Chương 1656: Đạo Tổ và Phật Tổ.
Chương 1656: Đạo Tổ và Phật Tổ.Chương 1656: Đạo Tổ và Phật Tổ.
Lão đạo chủ Thiên Đình nhìn lại, sau một lúc lâu, lúc này mới cười nói:
- Diên Khang Quốc của Nguyên Giới đang kiếm tiền từ các chư thiên. Bọn họ mua sắm nguyên liệu từ các chư thiên, sau đó bán những linh binh hàng ngày được luyện chế tốt cho những chư thiên này, kiếm được không ít lời.
Mạnh Vân Quy tra một tập sổ sách khác, nói:
- Đây là thiên tệ mà Diên Khang Quốc kiếm được từ Thiên Đình.
Lão đạo chủ dừng mắt nhìn kỹ, trầm ngâm nói:
- Hàng năm Diên Khang cũng kiếm được không ít thiên tệ từ Thiên Đình. Có điều, giải quyết không khó. Mạnh Thiên Sư chỉ cần bắt chước làm theo, thu hút thiên tệ của Diên Khang thì có thể cướp sạch của cải của Diên Khang.
- Đây mới là điểm khó khăn nhất.
Mạnh Vân Quy thở dài:
- Dế nhũữi của Diên Khang hoàn toàn không mua đất đai và phòng ốc của Thiên Đình tal
Hắn kích động đến đỏ mặt:
- Mười mấy năm qua, bọn họ chỉ mua phòng ốc đúng một lần, đó là mua bất động sản cho dế nhữi Mục Thiên Tôn! Đây là chiến tranh, một trận chiến tranh nhằm vào thiên tệ, nhằm vào Thiên Đình! Đám dế nhữi này muốn lợi dụng thiên tệ, tiêu diệt thiên tệ, tiêu diệt Thiên Đình!
- Mạnh Thiên Sư nặng lời rồi.
Lão đạo chủ cười nói:
- Đa số người dân Diên Khang Quốc đều giản dị, không quen tiêu tiền vung tay quá trán. Tiểu quốc này mới vừa nổi dậy, theo thói quen sẽ tích góp tiên. Muốn để cho của cải của bọn họ hóa thành dòng nước không đơn giản sao? Để kinh doanh thương nghiệp và khai thác mỏ của Thiên Cung tiếp tục tạo tiền, tạo càng nhiều thiên tệ, của cải của bọn họ sẽ mất giá một cách tự nhiên. Tạo bao nhiêu thiên tệ còn không phải là do Thiên Đình quyết định sao?
Mạnh Vân Quy dở khóc dở cười:
- Lão sư, đúng là Thiên Đình có thể tạo ra nhiều tiền hơn, nhưng mà số tiền này chỉ có thể làm cho thiên tệ ở các chư thiên mất giá, giá trị càng ngày càng thấp! Hơn nữa, cuối cùng số thiên tệ này vẫn sẽ chảy về Nguyên Giới, chảy vào Diên Khang! Sau cùng, người dân nghèo của chư thiên vạn giới không sống nổi nữa, như vậy chẳng khác gì cùng đường bí lối.
Hắn lạnh giọng nói:
- Đó chính là tạo phản!
- Đầu tiên là phản lại chư thần của chư thiên vạn giới, phản lại chủa tể của chư thiên vạn giới! Hiện tại, chư thần của chư thiên vạn giới đều có tiên, mà chúa tể còn có nhiều tiên hơn. Thế nhưng sau này, lúc chư thiên vạn giới tạo phản, bọn họ không làm phản theo, chắc chắn sẽ bị điêu dân chém đầu! Tuyệt đối không có con đường thứ hai!
- Mà chư thần của chư thiên vạn giới tạo phản, chúa tể tạo phản, đó chính là làm phản lại Thiên Đình!
