Chương 1660: Thiên Tôn “đội nồi”
Chương 1660: Thiên Tôn “đội nồi”Chương 1660: Thiên Tôn “đội nồi”
Cung Thiên Tôn thản nhiên nói:
- Nếu Thái Đế có thể khống chế tất cả cự thú Thái Cổ thì sẽ không bị lật đổ bởi Cổ Thần. Thần thức của hắn không mạnh mẽ đến như vậy. Hắn khống chế được Hư Không Thú cũng chỉ là do hắn khống chế được Hư Không Mẫu Thú mà thôi. Đổi lại là cự thú Thái Cổ, hắn cũng chỉ có thể khống chế một nhóm cự thú. Nói chung việc thiết lập Thú Giới vẫn tổn hại đến lợi ích của ta.
Tân Mục đuối lý, lúng ta lúng túng nói:
- Việc đã đến nước này, chỉ sợ rằng những Thiên Tôn khác đều sẽ đồng ý thiết lập Thú Giới, ta cũng không thể tránh được.
Cung Thiên Tôn bỗng nhiên chuyển giận thành cười, nói:
- Nghe nói chỗ Hồng Thiên Tôn có một tờ giấy nợ nợ ân tình của Mục Thiên Tôn, vậy thì ta cũng muốn bạo gan xin Mục Thiên Tôn cho ta một tờ giấy nợ.
Sắc mặt Tân Mục khẽ thay đổi, do dự chốc lát, nói:
- Ta viết là được.
Ngay sau đó, hắn viết một tờ giấy nợ.
Cung Thiên Tôn cất giấy nợ đi, đứng lên nói:
- Hai chân của ngươi không tiện, không cần đứng dậy để đưa tiễn.
Tần Mục đành phải ngồi ở nơi đó, trơ mắt nhìn nàng rời đi.
Cung Thiên Tôn vừa mới rời đi, lại có cung nữ đến đây, lúng túng nói:
- Thiên Tôn đại lão gia, đại sự không hay rồi, Tường Thiên Phi đến bái phỏng!
Sắc mặt Tần Mục lúc đen lúc trắng, tức giận nói:
- Các Thiên Tôn khác không đến bái phỏng, chính chủ lại tìm đến đây! Ta không gặp nàng!
- Bản cung đã đến rồi!
Bên ngoài truyền đến giọng nói thẹn quá hóa giận của Tường Thiên Phi, sau đó Tường Thiên Phi tự ý xông vào.
Tần Mục bất đắc dĩ, phất tay để cung nữ lui ra, mời Tường Thiên Phi ngồi vào chỗ, nói:
- Ta luyện công tẩu hỏa, hai cái chân đã phế...
- Cung Thiên Tôn đánh phế?
Tường Thiên Phi mở cờ trong bụng, khen ngợi:
- Không hổ là nữ nhân của ta, ra tay rất gọn gàng, đánh cho ngươi tàn phế trước cả †a. Mục Thiên Tôn, nghe nói ngươi đề xuất thiết lập Thú Giới? Ngươi thật to gan!
Tân Mục nghiêm mặt nói: - Không phải. Là Nguyên Mẫu phu nhân đã đề xuất thiết lập Thú Giới, không liên quan gì đến ta!
Tường Thiên Phi cười lạnh nói:
- Khoảng cách ngươi và ta gần như vậy, ta chỉ cần khẽ dùng thần thức thôi là đã có thể biết nội khố của ngươi màu gì, ngươi còn muốn giấu diếm ta?
- Thiên Phi nương nương, ngươi có điều không biết, ta không bao giờ mặc cái đó.
