Chương 1640: Thường đi bên bờ sông (2)
Chương 1640: Thường đi bên bờ sông (2)Chương 1640: Thường đi bên bờ sông (2)
Hắn nói cho mọi người tất cả phát hiện bên trong Nam Thiên Môn của Tổ Đình:
- Nếu như đủ thực lực, cảnh giới Chân Thần chỉ kém ta một chút, có thể thử dùng nguyên thần tiến vào bên trong xem sao. Nhưng nếu kém ta rất nhiều thì không nên, vào thì chẳng khác gì tự tìm đường chết.
Hắn vừa dứt lời, lập tức không ít người kích động. Tân Mục liếc Dư Sơ Độ và Ngụy Tùy Phong một cái, lắc đầu nói:
- Các ngươi thì không được, các ngươi cách biệt nhau quá xa.
Ngụy Tùy Phong hừ một tiếng, cực kỳ không vui.
Tần Mục lại liếc nhìn Sơ Tổ, Nhị Tổ và các Nhân Hoàng, lắc đầu nói: - Các ngươi cũng không được.
Mọi người bị đả kích thành quen, thâm nghĩ:
- Dường như Ngụy đại giáo chủ còn chưa quen, có điều sẽ quen sớm thôi.
Tân Mục nhìn Hư Sinh Hoa và Lam Ngự Điền, nói:
- Các ngươi có thể vào. Thái tử U Minh, Tư bà bà, các ngươi có thể vào, nếu như cảm thấy không ổn thì lập tức ra ngoài, các ngươi cũng cách biệt nhau rất xa. Hoa Huyên Tú, tuổi tác ngươi còn nhỏ, mới đến cảnh giới Thần Tàng, nguyên thần bất ổn, yên ổn ở lại bên ngoài đi. Long Phi đâu? Phi đâu?
Hắn nhìn xung quanh, không tìm thấy Long Phi, thâm thấy khó hiểu.
- Long béo chưa về.
Ngụy Tùy Phong nói:
- Lúc ta tập trung mọi người không phát hiện tung tích của hẳn, vì vậy ta cũng không gọi Yên Nhi, tránh để nàng lo lắng.
Trong lòng Tân Mục trầm xuống, khi hắn quyết chiến với Địa Mẫu Nguyên Quân, để Long Kỳ Lân đi trước, không ngờ Long Kỳ Lân còn chưa quay lại Đại Hắc Sơn nơi Tổ Đình!
- Sau khi ta tìm nhục thân về sẽ đi tìm hắn!
Tần Mục thầm lo lắng, đột nhiên vươn người đứng dậy, nguyên thần vèo cái biến mất!
Nguyên thần của hắn bay xa vạn dặm, cảm ứng đi theo nhục thân của mình. Không bao lâu sau, nguyên thần của hắn đã rời xa Nam Thiên Môn của Tổ Đình, đi tới một nơi cổ quái.
Những dãy núi nơi này mọc lên san sát, dốc đứng như giáo mác, sừng sững, dữ tợn giống như cái gai đâm trên mặt đất, vô cùng sắc bén, nghiêng nghiêng đâm về phía bầu trời!
Nguyên thần của hắn xuyên qua bên trong từng ngọn núi kỳ dị. Đột nhiên, hắn cảm nhận được một luồng sức mạnh kỳ dị đâm vào nguyên thần của mình, khiến tốc độ nguyên thần của hắn không tự chủ được chậm lại.
Tân Mục thôi thúc thần thông, đại đạo phù văn bay ra, kết thành đạo văn, đạo văn tạo thành đạo liên, nhưng đạo liên di chuyển không được trôi chảy lắm. Sức mạnh quỷ dị dày đặc ở nơi đây đâm vào đạo liên, đạo văn và đại đạo phù văn của hắn khiến thần thông khó mà thành hình!
Tốc độ bay nguyên thần của hắn càng ngày càng chậm, cuối cùng không thể nào. điều động nổi pháp lực, rơi xuống nguyên thần từ không trung.