Mạnh Vân Quy cười lạnh một tiếng, nói:
- Đợi đến khi chư thiên vạn giới cùng nhau tạo phản, con sóng này đủ để làm cho Thiên Đình sức đầu mẻ trán, đã xảy ra thì không thể cứu vãn! Cho dù Thiên Đình mạnh mẽ, có thể giết sạch tất cả phản đồ của chư thiên vạn giới thì sao? Đến lúc đó, kêu than vang trời, chư đế cũng không thể không phản theo, Thiên Tôn muốn duy trì địa vị thống trị thì nhất định phải chém đầu một người, nhận lỗi với người trong thiên hạt
Lão đạo chủ Thiên Đình bình chân như vại, nói:
- Mạnh Thiên Sư cho rằng ai sẽ bị đẩy ra xử trảm để nhận lỗi với người trong thiên hạ?
- Người này nhất định phải có địa vị rất cao, thấp nhất cũng phải là một vị Thiên Tôn. Thậm chí...
Mạnh Vân Quy không khỏi rùng mình một cái, khàn giọng nói:
- Thậm chí có thể sẽ là Thiên Đế bệ hại
Lão đạo chủ thản nhiên nói:
- Ngươi cảm thấy đẩy Thiên Đế bệ hạ ra xử trảm, mười Thiên Tôn sẽ vui vẻ, hay đau lòng đây?
Mạnh Vân Quy ngẩn ngơ, đột nhiên trong lòng sinh ra sợ hãi.
Lão đạo chủ cười híp mắt nhìn hắn, thở dài nói:
- Mạnh Thiên Sư, ta biết ngươi có trách nhiệm với vị trí này, cho nên mưu cầu công việc, nhưng ngươi vẫn chưa nhìn rõ tình thế trước mắt. Diên Khang Quốc là lãnh địa của Mục Thiên Tôn, Mục Thiên Tôn dự định đúc tạo lập quốc, tập trung của cải chư thiên lại nhưng mười Thiên Tôn sẽ không dung túng cho hắn. Cho dù Diên Khang nhận được nhiều của cải hơn nữa thì thực lực vẫn không thể đuổi kịp Thiên Đình. Ngươi cảm thấy, đến khi nào Diên Khang mới có thể ép buộc chư thiên vạn giới tạo phản?
Mạnh Vân Quy trầm giọng nói:
- Chưa đến trăm năm.
- Trăm năm? Quá nhiều rồi. Theo ta thấy, trong vòng năm mươi năm nhất định tạo phản. Lão đạo chủ thản nhiên nói:
- Ngươi tinh thông thuật số, mưu lược và tính toán, thế nhưng ngươi vẫn chưa đạt đến trình độ cao nhất. Mười Thiên Tôn không đợi được đến một trăm năm, bọn họ hy vọng vào năm mươi năm sau có thể tiêu diệt Thiên Đế, tiêu diệt tất cả Cổ Thần, quét sạch mọi sự cản trở! Còn Diên Khang, trong vòng năm mươi năm có thể phát triển thành quái vật khổng lô chống lại Thiên Đình sao?
Mạnh Vân Quy há miệng nhưng không có gì để nói. Sau đó lại lắc đầu nói:
- Không thể.
Lão đạo chủ tiếp tục nói:
- Vậy sau khi mười Thiên Tôn phế đế sẽ trở về bình định Diên Khang, không tốn chút hơi sức nào.
Mạnh Vân Quy run cầm cập.
Lão đạo chủ cười nói: - Mạnh Thiên Sư, ngươi muốn đoán ý bên trên. Nhưng tốt nhất chuyện này ngươi cứ mở một mắt nhắm một mắt, sau này trời đất thay đổi, ngươi cũng có thể bảo toàn. Ngươi phải biết, mười Thiên Tôn giết Thiên Đế cũng cần một số cường giả nhận tội tế thiên. Ngươi muốn trở thành loại tế phẩm kia sao? Chức vụ Thiên Sư này rất nguy hiểm, trong lịch sử, vị trí Thiên Sư mà ngươi đang ngồi đã đổi hơn mười lần. Có mấy Thiên Sư không biết vì sao mà chết.