Mục Thần Ký (Dịch Full)

Chương 1577 - Chương 1622: Lồng Giam Bằng Thân Thức (2)

Chương 1622: Lồng giam bằng thân thức (2) Chương 1622: Lồng giam bằng thân thức (2)Chương 1622: Lồng giam bằng thân thức (2)

Hắn hơi ngượng ngùng, thẹn nói:

- Trình độ thuật số của ta không cao...

- Trình độ thuật số của ta cũng tạm.

Hư Sinh Hoa mỉm cười nói:

- Trình độ thuật số của ta tương đương với Lâm Hiên đạo chủ.

Sơ Tổ Nhân Hoàng trầm giọng nói:

- Được! Vậy thì ta sẽ dò xét cực hạn biến hóa của lồng giam bằng thần thức này một chút!

Hắn lấy Ngọc Minh Kiếm ra, lui về phía sau mấy bước, sau đó đột nhiên toàn lực xông tới lồng giam bằng thần thức. Rất nhanh, tốc độ của hắn tăng lên tới cực hạn, ầm ầm đâm vào trong kết giới của thần thức! Tốc độ của hắn chỉ như cái nhìn thoáng qua, chạy như điên trong kết giới của thân thức. Ngay tại lúc bóng dáng của hẳn di chuyển, lồng giam bằng thần thức lập tức bắt đầu biến hóa nhanh chóng!

Lồng giam thoạt nhìn rất mỏng, nhưng khi hắn đi vào trong kết giới của lồng giam, hắn lập tức nhìn thấy hư không vô biên đang nhanh chóng lan ra, không gian kéo dài vô tận!

Không chỉ có vậy, không gian bắt đầu thực thể hóa ngay tại thời điểm được sinh ra, khiến cho hắn cảm thấy mình như đang đi vào trong một vật chất càng ngày càng đậm đặc!

Tốc độ của hắn càng ngày càng chậm, thậm chí còn cảm giác được lồng giam đồng hóa ngay cả nguyên thần thể xác của hắn, để hắn và lông giam hòa làm một thểt

Sơ Tổ gào thét, dồn tất cả pháp lực vào trong Ngọc Minh Kiếm. Ngọc Minh Kiếm rời tay bay ra ngoài, tốc độ cưỡi gió đạp sóng còn nhanh hơn cả, bắn về phía trước, cố gắng phá vỡ cực hạn biến hóa của lồng giam bằng thần thức!

Trong một cái chớp mắt ngắn ngủi, thậm chí tốc độ của Ngọc Minh Kiếm đã đạt đến mức vượt qua không gian, như thể coi thường không gian, suýt nữa đã đột phá được lồng giam này.

Nhưng mà một khắc sau, tốc độ biến hóa của lồng giam bằng thần thức đã bắt kịp Ngọc Minh Kiếm, khiến tốc độ của Ngọc Minh Kiếm càng ngày càng chậm.

Nhưng vào lúc này, vô số phù văn thuật số rực rỡ bay lượn cuồn cuộn xung quanh Hư Sinh Hoa, tính toán tốc độ vận chuyển mà mắt thường không cách nào quan sát được. Vô số phù văn giống hệt như hàng loạt cỗ máy tính toán được khởi động cùng một lúc, mà hẳn là trung tâm xử lý những số liệu của thuật số này, cho nên có thể đồng thời nắm giữ tất cả số liệu, tập hợp lại.

~ Tìm thấy rồi!

Thần thức của Hư Sinh Hoa chấn động, lấy kết quả tính toán của bản thân truyền thẳng đến đầu Lam Ngự Điền.

Lam Ngự Điền mở to mắt, bước ra ngay lập tức, xông vào trong lồng giam bằng thần thức, tốc độ của hắn đã đạt đến mức khó tin vào thời khắc này!

Người què đã truyền thụ cho hắn bản lĩnh cả đời của mình, bao gồm cả Đạo Thiên Cung, mà hắn đã làm được việc trò giỏi hơn thầy.

