Chương 1698: Nhất Khí Hỗn Nguyên Đạo Đồng Du (2)
Chương 1698: Nhất Khí Hỗn Nguyên Đạo Đồng Du (2)Chương 1698: Nhất Khí Hỗn Nguyên Đạo Đồng Du (2)
Mắt dọc của Tần Mục đã nhận được sự hỗ trợ của Thiên Công Thổ Bá, tăng cường thêm sức mạnh của bản thân thần nhãn, thêm vào đó còn có Nguyên Thạch Thái Cực và vỏ trứng Thái Dịch, tự xưng là thiên hạ đệ nhất cũng không ngoa.
Mặc dù bây giờ Tân Mục không thể phát huy được uy lực và uy năng của thần nhãn, thế nhưng chỉ cần vào chức năng của riêng thần nhãn, hắn cũng đã có thể nhìn xuyên qua tất cả, khám phá tất cả.
Mồ hôi túa ra trên trán Lang Hiên Thần Hoàng càng ngày càng nhiều. Hắn tìm kiếm khắp tám dãy núi một lượt, thế nhưng vẫn không thể tìm thấy cái thứ mà Tần Mục nhắc đến đang lẩn trốn ở nơi nào.
- Dao Trì khôi phục lại những ngày tháng phồn thịnh càng quan trọng hơn. Nếu không giải quyết cái thứ kia, ngoại trừ Dao Trì là một cái ao có thể ngưng tụ được nguyên dịch Hồng Mông ra thì không có bao nhiêu tác dụng. Đã như vậy, việc chia cho Mục Thiên Tôn một phần nguyên dịch Hồng Mông cũng không phải là không thể chấp nhận được...
Hắn liếc nhìn Tân Mục một cái. Chỉ thấy lúc này, Tân Mục đang rảo bước lên trên Dao Đài, cảm ngộ đại đạo ẩn chứa trong Dao Trì, không hề tới quầy rầy hắn.
Dao Đài của hiện giờ đã trở nên vô cùng thần thánh hệt như một thánh đài tế tự vũ trụ trời đất. Tân Mục bước lên trên đó hệt như một tế tự chủ trì việc tế tự trời đất, cũng hệt như một kẻ mưu cầu đạo, trầm ổn bước đi, thần thái thành kính.
Lang Hiên Thần Hoàng cũng bước lên đài. Hắn trông như một vị hoàng đế, khí thế cường đại bùng nổ, vạn pháp bất xâm, vạn đạo bất nhiễm. Tân Mục cẩn thận cảm ngộ quá trình tẩy lễ của đại đạo Dao Trì lúc bước lên đài, lắng nghe đạo âm. Mặc dù Lang Hiên Thân Hoàng cũng nghe thấy đạo âm, thế nhưng cảm xúc và cảm ngộ của hắn không nhiều được như Tần Mục.
Hắn quá mạnh, không chỉ thực lực tu vi quá mạnh, mà cả tâm thái của hắn cũng quá mạnh, quá cường thế, đặt bản thân của mình quá cao.
Tần Mục bước lên Dao Đài tầng thứ nhất, nơi này không giống với bốn Thiên Môn và Cửu Ngục Đài. Mục đích của bốn Thiên Môn và Cửu Ngục Đài là tôi luyện đạo tâm, thế nhưng bất kể là bốn Thiên Môn hay là Cửu Ngục Đài đều cực kỳ nguy hiểm, e rằng nếu như không thể đi qua thì chỉ có duy nhất một con đường chết!
Thế nhưng Dao Trì lại là để nuôi dưỡng đạo tâm. Chẳng những nơi đây không có khảo nghiệm hay tôi luyện, trái lại còn bồi dưỡng đạo tâm, giúp đạo tâm phát triển.
Đạo luật diệu kỳ truyền tới tai hắn hệt như đạo âm đang thì thêm bên tai. Hắn cảm nhận được đại đạo như nước, như mẫu thể, như chân thiện mỹ của thế gian.
