Chương 1690: Vùng đất tranh đoạt (2)
Chương 1690: Vùng đất tranh đoạt (2)Chương 1690: Vùng đất tranh đoạt (2)
- Xét theo thế cục hiện tại, sự bình yên của Tổ Đình sẽ chẳng còn duy trì được bao lâu nữa.
Ánh mắt hắn lóe sáng:
- Tạm thời sự yên bình của Tổ Đình sẽ được duy trì, nhưng trong tương lai, khi mười Thiên Tôn diệt trừ đám Cổ Thân như Thiên Công và Thổ Bá, bọn họ chắc chắn sẽ xuống tay với nơi này, tranh đoạt thiên hạ chính thống. Đến lúc đó, e rằng Tổ Đình cũng sẽ máu chảy thành sông!
Thế lực của mười Thiên Tôn tiến vào Tổ Đình là một điều tất yếu, mà Thiên Đình tiến vào Tổ Đình cũng là một điều tất yếu!
- Vậy thì Diên Khang cũng buộc phải tiến vào Tổ Đình! Nếu để vuột mất cơ hội này, có lẽ sẽ mất đi tất cả, cho nên Diên Khang không thể bỏ lỡ bất kỳ cơ hội nào.
Hắn suy nghĩ trong chốc lát. Bây giờ mười Thiên Tôn đang di dân tới Tổ Đình, mà chắc chắn thực lực hiện tại của Tổ Đình cũng rơi vào trạng thái hỗn loạn, ai nấy đều đang tranh giành bảo vật, cướp đoạt những nơi có thể sinh sống và phát triển.
Diên Khang phải tới, hơn nữa bắt buộc phải tới sớm.
Hắn trầm ngâm một phen, viết một bức thư tay, sai ngươi đưa tới Diên Khang, giao cho Linh Dục Tú.
Sau hơn một tháng, Lang Hiên Thần Hoàng đã chuẩn bị xong lâu thuyền. Đó là một hạm đội có đến hơn trăm chiếc lâu thuyền, mỗi chiếc đều như một lục địa đang lơ lửng trên không trung, thậm chí trên đó còn có kiến trúc thành quách, có thể chứa đựng mấy chục vạn người cùng sinh sống!
Vả lại trên lâu thuyền đã chuẩn bị xong xuôi cả hệ thống sinh thái, có thể trồng rau rồi gia súc, thậm chí còn có mặt trời và mặt trăng được Thần Thánh đúc tạo. Mặt trời mọc mặt trăng lặn, xoay tròn quanh chiếc lâu thuyền!
Những chiếc thuyền như vậy hoàn toàn có thể chống đỡ hàng chục vạn con người sống sót trôi dạt trong vũ trụ mấy ngàn năm, thậm chí còn có thể duy trì sự cân bằng hệ sinh thái!
Một hạm đội như vậy có thể chứa được một trăm năm mươi triệu người, đủ để chèo chống việc di cư nhân khẩu của cả một chư thiên!
Tân Mục không khỏi tán thưởng tài lực của Thiên Tôn, có thể đúc tạo ra một hạm đội như vậy, chắc chắn số thần kim thần liệu đã bỏ ra cũng không phải một con số nhỏ, mà chư thiên bình thường cũng không thể nuôi nổi một hạm đội như thế!
Lang Hiên Thần Hoàng nhìn biểu cảm trên mặt hắn, mỉm cười nói:
- Mục Thiên Tôn, ngươi còn trẻ, vẫn còn cơ hội, hà tất phải ngưỡng mộ bọn ta. Đúng rồi, Diên Khang của các ngươi định đưa bao nhiêu người tới Tổ Đình?
Tân Mục trầm ngâm trong chốc lát, nói:
- Ta sai người thông báo cho Duyên Tú Đế, để nàng sắp xếp nhân khẩu, càng nhiều càng tốt, cũng không biết nàng sắp xếp bao nhiêu người.
Lang Hiên Thần Hoàng cười nói:
- Mặc dù Diên Khang giàu có, tài vật phong phú, nhưng kỹ thuật để đúc tạo ra loại lâu thuyền này vẫn chưa đủ. Ngoại trừ thuyền Bỉ Ngạn của phản tặc ở Vô Ưu Hương ra, loại thuyền tốt nhất thế gian hiện giờ chính là vô số chiếc thuyền lớn của Thiên Đình. Thuyên Bỉ Ngạn chỉ có hai chiếc, mà với tài lực của Thiên Đình Khai Hoàng, hai chiếc thuyền Bỉ Ngạn đã gần như tiêu hao hết tích cóp của Thiên Đình. Thế nhưng số lượng lâu thuyền như vậy của Thiên Đình hiện giờ lại nhiều không đếm xuểt
Tân Mục biết hắn đang khoe khoang, nhưng cũng không phản bác được, dù gì Diên Khang của hiện tại cũng không thể đóng nổi một chiếc thuyền lớn đến như vậy.
Lúc này, khách khứa tới từ Diên Khang vội vàng chạy tới, cầu kiến Tân Mục.
Thần Cung đến bẩm báo, vẻ mặt cổ quái:
- Người tới là hai hán tử mặt đen, trên cơ thể có rất nhiều mặt nhiều tay.
Lang Hiên Thần Hoàng liếc Tân Mục một cái, cười nói:
- Mời sứ giả của Diên Khang vào đi.
Trong lòng Tân Mục lộp bộp, lập tức biết rõ người tới là ai. Một lúc sau, một Ma Vương bốn mặt tám tay, trên tay câm một bình ngọc nho. nhỏ vội vàng bước tới, cánh tay khác thì chắp lại hành lễ với Tân Mục và Lang Hiên Thần Hoàng.
Một gương mặt của hắn nói:
- Thảo dân Đô Thiên của Diên Khang bái kiến Lang Hiên Thần Hoàng!
Một gương mặt khác của hắn lại nói với Tần Mục:
- Đô Thiên bái kiến giáo chủ. Giáo chủ, hoàng đế sai ta dẫn theo con dân của Diên Khang theo chân giáo chủ tới Tổ Đình.
Bốn gương mặt của hắn nhìn về bốn phương tám hướng, cũng có thể nói chuyện với những người khác nhau cùng một lúc mà không hề lẫn lộn chút nào.
Tân Mục cười nói:
- Quả nhiên bệ hạ rất thông minh, còn phái ngươi tới đây. Thân Hoàng, người của ta đã đến, chúng ta có thể xuất phát rồi.
Lang Hiên Thân Hoàng đánh giá Ma Vương Đô Thiên kia, mỉm cười nói:
- Cả Diên Khang chỉ có mình ngươi di cư tới Tổ Đình thôi ư? Vả lại còn là một Ma Thần?
Tân Mục nhận lấy bình ngọc trong tay Đô Thiên, cười nói:
- Diên Khang của ta không có thuyền lớn đến nhường kia, cho nên chỉ đành bỏ con dân muốn di cư vào trong bình, không có khí chất được như Thần Hoàng.
Lang Hiên Thần Hoàng ha hả cười lớn, bước lên lâu thuyền cùng với hắn.
Ma Vương Đô Thiên đứng phía sau Tân Mục, nhìn đông ngó tây. Một lúc sau, hẳn không nhịn được nói:
- Thiên Tôn, lần này tới Tổ Đình, mặc dù lâu thuyền đại hạm của Thiên Đình rất khổng lồ, nhưng e rằng di chuyển không tiện nhỉ? Thuyên lớn như vậy, có khi còn chẳng thể vào được cầu Linh Năng Đối Thiên.