Tân Mục rảo bước, nhanh chóng đi bộ, một mạch chạy như điên, tốc độ cực nhanh, bóng người lướt qua, nhưng càng đi sâu vào vùng núi quái lạ này, hắn cảm nhận được áp chế càng mạnh!
- Đây là nơi nào?
Hắn vừa mới nghĩ đến nơi đây, đột nhiên cảm ứng của nguyên thần với nhục thân vô cùng mãnh liệt.
SoạtI
Nguyên thần của hắn nhập vào trong nhục thân. Tân Mục mở mắt, cười nói:
- Long Hao, vì sao ngươi lén lén lút lút trộm nhục thân của ta?
Lúc này, Tân Mục chỉ cảm thấy cổ mình nặng trĩu, chỉ thấy xiềng xích do thần kim chế tạo buộc trên cổ mình, mà Long Hao đã thu nhỏ hơn mười trượng nằm rạp trên bảo tọa giống như bụi gai, đang ngủ mê mệt.
Bên cạnh Long Hao, Long Kỳ Lân đang chế thuốc, thay thuốc, trị thương cho. hẳn, thấp giọng nói: - Nghĩa phụ, Mục Thiên Tôn đến rồi!
Long Hao chậm rãi mở mắt, ngáp một cái, cười nói:
- Không được gọi hắn là Mục Thiên Tôn, gọi hắn là tọa ky Mục Thiên Tôn.
Tần Mục trợn mắt lên, nhìn "nghĩa phụ” của Long Kỳ Lân trên bảo tọa và "nghĩa tử" của Long Hao dưới bảo tọa, trong lòng dâng lên cảm giác hoang đường kỳ lạ.
Hắn còn đang lo lắng có phải Long Kỳ Lân bị con cự thú kia ăn mất rồi không, nhưng lại không ngờ rằng Long Kỳ Lân bị Long Hao bắt đi, nhận làm nghĩa tử!
Hơn nữa nhìn tình hình này, việc Long Kỳ Lân ở bên cạnh Long Hao cũng không tồi!
Chỉ nghe "soạt” một tiếng, Tân Mục trải rộng lĩnh vực Thân Tàng, thôi thúc đại đạo Thái Thủy, xiêng xích trên cổ tự động rơi xuống.
Long Hao bỗng nhiên ngẩng đầu lên, mười tám con mắt nhìn chằm chằm vào Tân Mục, kinh ngạc nói:
- Ngươi có thể chống lại quy tắc nơi đây, thi triển thần thông được ư?
Tân Mục hoạt động gân cốt một chút, quan sát xung quanh, nói:
- Nơi này hình thành đại đạo gông xiềng tự nhiên, chuyên môn để khóa đạo hạnh. Đại đạo và đạo hạnh mà ta có thể sử dụng không nhiều, chỉ có bốn loại.
Long Hao không khỏi nghi ngờ, qua một lúc lâu, cười ha ha nói:
- Khá lắm, thực sự rất khá! Khó trách ngươi được tôn là Mục Thiên Tôn, vốn dĩ ta còn cho rằng ngươi là hàng giả, nằm trong đám Thiên Tôn cho đủ số lượng, không ngờ ngươi thật sự có bản lĩnh!
Hắn đứng dậy, đi xuống khỏi bảo tọa, bước mấy bước đã tới bên cạnh Tân Mục. Thân thể dài ngoằng xoay quanh Tân Mục vài vòng, chín cái đâu thì đã bị chặt đứt mất bảy cái, tuy là có Long Kỳ Lân giúp hắn trị thương, nhưng đến nay vẫn chưa khỏi hẳn.
Hắn quan sát Tân Mục từ trên xuống dưới giống như đang nhìn một con gia súc, khen:
- Thật sự rất khá. Tu vi của ngươi không cao, nhưng bản lĩnh thật sự siêu phàm thoát tục.