Chương 1692: Thời cơ nhập đạo
Chương 1692: Thời cơ nhập đạoChương 1692: Thời cơ nhập đạo
Ma Vương Đô Thiên kia đáp một tiếng "vâng", sau đó nhận lấy bình ngọc, xách đèn lông nhanh chóng đi xa.
Lang Hiên Thần Hoàng cười nói:
- Một chiếc bình ngọc nhỏ nhoi có thể chứa đựng được bao nhiêu người chứ?
Tân Mục cười nhưng không đáp.
Hai ngày sau, Ma Vương Đô Thiên phong trần mệt mỏi tới được Thập Vạn Hắc Sơn. Hắn bái kiến Yên Nhi, nói:
- Giáo chủ sai ta đưa Hồ Thiên Bình tới, di chuyển nhân khẩu Diên Khang.
Yên Nhi giật nảy mình, thất thanh nói:
- Ngươi dẫn theo nhân khẩu của cả một chư thiên Diên Khang di cư ư? Ngươi bỏ cả mấy tỉ nhân khẩu Diên Khang vào trong đó? Ma Vương Đô Thiên vội vàng lắc đầu:
- Sao mà được chứ? Giáo chủ cho ta thời gian một tháng, hoàng đế chỉ kịp bỏ vào trong đó ba trăm triệu nhân khẩu mà thôi, cũng tức là nhân khẩu của mấy trăm thần thành.
Yên Nhi cạn lời, nói:
- Ngươi thả người ra, nhưng đừng thả cùng một lúc. Tuy rằng Thập Vạn Thánh Sơn của chúng ta rất rộng lớn, nhưng cũng không thể tiếp nhận cùng một lúc nhiều người như vậy được.
Đô Thiên cười nói:
- Những người khác có thể tạm thời sống trong Hồ Thiên Bình. Trong chiếc bình này, mấy chục tỉ người cùng sinh sống cũng chẳng hề hấn gì.
Ma Vương Đô Thiên thôi thúc pháp lực, di chuyển Thần Thông Giả và Thần Chỉ sống trong Hồ Thiên Bình ra ngoài trước. Đám Thần Thông Giả và Thần Chỉ của Diên Khang mang theo rất nhiều hạt giống linh dược và lương thực, lập tức bay qua bay lại giữa từng Hắc Sơn, gieo trồng hạt giống.
Đám Thần Thông Giả thôi thúc thần thông Tạo Hóa giúp hạt giống nhanh chóng sinh trưởng.
Cho dù Thập Vạn Hắc Sơn có canh tác toàn cây nông nghiệp thì cũng không thể nuôi sống nổi mấy trăm triệu nhân khẩu, vùng Đại Hắc Mộc này có thể nuôi sống mấy ngàn vạn người đã là giỏi lắm rồi.
Hơn nữa ngoại trừ lương thực ra, bọn họ còn cần phải nuôi gia súc.
Trong Tổ Đình có thể thuần hóa cự thú Thái Cổ, cũng có thể săn bắn cự thú cỡ lớn, nhưng điều này cũng đòi hỏi Thần Thông Giả và Thần Chỉ cường đại phải đi khai hoang mở đất.
Mặt trước của Tổ Đình còn có cự thú Thái Cổ do Địa Mẫu Nguyên Quân triệu hồi ra đang sinh sôi nảy nở, ngày càng lớn mạnh; mặt sau của Tổ Đình có rất nhiều cự thú mà Long Hao để lại, không di cư đến Thú Giới theo bọn nó.
Cự thú Thái Cổ cực kỳ nguy hiểm và đáng sợ. Đừng nói đến Nhân Tộc trời sinh yếu ớt, ngay cả Thần Ma lúc đối diện với cự thú Thái Cổ, bất kể là sức mạnh hay thể xác đều lộ rõ vẻ nhỏ bé.
- Chúng ta còn cần phải mở rộng lãnh địa, xây dựng thần thành lớn hơn.
