Chương 1606: Nô gia đẹp không?
Chương 1606: Nô gia đẹp không?Chương 1606: Nô gia đẹp không?
Vân Sơ Tụ vội vàng rời đi.
Tân Mục đưa mắt nhìn nàng đi xa, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, quay lại lâu thuyền.
Ngụy Tùy Phong khẽ hỏi:
- Đó là Nguyên Mẫu phu nhân à? Sao mà nàng giống như bị dẫm lên đuôi thế?
Tân Mục thuật lại nhân quả một lượt, nói:
- Nếu như Đế Hậu nương nương chiếm được nhục thân của nàng, vậy nàng sẽ gặp nguy hiểm, các nàng đều là Cổ Thần được sinh ra trong Tịnh Thế Song Liên.
Ngụy Tùy Phong nhớ tới Tịnh Thế Song Liên trong Đại Uyên Quy Khư, đột nhiên nói:
- Đế Hậu nương nương và Nguyên Mẫu phu nhân không thể thống nhất trở thành một Cổ Thần được à?
Tân Mục ngây người, mặc dù suy nghĩ của Ngụy Tùy Phong rất kỳ lạ, nhưng mà không phải là không có khả năng.
Nhưng nếu Đế Hậu nương nương hoặc Nguyên Mẫu phu nhân chiếm được nhục thân của đối phương, khiến cho đại đạo Quy Khư hợp thành một thể, vậy chẳng phải là hai người các nàng hoàn toàn dung hợp sức mạnh của Đạo Sinh Cổ Thần, vọt một cái đã trở thành sự tồn tại như Thiên Công Thổ Bá hay sao?
Hơn nữa nói không chừng sẽ càng mạnh hơn!
Đột nhiên Tân Mục nghĩ đến một điểm quan trọng, đó chính là Đế Hậu nương nương là Nghiên Thiên Phi chuyển thế, và Nguyên Mẫu phu nhân là Thạch Kỳ La chuyển thế. Hai vị này đều là sự tồn tại ở trình độ mười Thiên Tôn, cho dù số lượng Thiên Cung của các nàng không nhiều như Hạo Thiên Tôn, Hiểu Thiên Tôn, chỉ sợ cũng không khác nhau lắm!
Nếu như các nàng cắn nuốt lấy đối phương, sợ rằng có thể lập tức tạo thành cảnh giới Thiên Đình hoàn chỉnh, trở thành sự tồn tại vô địch!
- Nhưng mà năm đó Nguyên Mẫu phu nhân giết chết Đế Hậu nương nương, tại sao không trực tiếp chiếm đoạt nàng ta, hành động trong một lần để trở thành sự tồn tại như Thiên Công Thổ Bá?
Tần Mục vẫn không giải thích được, nói:
- Cơ hội hiếm có, nhưng tại sao nàng ta lại nhờ sư huynh là ngươi thả thi thể của Đế Hậu nương nương lên trên quỷ thuyền vậy?
Nguy Tùy Phong lắc đầu nói:
- Nàng ta không có cơ hội. Đế Hậu chết ngay trước mặt ta, ta dẫn đầu Vũ Lâm Quân cường đại nhất, hoàn toàn không để cho nàng ta có cơ hội chiếm đoạt thi thể của Đế Hậu nương nương. Hơn nữa quan trọng là nàng ta cũng không có được nguyên thần của Đế Hậu. Mặc dù Đế Hậu nương nương đã chết, nhưng nguyên thần đã bỏ chạy rồi, cho dù Nguyên Mẫu có được thi thể của Đế Hậu để nuốt trọn đối phương thì cũng không thể thống nhất thành một thể.
Tần Mục suy nghĩ một lúc rồi gật đầu đồng ý.
Đạo pháp thần thông thời đại Long Hán không hề thịnh vượng như bây giờ, cho dù là sự tồn tại như Nguyên Mẫu phu nhân cũng sẽ bị Ngụy Tùy Phong và Vũ Lâm Quân đánh cho tơi bời.
"Hai tỷ muội các nàng đã đấu đá nhau cả đời rồi, chỉ sợ sẽ còn tiếp tục, nhưng mà không biết trong hai người các nàng, ai mới là ngươi có thể cười đến cuối cùng, trở thành sự tồn tại mạnh nhất?"