Hắn còn cảm nhận được đại đạo như đại địa, chứa đựng tất cả, nuôi dưỡng tất cả, khiến lòng người rộng mở.
Lương thiện hệt như nước, nước lợi cho vạn vật mà không cần tranh đoạt.
Địa thế hệt như đất, quân tử dùng đức để chứa đựng vạn vật.
Hắn đứng trên đài, nhìn ngắm Dao Trì phía xa xa. Nơi đó đã không còn phồn thịnh như trước đây, thế nhưng đứng nhìn từ nơi này, dường như hắn vẫn thấy được sóng xanh dập dờn của Dao Trì như vảy rồng, nuôi dưỡng tất cả sinh mệnh.
Hắn quay đầu nhìn lại. Giờ đây, Nguyên Mộc hóa thành Địa Mẫu Nguyên Quân đã không còn thấy bóng dáng, chỉ còn sót lại một cái hố khổng lồ. Thế nhưng dường như hắn vẫn thấy được Nguyên Mộc xanh um tươi tốt, che chở cho tổ tiên của Tạo Vật Chủ trong thời đại Thái Cổ.
Địa Mẫu dùng đức để chứa đựng vạn vật, mà lòng lương thiện của Dao Trì cũng hệt như nước.
Hắn cảm ứng được ba mươi sáu loại đại đạo Địa Đức, cảm ứng được hai mươi tư loại đại đạo Thượng Thiện.
Một lúc lâu sau, Tân Mục rảo bước về phía trước. Dao Trì là nơi tổ tiên Tạo Vật Chủ trong thời đại Thái Cổ dùng để tế trời tế đất, tế vũ trụ Hồng Hoang. Bọn họ của lúc đó còn mông muội vô tri, không biết sức mạnh của bản thân đến từ đâu, cũng không biết bản thân có thể sử dụng Dao Trì để nuôi dưỡng đạo tâm của mình.
Bọn bọ chỉ có một trái tim chất phác. Sau khi tới nơi đây, bọn họ chỉ cảm thấy †âm cảnh của bản thân bình tĩnh lại hệt như có thể tiếp xúc với trời đất, có thể kết nối với Dao Trì.
Bọn họ tôn kính mảnh đất đã sinh ra mình và chúng sinh vạn vật, tôn kính Dao Hải đã nuôi dưỡng mình và chúng sinh vạn vật.
Bọn họ tế tự trời đất và vũ trụ ở nơi đây, ghi nhớ đến liệt tổ liệt tông.
Giờ phút này, dường như Tần Mục cũng đã trở thành một thành viên trong Tạo Vật Chủ mông muội tế tự trời đất của thời đại Thái Cổ, mang trong mình lòng thành tín cảm ngộ khí tức đại đạo ở nơi đây.
Hắn cứ đi rồi lại dừng, đi rồi lại dừng, dần dà tốn nhiều thời gian hơn. Lang Hiên Thần Hoàng nhanh chóng vượt qua hắn, bước lên tâng thứ tám trên Dao Đài, ngạo nghễ ngắm nhìn trời đất và đáy biển khô cạn, trong lòng cảm khái ngàn vạn lần.
Đợi đến khi Tân Mục lên tới nơi đã là chuyện của một tháng sau.
Lang Hiên Thân Hoàng cảm ứng được sự xuất hiện của Tân Mục. Hắn vươn tay chỉ về phía đáy biển cạn khô, chỉ về phía núi sông bên kia biển, thoải mái cất cao giọng cười to, nói:
- Giang sơn này đẹp đẽ và hùng tráng đến thế. Mục Thiên Tôn, có đấng nam nhi nào mà không hy vọng có được lãnh địa như này chứ? Đây là một trong những tham vọng khiến ta trở thành Thiên Tôn. Chắc chắn ta sẽ trở thành chúa tể của cả vũ trụ này, khiến giang sơn rộng lớn, chư thiên vạn giới và hàng ngàn vạn tỉnh trần tinh vực đều phải thần phục dưới chân ta.