Mục Thần Ký (Dịch Full)

Chương 1600 - Chương 1645: Ngưng Tụ Lại Đạo Tâm (2)

Chương 1645: Ngưng tụ lại đạo tâm (2) Chương 1645: Ngưng tụ lại đạo tâm (2)Chương 1645: Ngưng tụ lại đạo tâm (2)

Một lúc lâu sau, Tân Mục mở mắt, đạo tâm của hắn vẫn bị khóa như trước, vẫn là một phàm nhân, nhưng mà hẳn lại nhen nhóm lên hy vọng sống.

- Thái Dịch nói đúng, lúc trước ta cũng không hề có đạo tâm, là ta mài giữa ra đạo tâm. Lúc trước ta cũng không phải Thần Thông Giả, càng không phải là Thần Chỉ, tất cả là do ta tu luyện mà thành.

- Lúc trước ta cũng không phải Tân giáo chủ, không phải Tân Nhân Hoàng, không phải Mục Thiên Tôn, là do ta ra sức thực hiện từng bước một!

- Lúc trước, ta không có hồn của bản thân, không có thân thể của bản thân, nhưng ta có ý thức của bản thân!

- Lúc trước, ta không có đạo hữu, nhưng ta có nhiều bằng hữu!

- Lúc trước, ta là cô nhi không có người thân, nhưng ta có thôn Tàn Lão, có Diên Khang!

- Lúc trước, ta không có con đường chính mình! Nhưng hiện tại...

Hắn cắn chặt răng, ngăn cản đau đớn thấu xương kia, lắc lư đứng dậy, dùng hết khả năng khống chế thần thức để duy trì ý thức thanh tỉnh của bản thân.

- Nhưng hiện tại, ta có đạo và đường đi của riêng mình!

Đau đớn khiến ý thức hắn vặn vẹo, nhưng mà hắn vẫn liều chết thôi thúc thần thức của mình, cưỡng ép thôi thúc Bá Thể Tam Đan Công.

Hắn cất bước đi giống như trở về thôn Tàn Lão, quay về khoảng thời gian luyện công khổ cực một lần nữa.

Chẳng qua lần này, bước chân của hẳn vô cùng yếu ớt, thân thể vặn vẹo, lung lay, gian nan đi lại trong phạm vi một tấc vuông ở tâng cuối Thiên Ngục Cửu Ngục Đài.

Thần thức hắn điều động những nguyên khí đã đông cứng kia, để nguyên khí chuyển động theo thần thức. Hắn liều chết thôi thúc công pháp, chỉ cảm thấy những nơi thân thức và nguyên khí đi qua đau đớn như róc xương.

Hắn run rẩy, mỗi một bước đi đều đau đến chết đi sống lại.

Thái Thủy Chi Noãn vẫn không nói chuyện, hắn đang quan sát cảnh tượng này. Điều hắn quan sát được là một sinh linh đã rơi vào tuyệt cảnh éo le, đi ra từ bên trong tuyệt cảnh như thế nào, là thứ gì đang chống đỡ để hắn tiếp tục về đích.

Hắn vẫn luôn có thành kiến với sinh linh Hậu Thiên, cũng có ác cảm với Cổ Thần. Là Tạo Vật Chủ của sinh linh Hậu Thiên đào hẳn ra khỏi mạch khoáng Thái Thủy, là Cổ Thần Thiên Đế Thái Sơ giam cầm hắn.

Nhưng mà bây giờ, từ trên người Tần Mục, hắn thấy được sức sống không thể tưởng tượng được của một sinh mệnh trên thế giới này!

Tân Mục kia rất kiên cường, ý chí ngoan cố đến nỗi khiến hắn bái phục.

Không gian chỉ rộng có hai trượng, nhưng hắn đi một vòng tốn gần nửa canh giờ.