Ma Vương Đô Thiên chỉ đạo Thần Thông Giả và Thần Chỉ của Diên Khang, di chuyển nhiều người ra khỏi Hồ Thiên Bình hơn, sau đó nói với Yên Nhỉ:
- Bây giờ lãnh địa không thể chứa được nhiều người đến thế, hơn nữa quy cách của mấy trăm thần thành ở Diên Khang còn quá nhỏ, đối đầu với một con cự thú thì còn được, nhưng hai ba con cự thú thì chắc chắn thành trì sẽ bị hủy diệt. Yên Nhi đang xây tổ chim, cười nói:
- Dưới trướng Lam Ngự Điền có rất nhiều đệ tử là cự thú, ngươi có thể nhờ bọn chúng giúp đỡ.
- Đệ tử là cự thú?
Ma Vương Đô Thiên ngẩn người, khó mà tưởng tượng ra được cảnh tượng cự thú ngồi nghe Lam Ngự Điền giảng bài:
- Cự thú cũng có thể hiểu được bài giảng của Lam Thánh Nhân ư?
Yên Nhi di chuyển mấy quả trứng Long Tước vào trong tổ chim. Hình thù của mấy quả trứng Long Tước này đều rất kỳ lạ, trên vỏ trứng thấp thoáng thứ hoa văn không thuộc về Long Tước văn, mà là Kỳ Lân văn.
Vỏ ngoài trứng thô ráp, trông có vẻ giống trứng Kỳ Lân hơn. Trứng Kỳ Lân thì khá xù xì, mà hoa văn trên trứng Long Tước lại vô cùng tinh xảo. Yên Nhi đan mấy vòng hoa rồi để lên trên, sau đó vẽ vài gương mặt lên vỏ trứng, nói:
- Công tử nói, mặc dù bộ não của cự thú rất lớn, thế nhưng lại không hề thông minh. Tuy nhiên nếu như có thể đi theo Lam Ngự Điền để tu hành, vậy thì chúng sẽ khai mở trí tuệ, nói không chừng trong tương lai sẽ xây dựng nên một nền văn minh cự thú. Có một vài cự thú đã học được cách sử dụng thần thông rồi! Trượng phu ta đi theo thủ lĩnh Long Hao đến Thú Giới, cũng chuẩn bị thành lập nên nền văn minh cự thú. Giáo chủ nói Long Hao là một kẻ không biết nhìn xa trông rộng, không thể xây dựng được nền văn minh cự thú, cho nên đã để trượng phu ta tới hỗ trợ.
Ma Vương Đô Thiên đang đánh giá mấy quả trứng Long Tước kia thì lại thấy Yên Nhi di chuyển một quả trứng Hư Không Thú khổng lồ đặt vào phía trung tâm, sau đó hóa thành một con Long Tước lớn ngồi lên trên đó.
- Không ngờ cái tên Long béo kia còn thành thân trước cả giáo ch.
Ma Vương Đô Thiên thầm nói:
- Tên kia thành thân lúc nào vậy? Cũng chẳng thông báo cho lão bằng hữu này một tiếng. Đúng rồi, bọn họ chưa kết hôn mà đã có thai, cho nên vẫn chưa làm xong chuyện thành hôn. Đứa con của Long Tước và Long Kỳ Lân sinh ra trông sẽ như thế nào. đây? Hơn nữa, sao mà trong đó còn có một quả trứng thịt to đến vậy nhỉ?
Trứng của Hư Không Thú là trứng thịt, trên vỏ trứng là một lớp thịt, không giống như trứng chim thông thường. Hắn chưa từng thấy bao giờ, cho nên đương nhiên là không biết.
Số lượng lâu thuyền trong hạm đội của Lang Hiên càng ngày càng ít, từng chiếc lần lượt đáp xuống, những nơi được lựa chọn để dừng chân đều là vùng đất màu mỡ.