là những sinh linh vô cùng vô tận, sinh linh bị nghiệp hoả bao vây, số lượng cực kỳ nhiều, còn nhiều hơn bầu trời đầy sao không biết bao nhiêu lần!
Nơi có những tia sáng chiếu rọi kia là từng thế giới, mà số lượng thế giới đó cũng vô cùng vô tận. Ai cũng biết số lượng chư thiên vạn giới của Nguyên Giới rất nhiều, nhưng so với thế giới hắn nhìn thấy lúc này mà nói thì cũng chỉ là hạt cát trong sa mạc mà thôi.
Càng kỳ lạ hơn là, nghiệp hỏa của những tinh linh của những thế giới này không hề ổn định. Từng đợt nghiệp hoả bay lên từ trên người bọn chúng, cuốn vào trong bóng tối.
Trong bóng tối, những nghiệp hoả này hội tụ lại với nhau, hình thành từng dòng chảy nghiệp hoả.
Dòng chảy nghiệp hoả giống như mạng nhện. Từng dòng nghiệp hỏa không ngừng hợp lại với nhau ở trong bóng tối, đi đến vị trí trung tâm trong cơ thể Thổ Bá thì hoàn toàn hội tụ lại với nhau.