Thân hình hắn bay lượn, coi thường biến hóa vật chất, coi thường biến hóa lồng giam bằng thần thức, trong phút chốc đã đuổi kịp Sơ Tổ Nhân Hoàng.

Thân thể của Sơ Tổ Nhân Hoàng gần như hoàn toàn dung hợp với lồng giam bằng thần thức, nhưng mà ngay sau đó cảm giác được chấn động kịch liệt của nguyên thần thể xác, thoát ra khỏi sự dung hợp với tốc độ kinh người!

Hắn ngạc nhiên nhìn bốn phía. Dường như tất cả bốn phía trở nên chậm chạp, bao gồm biến hóa trong thần thức của Long Hao cũng chậm chạp đến đáng thương.

Hắn nhìn Lam Ngự Điền sau lưng mình, sau đó đuổi kịp Ngọc Minh Kiếm.

Sơ Tổ nắm lấy Ngọc Minh Kiếm, vô số ánh sáng chói lọi trước mắt đập vào mặt. Sau một khắc, bọn họ lao ra khỏi lồng giam bằng thần thức.

Sơ Tổ nhìn thấy cự thú vô cùng to lớn giống như tượng đá nhất thời kinh ngạc mở †o mắt, chậm rãi quay đầu nhìn về phía bọn họ. Sau đó, hắn còn nhìn thấy con mắt của Long Hao đang chậm rãi mở ra. Trong lòng hắn kích động không thôi. Lúc này, một cái vảy rông xuất hiện trước mặt của bọn họ, đó là một cái vảy của Long Hao. Thân hình hai người đâm vào cái vảy này, xuyên vào bên trong.

Lam Ngự Điền dẫn Sơ Tổ dừng bước, chỉ thấy đám người Thúc Quân và các đời Nhân Hoàng ở bên cạnh bọn họ.

Mọi người trong lồng giam im lặng.

Quả thật Lam Ngự Điền có thể phá tan lồng giam bằng thần thức, nhưng Long Hao quá mạnh, bọn họ hoàn toàn không thể chạy trốn được.

- Mục Thiên Tôn thật sự có thể giải cứu chúng ta sao?

Thúc Quân lẩm bẩm nói.

Mà vào thời điểm này, ở trung tâm bảo ấn được cõng sau lưng hẳn, cái đầu của Thái Đế lộ ra nụ cười quỷ dị.

- Long Hao, một đại bảo bối ngây thơ, hàng phục hẳn, là hàng phục một thế lực cường đại nhất thế gian này...

Trên tế đàn tại Thập Vạn Đại Hắc Sơn nơi Tổ Đình, thần thức của Tân Mục trở về thân thể. Hắn mở mắt, vẻ mặt hơi nghiêm trọng.

Đám người Tư bà bà, Ngụy Tùy Phong thấy hắn bình an trở về đều yên lòng.

Bốp.

Tư bà bà vỗ mạnh lên mông hắn một cái.

Tần Mục xoa cái mông, hơi buồn bực, nhưng không để trong lòng, thầm nghĩ:

- Long Hao hùng mạnh, lại cứng đầu, chắc chắn hắn sẽ không bỏ qua cho đám người Thúc Quân và Lam Ngự Điền. Xem ra ta cần phải tự mình đến mặt sau của Tổ Đình một chuyến, cứu lấy bọn họ.

Hắn thở ra một hơi trọc khí. Mặc dù Long Hao mạnh mẽ một cách kỳ lạ, nhưng vẫn chưa đạt đến độ cao của mười Thiên Tôn. So với mười Thiên Tôn, hắn vẫn còn kém xa rất nhiều.

Hơn nữa mặt sau của Tổ Đình giàu có như thế, mười Thiên Tôn sẽ không động lòng với nơi đó mới lạ.
Bình Luận (0)
Comment