Hắn thầm nghĩ.
Lâu thuyền lái vào cầu Linh Năng Đối Thiên, đi tới Tổ Đình.
Mà Vân Sơ Tụ cơ trí đến mức quái lạ đã nhảy tưng tưng tới Văn Đạo Viện, tìm được Vân Tiệm Ly.
Vân Tiệm Ly nhìn thấy nàng thì không khỏi cảm thấy nhức đầu, nghĩ đến nghĩa muội của mình là Nguyên Mẫu phu nhân, trong lòng hắn thầm kêu khổ.
Vân Sơ Tụ kéo lấy hắn không buông ra, năn nỉ nói:
- Ca, có một tiểu tiện nhân muốn cướp bảo vật của nghĩa muội huynh, huynh phải thay nghĩa muội làm chủ!
Vân Tiệm Ly sởn hết gai ốc, vội vàng nói:
- Cô nãi nãi ơi, ngươi mau buông ral Ngươi có chuyện gì thì cứ mở miệng, là tiểu tiện nhân nào? Ta đi xé xác nàng ta ral
Vân Sơn Tụ nghiến răng nghiến lợi:
~ Tiểu tiện nhân Nghiên Thiên Phi!
Vân Tiệm Ly run rẩy xin tha, nói:
- Ta nào dám trêu chọc Thiên Tôn? Xin cô nãi nãi tha mạng!
- Vậy huynh dám trêu chọc ta à?
Sắc mặt của Vân Sơn Tụ trầm xuống, ngay sau đó giãn mày, cười nói:
- Ngươi yên tâm, lần này tiểu tiện nhân phái con mèo nhỏ của nàng tới chọc ta, con mèo nhỏ kia cũng chỉ mới cảnh giới Lăng Tiêu, đối phó với nó không hề khó, vả lại ta còn có tỷ muội nữa. Địa Đức Nguyên Quân và Diên Tú Đế Đô là tỷ muội kết bái của ta, ta đi tìm các nàng, huynh đi theo ta đi.
Mặc dù Vân Tiệm Ly vẫn luôn to gan lớn mật, nhưng vào lúc này, sắc mặt hẳn cũng không khỏi trở nên xám xịt, bị nàng dắt đi tìm Công Tôn Yến.
Công Tôn Yến nghe được mục đích đến đây của bọn họ, nói:
- Ta phải trấn giữ Địa Đức Thiên Cung, không đi với tỷ được, nhưng mà chỗ ta có một vị cao thủ ở cảnh giới Lăng Tiêu viên mãn, tên là Phượng Thu Vân. Nàng ta để các ngươi tùy ý đưa đi, chắc là có thể đối phó với thi yêu kia.
Vân Sơn Tụ vừa định đi tìm Linh Dục Tú, Công Tôn Yến cười nói:
- Cao thủ của Diên Khang đã bị Mục Thiên Tôn đưa đến Tổ Đình cả rồi, cho dù tỷ gặp được tứ muội, tứ muội cũng không tìm được cao thủ giúp đỡ.
Vân Sơ Tụ chỉ đành từ bỏ, đợi đến khi Phượng Thu Vân đi tới, mọi người lập tức xuất phát.
Sau hơn mười ngày, bọn họ đi tới một chiến trường, đó là nơi hai chư thiên khai chiến. Chiến tranh chưa bắt đầu, đội ngũ nhân mã của hai bên đã chỉnh tê, sát khí đằm đằm.
Ba người đang định bay qua từ bầu trời, song bỗng nhiên ngây người, chỉ thấy tất cả Thần Ma và Thần Thông Giả trên chiến trường đều là thi thể không đầu!
- Yêu nghiệt nào quấy phá vậy?
Vân Tiệm Ly thất thanh nói.
Vân Sơn Tụ thở dài:
- Là thi yêu trong thân thể của nhân gia quấy phá. E là tiểu yêu tỉnh đã hiểu được một phần đại đạo pháp tắc trong nhục thân của ta rồi, cho nên mới có thể im hơi lặng tiếng cướp đi nhiều mạng người như vậy.
Ống tay áo của nàng tung bay, nàng cắn móng tay của mình, hiện rõ thần thái của một thiếu nữ. Vân Tiệm Ly và Phong Thu Vân cũng rùng mình một cái.