Tân Mục bất đắc dĩ, nói:
- Đạo huynh, bây giờ ngươi quá xuất sắc. Thái Đế vừa hồi sinh đã phế Hạo Thiên Tôn, khiến Hỏa Thiên Tôn và Hư Thiên Tôn bị thương nặng, Tân Thiên Tôn và Lãng Uyển Thần Vương bị đánh tàn phế, trận chiến Tổ Đình trọng thương bốn Thiên Tôn là Hiểu, Nghiên, Tổ, Lang, danh tiếng của ngươi vẫn còn, mười Thiên Tôn còn có thể dung thứ cho ngươi không? Nếu như ngươi lại có trong tay cự thú Thái Cổ một lần nữa, ngày chết của ngươi đã thực sự tới rồi. Việc thiết lập Thú Giới lân này chưa chắc đã xấu với ngươi.
Tường Thiên Phi nhìn hắn chằm chằm.
Vẻ mặt Tân Mục không chút thay đổi:
- Ta suy nghĩ vì đạo huynh cả. Ngươi thử nghĩ xem, nếu không có Thú Giới, Cung Thiên Tôn và Lang Hiên Thần Hoàng, mẫu tử hai người bọn họ sẽ đạt được lợi ích lớn nhất. Nếu trừ khử ngươi, chắc chắn bọn họ chiếm lấy tất cả cự thú. Ngươi cần gì phải làm mướn không công vì người khác?
Tường Thiên Phi bật cười, nụ cười quyến rũ động lòng người, nói:
- Ta cũng biết đạo lý này, chẳng qua bị ngươi chơi một vố, đương nhiên không cam lòng. Cũng bởi vì ngươi, nhục thân của †a gân như phế bỏ, ngươi lại coi như không liên quan, trong lòng ta không vui. Tân Mục thử dò xét nói:
- Nhục thân của Thiên Đế vẫn còn trong sự khống chế của đạo huynh. Lúc ta đổi ngày cứu Lăng Thiên Tôn, đạo huynh vẫn còn đang nắm giữ nhục thân này, bản lĩnh vượt trội hơn trước.
- Ngươi đừng có mà lấy Lăng Thiên Tôn ra làm lá chắn!
Tường Thiên Phi cười lạnh nói:
- Ta tình nguyện để nhục thân của Thiên Đế Thái Sơ và nguyên thần của ta ở lại trong Thiên Hà vĩnh viễn! Mục Thiên Tôn, ngươi làm hỏng chuyện tốt của ta, cần phải lấy vàng ròng bạc trắng ra đền lại, đừng lừa gạt ta bằng những thứ dối trá này!
Tân Mục suy nghĩ một chút, vô cùng chân thành nói:
- Ta tỉnh luyện ra tinh huyết từ trái tim của Hạo Thiên Tôn, mỗi một giọt tinh huyết đều ẩn chứa lạc ấn của một tòa Thiên Cung...
Tường Thiên Phi chuyển giận thành vui, cười nói:
- Trái tim của Hạo Thiên Tôn là ta đưa cho ngươi, không ngờ rằng ngươi có thể luyện ra thứ tốt đến mức này. Cho ta một phần, chuyện này sẽ bỏ qua một cách nhẹ nhàng!
Tần Mục tỏ vẻ đau khổ:
- Ta dùng Thiên Cung của Hạo Thiên Tôn đổi lấy năm Thần Thạch Thái Thủy từ chỗ Nghiên Thiên Phi...
- Nữ nhi bại gia kia của Đế Hậu nương nương hứa cho ngươi nhiều Nguyên Thạch Thái Thủy như vậy ư?
Tường Thiên Phi ngạc nhiên, ngay lập tức cười giều nói:
- Nhưng ta cũng sẽ không cho ngươi cái gì! Đưa đồ cho tal
Tân Mục đành phải giao ba mươi lăm giọt tỉnh huyết của Hạo Thiên Tôn ra. Tường Thiên Phi cẩn thận kiểm tra một lượt, thu thập tỉnh huyết của Hạo Thiên Tôn lại rồi nghênh ngang rời đi.
Tân Mục sa sầm mặt mày, thầm nghĩ:
- Cũng may ta đã tinh luyện rất nhiều tinh huyết từ trong trái tim của Hạo Thiên Tôn, còn có thể bán vài lần nữa...
- Thiên Tôn đại lão gia! Lang Hiên Thần Hoàng cầu kiến!