Long Kỳ Lân và Long Hao đứng ở nơi vô cùng cao, nhìn xuống phía dưới, chỉ thấy một bóng dáng nhỏ bé đang di chuyển hết sức chậm chạp trong phạm vi một tấc đất vuông.

- Giáo chủ có thể đi ra từ bên trong sao?

Long Kỳ Lân hơi lo lắng, liếc nhìn Long Hao một cái.

Có cự thú hái linh dược từ bên ngoài đi tới, còn chưa đi tới nơi này thì thân thể đã đau đớn đến vặn vẹo, bước từng bước gian nan.

Long Kỳ Lân vội vàng tiến lên tiếp nhận linh dược, đạo tâm của hắn cao minh hơn những cự thú này rất nhiều.

- Nếu như Mục Thiên Tôn đi ra từ bên trong Cửu Ngục Đài, ta thật sự phải liên thủ với hắn sao?

Long Hao đang nhìn một tấc đất vuông kia, thấp giọng nói.

Long Kỳ Lân hơi sửng sốt, không khỏi mừng rỡ nói:

- Giáo chủ có thể đi ra từ nơi đó sao?

Long Hao nhìn chằm chằm đài tầng thứ chín, khẽ khàng nói:

- Tốc độ của hắn đang dần dần nhanh hơn, ta chưa bao giờ thấy có người có thể đi lại ở tầng thứ chín bên trong Cửu Ngục Đài, cũng chưa bao giờ thấy có người còn có thể ngưng tụ lại đạo tâm dưới tình huống đạo tâm bị khóa, nhưng hắn lại làm được.

Long Kỳ Lân mừng rỡ, đến gần mép vách đá nhìn về nơi đó. Có điều hắn chỉ nhìn thấy Tân Mục vẫn còn đi rất chậm, rất gian nan, dường như mỗi một bước đi đều tiêu hao hết tất cả sức lực mà hắn có.

Sau hai ngày, lúc này hắn mới thấy rõ, tốc độ của Tần Mục thật sự tăng lên.

Chẳng qua biên độ tăng lên này vẫn rất chậm chạp, không khỏi khiến cho người ta lo lắng.

Dần dà, tốc độ bước đi của Tân Mục càng lúc càng nhanh, trước đó nửa canh giờ mới có thể đi xong một vòng, hiện tại thời gian chỉ tốn một nén nhang.

Long Hao đi tới đi lui, khi thì ngẩng đầu nhìn trời, khi thì cúi đầu nhìn Tân Mục vật lộn bên trong Thiên Ngục, thật ra trong lòng cũng có chút do dự.

Hắn không muốn trở thành thành đồng minh với Tân Mục, bởi lẽ thực lực của Tân Mục quá yếu ớt, nương nhờ vào bất kỳ một trong mười Thiên Tôn nào, hắn đều có thể ổn định địa vị trước mắt, cùng lắm là làm tọa ky cho Thiên Tôn mà thôi.

Liên minh với Tân Mục, dĩ nhiên trên danh nghĩa bản thân hắn vẫn duy trì độc lập như cũ, nhưng mà Tần Mục cũng không thể cho hắn và cự thú mặt sau Tổ Đình sự bảo hộ nào cả.

- Thế nhưng tiềm lực của Mục Thiên Tôn vô cùng lớn. Hơn nữa quả thật như Mục Thiên Tôn nói, nếu như mười Thiên Tôn phân chia mặt sau của Tổ Đình, như vậy thì địa vị của ta sẽ cực kỳ khó xử.

Sắc mặt của chín đầu Long Hao không ngừng thay đổi:

- Có lẽ bọn họ sẽ chém ta thành mười phần, chia đều. Nhưng nếu như mười Thiên Tôn có mười một người, quá nửa là bọn họ sẽ chém ta thành mười một phân. Dù gì Tứ Đế Cổ Thân trên danh nghĩa là Tứ Đế, nhưng lại có đến năm người, chắc là mười Thiên Tôn cũng có mười một người...
Bình Luận (0)
Comment